Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 749 - Chương 749. Trần Bác Sĩ Thảm, Bị Sưu Hồn

Chương 749. Trần bác sĩ thảm, bị sưu hồn Chương 749. Trần bác sĩ thảm, bị sưu hồn

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

Nụ cười trên mặt Trần bác sĩ dần trở nên cứng ngắc.

Sau đó hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người trẻ tuổi đang cười híp mắt nhìn mình, nụ cười này rất giống với hắn, vừa có chút vui sướng vừa có chút xấu xa, giống như tất cả mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay, như đang nhìn một đám vật thí nghiệm vậy.

Quan trọng nhất là hắn không biết từ khi nào người trẻ tuổi này lại xuất hiện ở sau lưng mình.

Thực lực hắn là gì, Trần bác sĩ cũng không thể nhìn ra.

Nguy hiểm, không dễ đối phó.

"Ngươi... Ngươi là ai?" Trần bác sĩ lập tức điều chỉnh tâm tình, lộ ra một nụ cười hữu hảo.

Nụ cười này không chỉ hữu hảo mà còn vô cùng thân thiết, ngoài ra còn có chút ngây ngô của thiếu niên, đầy sức sống hướng về tương lai đẹp đẽ, nói tóm lại, đây là nụ cười mà hắn đã luyện tập rất lâu, chuyên dùng để tranh thủ tình cảm của người khác.

Cùng lúc đó, hắn cũng đã chuẩn bị kỹ để xuyên việt chạy trốn bất cứ lúc nào.

"Ta tên Lâm Bắc Phàm, là một phù sư, còn là một lão sư, chúng ta có thể coi là đồng nghiệp!" Lâm Bắc Phàm cũng ra vẻ nho nhã lễ độ.

"Lâm Bắc Phàm? Phù sư? Lão sư?" Trần bác sĩ ngơ ngác.

"Có lẽ ngươi cảm thấy thân phận này của ta rất lạ, thực ra ta còn một thân phận khác, hẳn là ngươi sẽ thấy quen thuộc." Lâm Bắc Phàm cười híp mắt, vô cùng hữu hảo nói: "Ta là cộng chủ bảo hộ toàn bộ sinh linh trong thế giới linh khí khôi phục, trước kia ta còn một thân phận khác, gọi là Nhân tộc Chí Tôn, danh xưng này tương đối vang dội."

Thế giới cộng chủ!

Nhân tộc Chí Tôn!

Tim Trần bác sĩ đập chậm một nhịp.

Làm sao mà hắn không biết thân phận này được?

Đó chính là Nhân tộc Chí Tôn giết Thần Ma ngoại vực đến sợ hãi, một tuyệt đại thiên kiêu vô cùng biến thái!

Hắn làm việc luôn rất cẩn thận, trước khi tiến vào một thế giới đều sẽ điều tra rõ ràng trước, xem ai có thể trêu chọc ai không thể trêu chọc, người đứng đầu trong hàng ngũ không thể trêu chọc chính là Nhân tộc Chí Tôn.

Tốt nhất là mãi mãi cũng không gặp hắn, tránh cho bị hắn để mắt tới.

Bởi vì ngươi sẽ không biết rốt cuộc hắn có những thủ đoạn gì, nhỡ bị hắn để mắt tới thì thật không xong, kết quả thảm thiết nhất chính là chết không toàn thây, hồn phi phách tán, kết quả nhẹ hơn một chút thì là bỏ trốn mất dạng, vĩnh viễn không thể bước vào thế giới linh khí khôi phục thêm lần nào nữa.

Không ngờ ngàn phòng vạn phòng, ngàn dặn vạn dò, vừa đến đã đụng phải hắn.

Trần bác sĩ cười khổ trong lòng, sao ta lại xui xẻo như vậy?

Có phải do ta tạo nghiệp quá nhiều, lão thiên gia thấy ngứa mắt nên muốn mượn tay người khác diệt ta không?

"Từ phản ứng vừa rồi của ngươi, dường như ngươi biết rõ ta, trong lòng còn có chút sợ hãi, có phải ngươi có mưu đồ gì với thế giới của ta không? Nếu không thì tại sao phải sợ như vậy?" Lâm Bắc Phàm mỉm cười tựa gió xuân.

Trần bác sĩ chỉ cảm thấy nụ cười này cực độ nguy hiểm.

"Làm sao lại thế được, đây là lần đầu tiên ta nghe tới danh tự này, ta chỉ sửng sốt về thân phận của ngươi thôi, được xưng là thế giới cộng chủ và Nhân tộc Chí Tôn, nhất định ngươi là một người không tầm thường!" Trần bác sĩ đẩy gọng kính trên sống mũi, cười lấy lòng.

"Có đúng không? Thế nhưng vừa rồi khi ta nói ra mấy chữ Nhân tộc Chí Tôn, nhịp tim của ngươi lại chậm mất một nhịp, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại, dáng vẻ không giống như không biết!" Lâm Bắc Phàm nói.

