Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Lúc này, có một nữ nhân cũng đang đau đầu vì đào bảo, nàng chính là Nữ Oa nương nương.
Là một siêu cấp trạch nữ đã sống không biết bao nhiêu năm, sau khi đi dạo đào bảo thương thành trong hư giới một vòng, không ngoài dự liệu nàng đã say mê đào bảo, tuy đồ ở đó đối với nàng mà nói là vô cùng phổ thông, nhưng nữ nhân mua đồ có nhìn giá hay sao? Nữ nhân mua đồ có nhìn phẩm chất hay sao?
Thứ các nàng muốn thực ra chỉ là trải nghiện mua sắm, cảm giác say sưa sảng khoái quẹt thẻ đó.
Giống như người dẫn chương trình mua sắm Lý Gia Kỳ đã nói thế này: "Mua mua mua!"
Thế là, ngay cả siêu cấp trạch nữ Nữ Oa nương nương của si mê, mua mua mua...
Mua xong lại thấy lo âu, bởi vì...
"Lâu như vậy mà sao vẫn chưa tới giao hàng?"
...
Một bên khác, vạn giới đào bảo thương nghiệp Chi Phúc Bảo vác khuôn mặt to tới tìm Lâm Bắc Phàm, cười đến mức thịt mỡ trên mặt che hết cả hai mắt: "Boss, có một chuyện này làm phiền ngươi châm chước!"
Hắn còn mang đến cho Lâm Bắc Phàm một bình rượu ngon, đích thân rót cho hắn.
Không có việc gì tự dưng ân cần, không phải phường lừa đảo thì cũng là kẻ trộm!
"Không cần, ta tin tưởng ngươi nhất định có thể làm tốt, ngươi đi đi!" Lâm Bắc Phàm động viên hắn, nhận lấy rượu ngon, sau đó bảo hắn cút.
Chi Phúc Bảo lại dâng lên thêm một bình rượu ngon, vẻ mặt cầu xin: "Nhưng mà Boss, chuyện này không có ngươi thì không được, ta sắp sốt ruột muốn chết rồi!"
"Không có ta thì không được?" Lâm Bắc Phàm nghiêm túc, hỏi: "Thế giới sắp nổ tung?"
"Không có!" Chi Phúc Bảo lắc đầu.
"Thần Ma xâm lấn?"
"Không có!" Chi Phúc Bảo lắc đầu.
"Thánh Nhân lại làm loạn?"
"Không có!" Chi Phúc Bảo lại lắc đầu.
"Ngươi tìm thấy tân hoan nên quên Diệp Khuynh Thành?"
"Cái này càng không có!" Chi Phúc Bảo mãnh liệt lắc đầu.
"Tất cả những chuyện đó đều không phải, thế ngươi tìm ta làm gì? Ngươi cho rằng ta rảnh rỗi lắm sao mà đi chùi đít cho ngươi, ngươi lập tức cút cho ta, ta không muốn nhìn thấy ngươi!" Lâm Bắc Phàm chửi ầm lên.
Chi Phúc Bảo phịch một tiếng quỳ xuống, ôm đùi Lâm Bắc Phàm gào khóc: "Boss, lúc này thật sự không có ngươi thì không được! Nếu ngươi không mau cứu ta, ta có thể sẽ chết mất, sẽ không được gặp lại ngươi!"
"Không sao hết, ngươi chết rồi sẽ vào địa phủ, ta vẫn có thể đến gặp ngươi!" Lâm Bắc Phàm nói.
Chi Phúc Bảo thương tâm lắc đầu: "Chỉ sợ là hình thần câu diệt, không có cơ hội đó!"
Lâm Bắc Phàm giật nảy mình: "Thảm như vậy... Ngươi đắc tội ai?"
"Boss ngươi xem!" Chi Phúc Bảo vung tay lên, xunh quanh chất đầy bao hàng, địa điểm giao hàng đều không ngoại lệ là --- Oa Hoàng cung.
Lâm Bắc Phàm ngơ ngác, khóe miệng co giật.
Không cần nghĩ cũng biết nhất định là Nữ Oa mua, bởi vì ở Oa Hoàng cung chỉ có hai người, Triệu Linh Nhi đang tu luyện không có khả năng mua sắm.
Vừa nghĩ tới Thánh nhân cao cao tại thượng đi đào bảo, Lâm Bắc Phàm bỗng có một cảm giác đảo loạn nhân sinh quan.
Khó trách Chi Phúc Bảo lại vậy.
Muốn giao hàng, thì phải giao đi đâu?
Vị trí của Oa Hoàng cung chỉ có vài người biết, mà trong số đó khẳng định không bao gồm Chi Phúc Bảo. Mà cho dù biết thì chắc hắn cũng không dám đi giao, dù sao Nữ Oa cũng có thể coi là kẻ địch của thế giới linh khí khôi phục, nhỡ chọc giận Nữ Oa thì làm sao bây giờ?
Nếu không giao, nhỡ Nữ Oa nương nương tìm tới cửa chụp chết hắn thì làm sao bây giờ?
Ngươi nói hắn nên giao hay không nên giao?
"Ủy khuất ngươi!" Lâm Bắc Phàm vỗ vỗ bả vai dày của Chi Phúc Bảo.
"Boss ngươi hiểu là tốt rồi!" Chi Phúc Bảo nước mắt tung hoành, nhất thời trong lòng có một cảm giác tìm được tri âm.
