Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 70 - Chương 70. Kế Trừ Cửu Giai Đỉnh Cấp Đại Yêu!

Chương 70. Kế trừ cửu giai đỉnh cấp đại yêu! Chương 70. Kế trừ cửu giai đỉnh cấp đại yêu!

Sau khi quyết định xong, đám người lập tức hành động

Giải quyết sạch yêu thú và yêu quái xuất hiện trên đường, rốt cục bọn họ cũng đi tới nơi cất chưa Vạn Niên Linh Nhũ.

Đó là một sơn động vô cùng lớn, mặt bằng có thể chứa đựng cả một thế giới.

Chính giữa có một đầm chất lỏng nhỏ sạch sẽ trong suốt chất màu trắng sữa, tản ra mùi thơm ngát thoang thoảng.

Không hề nghi ngờ, đó chính là Vạn Niên Linh Nhũ.

Nhưng là: "Sao không thấy con đỉnh cấp đại yêu kia?" Kim Bất Hoán hỏi.

"Kỳ thật chúng ta đã đến rất gần đỉnh cấp đại yêu rồi, tỉ như nơi ngươi đứng cách con đỉnh cấp đại yêu kia chưa tới một mét" An Khả Hân nói.

"Cái gì?" Kim Bất Hoán hét rầm lên

Ý thức được con đại yêu kia ở ngay bên người, lập tức lại bưng chặt miệng.

An Khả Hân nói; "Con đỉnh cấp đại yêu kia là một con mãng lo ng phi thường to lớn, toàn bộ thân rồng đã quấn thành một vòng bao vây lấy Vạn Niên Linh Nhũ ở giữa. Bởi vì hắn ngủ say quá lâu, nham thạch xung quanh đã dính liền cùng một chỗ với thân thể của hắn, cho nên khiến người ta nhìn không ra. Nhưng nếu có người tiếp cận Vạn Niên Linh Nhũ, vậy hắn liền sẽ lập tức bừng tỉnh

"Hiện tại chúng ta theo kế hoạch hành động đi." Lâm Bắc Phàm nói.

Lâm Bắc Phàm cùng An Khả Hân lập tức thối lui đến phía sau, Kim Bất Hoán và Bạch Thanh Thanh thối lui đến đoạn giữa ẩn nấp, Huyết Sắc Vi sử dụng Mạn Thiên Quá Hải Phù khiến thân hình tiêu biến, Lâm Vi Vi biến thân, sau đó hung tợn đánh lên vách sơn động.

Tiếng long ngâm to lớn vang lên.

Nương theo tiếng long ngâm còn có long uy xuất hiện, tất cả yêu thú run lẩy bẩy.

Đất rung núi chuyển, sơn động tan vỡ, một con mãng long to lớn vô cùng chui ra, thân thể vừa dài vừa thô lượn vòng, cơ hồ lấp kín toàn bộ sơn động.

Con người trước mặt mãng long nhỏ bé cỡ nào, không được bằng một cái vảy nhỏ của nó.

Cặp mắt to hơn cả vạc nước của nó phẫn nộ nhìn bóng dáng nho nhỏ phía trước, trách tội nàng đã đánh thức mình, sau đó ngao một tiếng, đột nhiên phun ra hỏa diễm màu đỏ nóng bỏng.

Đây là Long Tức, kĩ năng thiên phú của long tộc, có nhiệt độ cực kì cao, dù là cốt thép cũng sẽ bị hòa tan trong giây lát.

Nhiệt độ toàn bộ sơn động đột nhiên tăng lên, như một tòa núi lửa.

"Hải Thượng Sinh Minh Nguyệt!"

Lâm Vi Vi tạo ra dị tượng của mình.

Biển lớn màu xanh lam, vầng trăng màu trắng bạc, hợp thành hình ảnh sóng cuộn mãnh liệt lại duy mỹ.

Địa vị ngang với Long Tức của mãng long.

Một đỏ một lam.

Nóng rực lạnh lẽo.

Mãng long càng tức giận hơn.

Lúc đầu chọc giận nó còn chưa tính, không nghĩ tới con sâu nhỏ này còn có thể phản kháng?

Thế là nó lại phun Long Tức nóng bỏng, nhiệt độ còn cao hơn, sóng nhiệt cuồn cuộn mà đến, phảng phất như muốn nổ tung.

Nói cho cùng Lâm Vi Vi vẫn chỉ là Siêu Phàm thất giai, thực lực đôi bên chênh lệch tới mấy bậc, dị tượng của nàng bị đè ép.

Thế là nàng đổi phương thức, khai thác cận chiến.

Không gian chật hẹp thế này càng có lợi cho nàng thi triển thân pháp.

Nhưng mà, mặc dù thân thể mãng long khổng lồ không đủ linh hoạt, nhưng vảy rồng lại cứng rắn vô cùng, Lâm Vi Vi chém mấy lần nhưng nó một chút tổn thương cũng không có, ngược lại kiếm của chính nàng bị gãy đi, khiến nàng phải đổi một thanh khác tiếp tục công kích.

Mặc dù mãng long đang đánh nhau, nhưng kỳ thật nó vẫn luôn phân tâm chú ý đến Vạn Niên Linh Nhũ của mình, không đánh hết sức.

Trong lúc nhất thời, song phương đánh khó phân thắng bại

Nhưng thời gian Lâm Vi Vi biến thân có hạn, nếu sau khi kết thúc biến thân còn chưa giải quyết được đối phương, bọn họ sẽ nguy hiểm.

Cùng lúc đó, Bạch Thanh Thanh và Kim Bất Hoán muốn tới lấy Vạn Niên Linh Nhũ, lại vì sóng nhiệt cuồn cuộn mà không cách nào tiếp cận.

