Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 723 - Chương 723. Tổ Ba Người Xúi Quẩy Hắc Hoàng, Đoạn Đức, Cơ Hạo Nguyệt

Chương 723. Tổ ba người xúi quẩy Hắc Hoàng, Đoạn Đức, Cơ Hạo Nguyệt Chương 723. Tổ ba người xúi quẩy Hắc Hoàng, Đoạn Đức, Cơ Hạo Nguyệt

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

Thông Thiên giáo chủ rời đi.

Đối với việc hợp tác cùng Thông Thiên giáo chủ, bản thân Lâm Bắc Phàm rất sẵn lòng, thêm một bằng hữu dù sao cũng tốt hơn so với thêm một kẻ địch.

Nhưng cũng phải đề cao cảnh giác, Thông Thiên giáo chủ là Thần Ma tới từ bên ngoài, không thể quá tin tưởng.

Ai biết sau khi hắn nhìn thấy tạo hóa chân chính của thế giới linh khí khôi phục, hắn có thể chịu đựng được dụ hoặc chắp tay nhường tạo hóa này ra hay không?

Trên thế giới này thứ không thể nhìn thẳng vào ngoài ánh sáng ra chính là lòng người.

...

Một bên khác, từ sau khi được giải phóng khỏi Vô Thủy Đại Đế, Hắc Hoàng vui chơi rất triệt để.

Đầu tiên hắn tìm đến nhà Diệp Thiên Đế, sau đó cùng ăn một bữa ngon, rượu thịt no nê với đám bằng hữu.

"Gâu! Mấy ngày này đúng là nghẹn chết ta, chỉ một mực cắm cúi huấn luyện, không được nếm bữa nào ngon, ngươi xem ta đói đến mức chỉ còn da bọc xương đây này! Ừm, ăn ngon thật..." Hắc Hoàng nhai nuốt ngấu nghiến, giống như đã mấy đời không được ăn vậy.

"Nếu ngươi đã thèm ăn như vậy, để ta mời ngươi tới Thanh Bạch nhân gia ăn đủ!" Diệp Thiên Đế nói.

"Thanh Bạch nhân gia?" Hắc Hoàng rùng mình một cái, kêu to: "Đừng có nhắc tới Thanh Bạch nhân gia với ta! Đời này ta sẽ không bao giờ tới Thanh Bạch nhân gia! Ai nhắc đến Thanh Bạch nhân gia với ta, ta liền cắn chết hắn!"

"Sao vậy?" Diệp Phàm không hiểu.

Những người khác bật cười ha ha.

Bàng Bác cười nói: "Tiểu Diệp tử, trước đó ngươi bế quan nên không biết, Hắc Hoàng từng vô tình xông vào Thanh Bạch nhân gia, đập hỏng mấy cái bàn của Thanh Bạch nhân gia, sau đó hắn bị lão bản của Thanh Bạch nhân gia Bạch Thanh Thanh bắt được, suýt chút nữa bị mang đi hầm rồi, nếu không phải lão chủ nhân Vô Thủy Đại Đế của hắn kịp thời chạy tới, có lẽ bây giờ hắn ngay cả xương cũng không còn. Thế nên giờ chỉ cần nhắc tới Thanh Bạch nhân gia, hắn sẽ sợ!"

"Thì ra là thế, đúng là đáng đời!" Diệp Phàm cũng cười ha ha theo.

"Gâu! Ta đã bảo ngươi đừng có nói mà ngươi còn nói, ta cắn chết ngươi!" Hắc Hoàng há miệng liền cắn.

"Chó chết, ngươi nhả ra cho ta! Chảy máu rồi!" Bàng Bác gọi.

Một người một chó này lại đánh nhau.

"Đại cẩu cẩu, đừng có cắn người, phải ngoan nhé!" Tiểu Niếp Niếp kéo tai Hắc Hoàng.

"Gâu!" Hắc Hoàng vô cùng nghe lời Tiểu Niếp Niếp, lập tức nhả miệng.

Lúc này, mọi người thấy đạo sĩ bất lương Đoạn Đức thở dài, thịt mỡ trên mặt bị đẩy ra cả tảng.

Cơ Tử Nguyệt tò mò hỏi: "Đạo sĩ bất lương, Hắc Hoàng người ta kìm nén lâu không được ăn no mới sầu mi khổ kiểm, sao ngươi cũng sầu mi khổ kiểm như vậy, chẳng lẽ là không đào được mộ?"

"Vô lượng cmn Thiên Tôn! Ngươi nói rất đúng, ta là không đào được mộ nên mới sầu mi khổ kiểm!" Đạo sĩ bất lương nghiến răng nghiến lợi: "Cũng không biết là tên thất đức vô lương tâm nào đào hết tất cả mộ tốt rồi, ngay cả một đốt xương cũng không để lại cho ta, trước đó thật vất vả ta mới phát hiện ra một ngôi mộ tốt hoàn chỉnh, kết quả lập tức bị người khác đánh cắp! Thực sự là quá táng tận thiên lương!"

"Khụ khụ..." Diệp Thiên Đế ho khan.

"Ngươi làm sao?" Cơ Tử Nguyệt lo lắng hỏi.

"Không có gì, chỉ là yết hầu bỗng nhiên có chút không thoải mái, một lát nữa là tốt!" Diệp Thiên Đế nói.

Trong lòng lại âm thầm lắc đầu, đạo sĩ bất lương Đoạn Đức đụng vào Ngô Tà thực sự là khổ tám đời.