"Ta cho ngươi một đề nghị, ngươi đi tìm vạn giới nhân viên chuyển phát nhanh Hoàng Du Long đi." Lâm Bắc Phàm nói.
"Boss, ta đã tới tìm hắn, nhưng hắn cũng sợ bị Nữ Oa nương nương chụp chết, không dám nhận đơn! Cho 5 sao khen ngợi cũng không muốn! Cho nên bây giờ ta chỉ có thể nhờ ngươi thôi Boss!" Chi Phúc Bảo tiếp tục ôm đùi.
"Đúng là không còn cách nào hết!" Lâm Bắc Phàm cất hết tất cả hàng chuyển phát nhanh đi, sau đó liên hệ với Lý Ức Như: "Ức Như, lão sư chuẩn bị tới Oa Hoàng cung, ngươi có muốn đi không?"
Lý Ức Như hưng phấn, phục sinh ngay tại chỗ: "Muốn! Ta muốn đi thăm mụ mụ, lão sư ngươi chờ ta một chút!"
Không bao lâu sau nàng đã tới, đằng sau còn có Lý Tiêu Dao đi theo.
Lý Tiêu Dao nghiêm mặt nói: "Lâm huynh, ta cũng muốn đi thăm Linh Nhi, làm phiền ngươi mang theo ta, cảm ơn!"
Thế là ba người cùng nhau đi tới Oa Hoàng cung.
Lúc này Triệu Linh Nhi đang không tu luyện, nhìn thấy hai người mình ngày ngày nhớ thương xuất hiện trước mặt, bèn kinh hỉ nói: "Sao các ngươi lại tới đây?"
"Mụ mụ, ta tới thăm ngươi!" Lý Ức Như hưng phấn nói, sau đó lao đến.
"Linh Nhi, ngươi có khỏe không?" Lý Tiêu Dao chứa chan tình cảm hỏi.
Thế là một nhà ba người đoàn tụ.
Nữ Oa nương nương cũng xuất hiện, nghiến răng nghiến lợi nói: "Thế giới cộng chủ, tại sao ngươi lại đến nữa? Ngươi liên tục khiêu khích như vậy có phải là cho rằng bản cung dễ chèn ép không?"
Sắc mặt Lâm Bắc Phàm rất khó coi: "Ngươi cho rằng ta muốn đến hả, ở đây lạnh căm căm chả có lấy một chút nhân khí. Nếu như không phải để đưa hàng chuyển phát nhanh đào bảo cho ngươi, ta có chết cũng không muốn đến!"
"Hàng chuyển phát nhanh đào bảo?" Mắt Nữ Oa nương nương sáng lên: "Nhanh đưa đây!"
Lâm Bắc Phàm vung tay lên, bên trong đại điện xuất hiện rất nhiều hàng hóa.
Nữ Oa nương nương dùng thần thức quét qua, phát hiện quả nhiên đều là đồ nàng đặt, không chỉ không ít mà còn quá thừa, tâm tình vô cùng vui vẻ: "Nể mặt cộng chủ đích thân tới đưa đồ chuyển phát nhanh cho bản cung, lần này bản cung tha thứ cho ngươi, nhưng lần sau không thể như vậy nữa!"
"Không có lần sau, bởi vì đào bảo điếm đã cấm ngươi vĩnh viễn rồi! Nói cách khác, từ nay về sau ngươi không thể tiêu tiền trong đào bảo điếm nữa, chúng ta càng sẽ không tới giao hàng!" Lâm Bắc Phàm mặt không thay đổi nói.
"Dựa vào cái gì? Bản cung muốn tiêu tiền dựa vào cái gì mà ngươi không cho?" Nữ Oa nương nương tức giận đến mức mày liễu dựng thẳng.
Nàng vừa mới trải nghiệm được niềm vui thú của mua đồ đào bảo, trầm mê trong đó không thể tự kiềm chế, làm sao có thể từ bỏ?
"Dựa vào ta là ông chủ thật sự của đào bảo điếm!" Lâm Bắc Phàm ngẩng đầu lên, dương dương đắc ý.
"Ngươi!" Nữ Oa nương nương tức giận vô cùng.
"Được, ngươi làm mùng một ta làm mười lăm!" Nữ Oa nương nương nghiến răng nghiến lợi: "Ngươi có tin ngay bây giờ ta sẽ mang Triệu Linh Nhi đi không, để cho học sinh Lý Ức Như của ngươi vĩnh viễn không thể gặp lại Triệu Linh Nhi!"
"Lâm huynh!"
"Lão sư!"
Hai người cùng thốt lên, lại bị Triệu Linh Nhi ngăn cản.
Mắt Lâm Bắc Phàm hơi híp lại, hắn có thể đánh bại hình chiếu Thánh nhân bên trong thế giới, nhưng những chuyện khác lại khó nói, Thánh Nhân rốt cuộc có những thần thông quỷ bí khó lường thế nào hắn không quá rõ.
Nếu như nàng thật sự có thể mang Triệu Linh Nhi đi, thì tới lúc đó hối hận cũng đã muộn, hắn sẽ thẹn với Lý Ức Như.
"Ngươi muốn điều kiện gì cứ nói đi, không được quá phận!"
"Trong 100 năm này, ngươi mở đào bảo cho ta, hơn nữa còn phải ngoan ngoãn giao hàng cho ta!" Nữ Oa nương nương dương dương đắc ý.
"Xem như ngươi lợi hại!" Lâm Bắc Phàm nghiến răng.