Huyết Sắc Vi đang ẩn thân cũng không tìm được cơ hội.

Chiến cuộc rơi vào bế tắc.

"Đây chính là con mãng long đã cản trở tất cả thiên kiêu năm đó!"

An Khả Hân đứng xa xa nhìn, dù cách mấy chục cây số, nhưng sóng nhiệt bên kia vẫn thổi đến bên này, khiến nàng cảm thấy gương mặt đau nhức. Nàng không biết mấy người ở càng gần hơn sẽ có cảm giác gì, đồng thời trong lòng cũng tràn đầy lo lắng.

Hành động của Huyết Sắc Vi quá mạo hiểm.

Nếu có thể vào bụng còn được, nhưng nếu bị mãng long phát hiện, phun một ngọn lửa là có thể khiến Sắc Vi tỷ hôi phi yên diệt.

Nàng cảm thấy sợ hãi, liệu Sắc Vi tỷ tỷ có vẫn lạc sớm không?

Nếu là như vậy, cả đời này nàng cũng không thể tha thứ cho mình

Đúng lúc này, Lâm Vi Vi tiếp cận đầu mãng long, sau đó nàng đột nhiên ném ra mấy tấm linh phù.

Đây là Thánh Quang Phù, không có lực công kích gì, chủ yếu là dùng để chiếu sáng.

Nhưng sau khi mấy tấm linh phù này kịch liệt lóe lên, lập tức tuôn ra quang mang mãnh liệt, mãng long không thể tự kiềm chế nhắm mắt lại.

Bởi mãng long ẩn thân trong thế giới dưới lòng đất quá lâu, đã thích ứng với hoàn cảnh mờ tối, bỗng nhiên bị quang mang mãnh liệt kích thích, đương nhiên nó sẽ nhắm mắt lại theo phản xạ có điều kiện.

Mãng long cũng không bối rối, trực tiếp phun ra một ngụm Long Tức lớn.

"Ngay lúc này!"

Huyết Sắc Vi đã ẩn thân rất lâu đột nhiên lao đến, ngay trong khoảnh khắc mãng long thu hồi Long Tức, nàng đã nhảy vào trong miệng nó.

Cảm giác được có cái gì rơi vào miệng, mãng rồng không kìm được nuốt xuống.

Đám người vui mừng, thành công.

Mãng long cũng cảm thấy không thích hợp, phẫn nộ rống lớn.

Thế nhưng đột nhiên, trong cơ thể gặp phải trọng kích, cảm giác đau đớn kia bay thẳng lên não.

Mãng long trừng mắt, tiếp theo thân thể nó lắc một cái, không ngừng lăn cuộn, thống khổ rên rỉ.

Vừa nhìn thấy một màn này, Bạch Thanh Thanh và Kim Bất Hoán nói thầm cơ hội của mình tới rồi, hai người nhanh chóng xông về phía Vạn Niên Linh Nhũ.

Mãng long chú ý tới, muốn ngăn cản, nhưng bụng lại đột nhiên đau xót, héo rút xuống.

Lại thêm Lâm Vi Vi ở bên ngoài chặn đánh, mãng long đã không thể phát huy thực lực, không cách nào ngăn cản hành động của hai người.

Hai người Kim Bất Hoán lấy đi tất cả Vạn Niên Linh Nhũ, sau đó lập tức trốn lên trời.

Tiếp nữa chính là thời gian cho Huyết Sắc Vi biểu hiện.

Nàng dời sông lấp biển trong bụng mãng long, tựa như Tôn Ngộ Không đại náo long cung, giải quyết Thiết Phiến công chúa, tùy tiện náo loạn, mãnh long đau đớn tới lăn lộn trái phải, cự thạch cuồn cuộn rơi xuống, toàn bộ thế giới dưới lòng đất cũng bị rung chuyển theo.

Bảo trì được hơn một giờ, rốt cục mãng long cũng phun ra một ngụm máu, bên trong tất cả đều là thịt nát, đã thoi thóp.

Cuối cùng, con mắt nó trợn trừng, đã mất đi ánh sáng, chết tươi.

Đường đường là đỉnh cấp đại yêu Siêu Phàm cửu giai, thế mà mãng long cứ chết một cách biệt khuất như vậy, chết trong tính toán của đám người.

Lâm Vi Vi bay thấp xuống, khôi phục hình dạng bình thường.

Kim Bất Hoán, Bạch Thanh Thanh nhanh chóng tới gần, Lâm Bắc Phàm cùng An Khả Hân cũng đang nhanh chóng chạy tới.

Huyết Sắc Vi bò lên từ trong miệng mãng long, toàn thân đẫm máu, thoạt nhìn vô cùng đáng sợ. Nhưng trên mặt nàng lại mang theo nụ cười vui vẻ: "Không phụ sự kỳ vọng của mọi người!"

"Sắc Vi tỷ tỷ thật quá tuyệt vời, ta thật sự sùng bái ngươi!" An Khả Hân kích động vọt lên, không quan tâm người nàng đầy máu, đỡ lấy Huyết Sắc Vi lên.

"Sắc Vi, vừa rồi ngươi quá dũng cảm, cứ như vậy mà xông vào trong miệng mãng long!"

"Thật sự quá lợi hại, không có ngươi, chúng ta vốn không thể giết chết con mãng lòng này!"

"Ngươi có công đầu!

Đám người khen ngợi, Huyết Sắc Vi cảm thấy rất vui vẻ, rốt cục mình cũng có chút tác dụng rồi.

Bình Luận (0)
Comment