Phản ứng nhỏ bé như vậy mà ngươi cũng có thể nhận ra, ngươi có phải là người không?

Trần bác sĩ lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ: "Được rồi, ta thừa nhận, ta quả thực biết rõ ngươi. Hiện tại ta xin tự giới thiệu, ta tên là Trần Hàng, là một người lữ hành vạn giới, hoặc còn gọi là vạn giới thám hiểm giả, du tẩu khắp vạn giới nhìn ngắm phong cảnh khác nhau, ta nghe nói thế giới linh khí khôi phục vô cùng thần kỳ, lại có rất nhiều cơ duyên cho nên ta mới đến đây, trước khi đến ta đã nghe ngóng qua, nghe nói ở thế giới linh khí khôi phục có một Nhân tộc Chí Tôn giết mấy trăm Thần Ma, hết sức hung tàn, cho nên đụng phải ngươi ta mới thấy sợ sệt."

"Lý do này kín kẽ không lỗ hổng, nhưng ta không mấy tin tưởng, cứ cảm thấy ngươi rất nguy hiểm, cho nên ta muốn sưu hồn nhìn xem sao, nếu không có chuyện gì thì sẽ để cho ngươi đi!" Lâm Bắc Phàm vươn tay phải ra.

"Chờ... Chờ một chút! Vừa gặp mặt đã sưu hồn là hành động rất không lễ phép, hơn nữa sau khi sưu hồn, nhẹ thì bại não nặng hồn phi phách tán, quá không hữu hảo, không thể làm được!" Trần bác sĩ vội vàng cự tuyệt.

"Yên tâm, việc này ta làm quen rồi, cam đoan không đau không ngứa, ngủ một giấc là xong." Lâm Bắc Phàm kiên trì.

Đây là là vấn đề có đau không à?

Đây là vấn đề có bại lộ hay không!

Là một người có thể qua lại giữa vạn giới, là một đại boss phía sau màn, trong lòng hắn có quá nhiều bí mật, chuyện tốt chuyện xấu đều không chừa, hắn có gần chết cũng không muốn cho người khác nhìn trộm ký ức của mình!

Trần bác sĩ quyết định thật nhanh, khởi động năng lực xuyên việt...

Nhưng hắn phát hiện mình vẫn đứng im bất động tại chỗ, căn bản không đi được.

"Ta... Ta thế này là thế nào?" Trần bác sĩ kinh hãi.

"Ta phong tỏa không gian xung quanh, ngươi không đi được cũng không chết được, ngoan ngoãn để cho ta dò xét ký ức đi thôi, Trần bác sĩ!" Lâm Bắc Phàm cười híp mắt vươn bàn tay tội ác tới.

Lúc này Trần bác sĩ hoảng hốt thật sự: "Chờ... Chờ chút đã thế giới cộng chủ, có chuyện gì cứ nói cho rõ!"

"Chờ ta tra xong ký ức mới dễ nói!" Lâm Bắc Phàm nói.

Trần bác sĩ hốt hoảng nói: "Ngươi đừng như vậy, cứ nhìn trộm việc tư của người khác thế này là ngươi sẽ không có bằng hữu đâu!"

"Việc này ngươi không nói ta không nói, ai biết?" Lâm Bắc Phàm nói.

Trần bác sĩ: "..."

Ta biết ngay, đồ lòng dạ xấu xa!

Trần bác sĩ lớn tiếng nói: "Cộng chủ, hạ thủ lưu tình, chỗ ta có một phần lễ vật muốn đưa cho ngươi!"

Bàn tay tội ác của Lâm Bắc Phàm biến thành bàn tay tham lam: "Giao ra!"

Trần bác sĩ đau lòng móc ra một hòn đá đen thùi lùi, nói: "Lai lịch của thạch đầu nàylaf gì ta không rõ, nhưng ngay cả Chí Tôn cũng không có cách nào để lại dấu vết ở bên trên, kiên cố không gì phá vỡ nổi, hy vọng cộng chủ thích!"

Lấy đi hắc sắc thạch đầu, bàn tay tham lam vẫn chưa rụt về: "Còn có gì nữa?"

Trần bác sĩ đau lòng móc ra một quả trứng tràn ngập đạo văn, nói: "Ta tìm được quả trứng này ở trong một hiểm địa, bên trong tràn ngập sinh cơ, chỉ sợ là trứng của một vị thần linh yêu thú lưu lại."

Lấy mất trứng thần linh, bàn tay tham lam vẫn chưa rụt về: "Tiếp tục!"

Trần bác sĩ càng thêm đau lòng móc ra một bình huyết dịch vàng óng ánh, nói: "Đây là thần linh huyết, lấy được từ một cổ thần!"

...

Từng món trân bảo của Trần bác sĩ bị lấy đi.

Lâm Bắc Phàm vô cùng vui vẻ: "Nể mặt ngươi đã thành tâm như vậy, ta sẽ nhẹ nhàng!"

Sau đó vươn bàn tay tội ác ra, thu hết sạch ký ức của Trần bác sĩ đi.

Bình Luận (0)
Comment