Editor: Thảo Đào
Phụ trách: Vô Tà Team
Tuy thế giới khôi phục linh khí vừa vượt qua nguy cơ, nhưng cũng không thể nói là đã có thể kê cao gối mà ngủ không lo. Theo quá trình thế giới càng ngày càng bại lộ trong mắt nhiều Thần Ma hơn, ngược lại thế giới sẽ trở nên càng thêm nguy hiểm.
Cho nên, được sự đồng ý của Lâm Bắc Phàm, Nhân tộc lại một lần nữa tổ chức đại hội Chí Tôn, tổng kết kinh nghiệm đại chiến Thần Ma trước đó, cùng với thương lượng cách đối phó với tình huống trong tương lai.
Lần này có thể nói là một lần đại hội cấp thế giới, cao thủ từ Tôn Giả trở lên đều tới.
Thậm chí, còn tiến hành phát sóng trực tiếp toàn thế giới.
Lâm Bắc Phàm dựa theo thời gian Chương trình đã định sẵn đến khai mạc, lại phát hiện ra trong phòng họp đã sớm đầy ắp người, chỉnh tề mười phần như một.
“Làm sao mọi người đều tới sớm như vậy?” Lâm Bắc Phàm cười ha hả hỏi.
“Sao có thể để cho Chí Tôn nhân tộc chờ chúng ta được chứ? Cho nên tất cả mọi người đến sớm một chút, thuận tiện chiêm ngưỡng phong thái Chí Tôn!” Thương nhân đào bảo vạn giới Chi Phúc Bảo khéo léo vuốt mông ngựa.
Mọi người mỉm cười gật đầu, đây là sự tôn trọng cần phải có đối với đệ nhất cường giả của thế giới, thủ hộ thần của thế giới.
“Ngươi đó, cần gì làm lễ nghi phiền phức như vậy, mọi người thoải mái một chút là được!” Lâm Bắc Phàm lắc lắc đầu, đi đến vị trí bình thường vẫn hay ngồi, lại phát hiện không thấy chỗ ngồi đâu: “A, chỗ của ta đâu rồi?”
“Tiểu Phàm ca, vị trí của ngươi ở nơi đó!” Lâm Vi Vi nhỏ giọng nói.
Theo hướng tay của nàng nhìn sang, chỉ thấy nơi đó đang chễm trệ một chiếc bảo tọa hùng vĩ hoa lệ, cao cao tại thượng, quan sát chúng sinh.
Sinh Mệnh chi thụ Bành Tiểu Soái hô to: “Mời Chí Tôn nhân tộc thượng tọa, chủ trì hội nghị!”
Các Chí Tôn đồng thanh hô to: “Mời Chí Tôn nhân tộc thượng tọa, chủ trì hội nghị!”
Các Đại Tôn Giả đồng thanh hô to: “Mời Chí Tôn nhân tộc thượng tọa, chủ trì hội nghị!”
Các Tôn Giả đồng thanh hô to: “Mời Chí Tôn nhân tộc thượng tọa, chủ trì hội nghị!”
...
Tiếng hô ầm ầm truyền ra, vang dội khắp Thời Không lâu, thậm chí còn lan truyền đến tận các đại thành thị.
Lâm Bắc Phàm cười khổ: “Cần gì chứ, trước đó ta vẫn luôn không bại lộ thân phận, chính là lo lắng những chuyện này; kết quả là các ngươi vẫn đẩy ta lên. Bỏ vị trí kia xuống đi, hoàn toàn không cần thiết.”
“Lâm huynh, nghi lễ không thể bỏ!” Diệp Thiên Đế đứng dậy đầu tiên, nói: “Thế giới này cường giả vi tôn, với tư cách là vị Thần Ma đầu tiên của thế giới, ngươi có tư cách ngồi ở vị trí đó! Với tư cách là Chí Tôn nhân tộc, nội bộ ngươi đánh giết nội địch Côn đế, bên ngoài ngươi chiến đấu với Chí Tôn, Thần Ma ngoại giới, suất lĩnh chúng ta nhanh chóng quật khởi; vì Nhân tộc của chúng ta, vì thế giới chúng ta làm ra cống hiến to lớn! Bất kể là thực lực hay cống hiến của ngươi đều hoàn toàn xứng đáng ngồi ở vị trí này! Ta cũng biết rõ ngươi không quan tâm những thứ này, nhưng đây là phương thức duy nhất để mọi người chúng ta biểu đạt cảm kích đối với ngươi, hi vọng ngươi không nên từ chối!”
Tiêu Viêm nói: “Lâm huynh, có thể nói trong thiên hạ này ai mà chưa từng nhận ân huệ của ngươi chứ? Ân tình của ngươi đối với mọi người chúng ta, chúng ta không biết phải nói như thế nào để biểu đạt, ngươi ngồi lên đó, trong lòng chúng ta mới cảm thấy dễ chịu một chút!”
Đường Sơn nói: “Đây là nguyện vọng của tất cả mọi người, vẫn mong Lâm huynh không nên từ chối!”
Khuyển yêu đế nói: “Chí Tôn nhân tộc ngồi ở vị trí này, ta đại biểu cho Yêu tộc toàn lực ủng hộ!”
...
Còn có rất nhiều người đều nhao nhao phát biểu ý kiến.