Cùng là trộm mộ, nhưng người ta chuyên nghiệp hơn, mà ra tay cũng nhanh hơn, về sau chỉ sợ đạo sĩ bất lương sẽ không đào được mộ nữa, thực sự quá thảm, vì sao ta lại vui vẻ như vậy?

Đạo sĩ bất lương vỗ bàn đứng dậy, lớn tiếng gầm thét: "Đừng để ta biết hắn là ai, ta nguyền rủa hắn sinh con không có lỗ đít! Mông mọc trĩ đau nhức chảy mủ, cuối cùng buồn nôn đến chết!"

Diệp Thiên Đế lập tức nói: "Không cần nguyền rủa loạn, quá âm độc sẽ bị phản phệ, không đào được mộ cũng tốt, ngươi đào đã đủ nhiều rồi, bớt đào một chút coi như tích chút âm đức."

"Nhưng ta nuốt không trôi cơn tức này!" Đạo sĩ bất lương thở phì phò.

Với hắn, có thể không tích âm đức, nhưng mộ phần không thể không đào, đây là tín ngưỡng, không được thay đổi.

Lúc này, đại cữu ca của Diệp Thiên Đế cũng thở dài.

Cơ Tử Nguyệt nhìn về phía ca ca Cơ Hạo Nguyệt, hỏi: "Ca ca, sao ngươi cũng thở dài?"

Trên mặt Cơ Hạo Nguyệt tràn ngập ưu sầu: "Trước đó không cẩn thận quen biết với Thân Công Báo, kết quả xui xẻo tận mấy tháng, cho tới bây giờ vận rủi vẫn chưa tan đi, trong lòng sầu muộn."

"Ngươi đang nói tớ siêu cấp xui xẻo Thân Công Báo tiền bối, đụng vào ai là kẻ đó xui xẻo sao?"

Cơ Hạo Nguyệt nghiến răng nghiến lợi: "Không sai, chính là hắn! Ta cũng là về sau mới biết được, hắn chuyên cùng siêu cấp độc nãi Hoàng Nhất Bạch và tiểu hòa thượng ra vẻ đạo mạo liên hợp lại hố người khác, ta đối xử thật lòng coi hắn như bằng hữu, hắn lại đối xử với ta như vậy?"

Đạo sĩ bất lương kêu lên: "Ta cũng đụng phải ba người kia! Mấy cái bạt tai đó đến giờ còn đau, còn chưa bớt sưng đây! Chẳng lẽ những ngày qua ta mãi không đào được mộ là do ba người bọn họ cho gieo họa?"

"Nhất định là bọn họ, bởi vì ta cũng đụng phải! Sau đó một đường gặp toàn việc xúi quẩy, cuối cùng suýt chút nữa bị người mang đi ninh nhừ! Hận này mà không tiêu, ta không gọi là Hắc Hoàng! Gâu!" Hắc Hoàng kêu to.

"Đi tìm bọn họ tính sổ!" Đạo sĩ bất lương cũng hô theo.

Thế là một người một chó lòng đầy căm phẫn đi tìm tổ ba tên hố người tính sổ.

"Ca ca không đi cùng sao?" Cơ Tử Nguyệt hỏi.

"Ta không đi, ta sợ vừa ra cửa đã mất mạng." Cơ Hạo Nguyệt vô cùng buồn bực.

Diệp Thiên Đế gật đầu biểu thị tán đồng: "Ngươi không đi là đúng, ba người kia quả thực vô cùng hố, gặp ai cũng hố, trốn cũng trốn không thoát, biện pháp duy nhất là tận lực tránh khỏi bọn họ, không thấy thì không sao. Ở thế giới của chúng ta, ngoại trừ cộng chủ Lâm Bắc Phàm, ai cũng từng bị bọn họ hố một lần!"

....

"Tại sao thế giới cộng chủ không bị hố? Chẳng lẽ là bởi vì thực lực mạnh?"

Khóe miệng Diệp Thiên Đế giật một cái, mí mắt cũng co rút: "Không phải là bởi vì hắn mạnh, mà là vì hắn mới thật sự là tên hố người, còn là loại hố người vô hình!"

Cuối cùng, Diệp Thiên Đế thật sự nói đúng.

Tổ ba tên hố người thật sự rất hố, làm khi Hắc Hoàng và Đoạn Đức đi tìm bọn họ tính sổ, tên xui xẻo Thân Công Báo và tiểu hòa thượng thế mà lại bạo phát ra lực lượng Chí Tôn, dễ như trở bàn tay trấn áp bọn họ.

"Đạo hữu, thực ra ta cũng không muốn như vậy, sao các ngươi phải ép chúng ta? Không gặp lại nhau không tốt hay sao?" Thân Công Báo bất đắc dĩ nói, hắn đã sớm có thực lực Chí Tôn, chỉ là để có vẻ càng thêm bình dị gần gũi, nên hắn không để lộ ra.

"A di đà phật! Lòng dạ bần tăng luôn luôn từ bi, lấy giúp người làm thiện, lần này xuất thủ là do tình thế bất đắc dĩ, xin hai vị thứ lỗi!" Tiểu hòa thượng miệng niệm a di đà phật.

Trong lòng Hắc Hoàng và đạo sĩ béo bất lương tràn ngập bi phẫn, bị hố thảm như vậy, thế mà còn báo thù không được, sao lại thảm như vậy?

Chẳng lẽ đám người này là khắc tinh của bọn họ?

Thân Công Báo thành khẩn nói: "Hai vị đạo hữu, ta thật lòng muốn cùng hai vị kết giao bằng hữu, không phải là cố ý hố các ngươi, như vậy đi, ta thầm nói cho các ngươi biết một cơ duyên, coi như là để bồi lỗi!"

Bình Luận (0)
Comment