Có thể nói, tất cả những gì Lâm Bắc Phàm đã làm trong hai mươi năm qua, từ chế ngự Yêu tộc đại chiến cường địch đến mở ra Thời Không lâu, dẫn đầu toàn thế giới cùng tiến hóa... thì Lâm Bắc Phàm ngồi vào vị trí này chính là nguyện vọng chung của mọi người!
Tất cả mọi người đều kính yêu Lâm Bắc Phàm từ tận đáy lòng, chỉ là trước đó hắn không lộ mặt ra cho nên mới không có cơ hội biểu đạt.
Bây giờ cơ hội đã xuất hiện, sự nhiệt tình mọi người đều bị kích thích ra.
“Tiểu Phàm ca, mau lên đi thôi, tất cả mọi người đang chờ ngươi đó!” Lâm Vi Vi nhỏ giọng nhắc nhở.
Lâm Bắc Phàm ai oán nói: “Vi Vi, việc này có phải là do các ngươi vụng trộm làm ra hay không? Giấu diếm ta thật khổ mà.”
“Không phải ta, đây là tâm ý của tất cả mọi người, chúng ta chỉ là phụ trợ, không cho ngươi biết trước mà thôi, bởi vì nếu ngươi biết trước chắc chắn sẽ không đồng ý!” Lâm Vi Vi mang theo tâm tình kích động đẩy Lâm Bắc Phàm: “Tiểu Phàm ca, mau lên đi thôi!”
“Chờ chút!” Bách Hoa tiên tử đi tới, ôn nhu chỉnh lại cổ áo cho Lâm Bắc Phàm, nói: “Có thể lên được rồi.”
Thế là, Lâm Bắc Phàm bất đắc dĩ đi lên: “Đầu tiên nói trước nhé, ngồi thì ngồi, nhưng ta rất lười, sẽ không quản chuyện gì; chỉ cần Thần Ma không xâm lấn, thế giới không bạo tạc, thì đừng tới tìm ta!”
Tất cả mọi người cười ha ha.
Tính cách Lâm Bắc Phàm ra sao mọi người đã sớm biết, vô cùng lười biếng, rất ngại phiền phức, cho nên cũng không cảm thấy ngoài ý muốn một chút nào.
Cho nên trước đó bọn hắn mới liên hợp lại, gạt Lâm Bắc Phàm làm chuyện này.
“Chí Tôn yên tâm, những việc nhỏ đó đều sẽ không tìm tới ngươi, chúng ta cũng hi vọng cả đời cũng không cần tìm tới ngươi, để cho ngươi cả đời nhàn rỗi; bằng không thì chứng tỏ thế giới đang phát sinh nguy cơ, không có ngươi ra trận thì không được!” Văn đạo Chí Tôn Phương Vân cười nói.
“Như vậy là tốt nhất!” Lâm Bắc Phàm gật đầu.
Sau đó, dưới sự chú ý của mọi, hắn ngồi lên bảo tọa kia.
Giờ khắc này, Lâm Bắc Phàm cảm giác được khí vận thế giới đang tăng tốc hội tụ ở trên đầu hắn.
“Hiện tại, Chí Tôn nhân tộc đã trở thành Thần Ma, nếu tiếp tục xưng là Chí Tôn thì vô cùng không thích hợp. Hơn nữa, Chí Tôn nhân tộc chẳng những nhận được Nhân tộc kính yêu, mà còn nhận được sự kính yêu hữu hảo của Yêu tộc; cho nên ta đề nghị sửa lại danh hào của Chí Tôn nhân tộc!” Viện trưởng Giang Nam học viện Giang Trường Thanh mở đầu lớn tiếng nói.
Mọi người gật đầu, cảm thấy nói có lý.
“Nên đổi thành danh hào gì đây?” Có người hỏi.
“Lão phu đề nghị, đổi tên thành ‘Thế giới cộng chủ’, đại biểu cho vạn tộc trên thế giới này cùng nhau công nhận là vô thượng minh chủ được sùng bái, gọi tắt là ‘Cộng chủ’, ý mọi người như thế nào?” Giang Trường Thanh lớn tiếng nói.
“Được! Vậy hãy gọi là Thế giới cộng chủ!”
Mọi người nhao nhao đồng ý, sau đó nghiêm sắc mặt, đồng thanh hô to.
“Bái kiến Thế giới cộng chủ!”
“Bái kiến Thế giới cộng chủ!”
“Bái kiến Thế giới cộng chủ!”
...
Tất cả người và yêu ở 44 tòa thành của Nhân loại, cộng thêm Thủ Hộ chi thành đồng thanh hô vang.
Vào lúc này, vô số khí vận tụ tập tới trên người Lâm Bắc Phàm.
Bầu trời cuồn cuộn mây tía, bao trùm nửa thế giới, sau đó tạo thành một cái ấn ký màu tử kim khảm vào trán Lâm Bắc Phàm.
Cùng lúc đó, thân ảnh Lâm Bắc Phàm cũng xuất hiện trong hư không, được vạn tộc nhìn thấy.
Đây là thế giới thừa nhận thân phận Thế giới cộng chủ của Lâm Bắc Phàm, sau đó tiến hành lễ đăng cơ.
Có tầng thân phận này, ở bên trong thế giới linh khí khôi phục, thực lực Lâm Bắc Phàm sẽ nhận được thế giới gia trì, tu luyện cũng sẽ càng thêm nhanh chóng.
Thậm chí ở bên trong thế giới này còn có được năng lực khủng bố cùng loại với ngôn xuất pháp tùy, miệng vàng lời ngọc.
“Chư vị mời ngồi, bắt đầu hội nghị đi!”