Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Đến ngày xuất phát, bên cạnh Lâm Bắc Phàm tụ tập một đội ngũ khổng lồ.
Không nói tới hồng nhan tri kỷ của Lâm Bắc Phàm, còn có rất nhiều người đục nước béo cò, lén lẻn vào trong đội ngũ này để tham gia đào bảo thịnh hội.
Cuối cùng, ngoại trừ một vài người thực sự không đi được, một nửa thiên kiêu đều tới.
Lâm Bắc Phàm lười quản, coi như mang mọi người đi tham quan một phen.
"Tại sao hắn cũng đi?" Lâm Bắc Phàm ôm gấu trúc, mắt liếc về phía một người nào đó bất nam bất nữ.
"Qua hơn 2 năm đào tạo, hiện tại hắn đã trở thành một ca cơ chuyên nghiệp, vừa vặn bây giờ có đại võ đài vạn giới, chúng ta dự định nhờ sân khấu này cho hắn xuất hiện!" Lý Tử Thanh cười nói.
Chỉ thấy Loạn Mã tiểu tỷ tỷ ăn mặc cực kỳ đáng yêu, khuôn mặt đỏ bừng thẹn thùng, vẫn luôn đứng bên người Diệp Khuynh Thành, có chút sợ hãi đưa tay ra: "Thật là nhiều người, Khuynh Thành tỷ tỷ, ta có chút sợ..."
Nhìn Loạn Mã giống một con thỏ con bị hoảng sợ, Diệp Khuynh Thành nắm lấy tay hắn, cung cấp hơi ấm cho hắn, thanh âm mềm mại nói: "Không cần phải sợ, tỷ tỷ bảo vệ ngươi!"
"Vâng, tỷ tỷ thật tốt!" Loạn Mã vô cùng cao hứng gật đầu, thuận tiện nhét một tờ giấy vệ sinh nhét vào trong lỗ mũi.
Mắt thấy đã có nhiều người tới, vạn giới đào bảo thương nghiệp mở ra thông đạo truyền tống.
Sau khi mọi người đi qua một thông đạo sặc sỡ màu sắc, cuối cùng tới được một thành thị hết sức khổng lồ.
Đám người vô cùng khiếp sợ quan sát nơi này.
Thành thị này thật sự quá khổng lồ, liếc mắt nhìn không thấy điểm cuối, bao la hùng vĩ, vượt qua hư không, thoạt nhìn giống như một đại lục rộng rãi bằng phẳng, như một cái thế giới riêng.
Trong thành thị có đủ loại sinh linh, chủng tộc kỳ quái gì cũng có.
Trong thành có vô số cường giả, cường giả cảnh giới Siêu Phàm đâu đâu cũng có, cường giả Thiên Nhân cảnh cũng có thể nhìn thấy ở khắp nơi. Ngay cả cường giả Thần Ma bình thường khó gặp, trong vạn giới cũng được coi là cường giả cũng nhiều vô số ở đây.
Bọn họ cũng đi dạo trong thành giống như người bình thường, nhìn thấy đồ nào hợp ý là sẽ dừng chân.
Có thể nói đây là một thành thị cực độ phồn hoa.
Đào bảo thương Chi Phúc Bảo hết sức kích động nói: "Đây chính là thương thành đào bảo câu thông ngoại giới, tất cả hàng hóa trên đào bảo đều phải trung chuyển qua thành thị này, đây cũng là một thành thị thương nghiệp vô cùng phát đạt, phải gọi là một đại thế giới mới đúng!"
Trên thực tế, dù là đào bảo thương nhưng đây mới là lần đầu tiên hắn được tới đào bảo thương thành.
Nguyên nhân là do đẳng cấp hắn không đủ, cho nên không có tư cách. Ngoài ra còn không có thời cơ thích hợp, Thương Nghiệp chi thần không mở đường cho thì hắn cũng không tới được.
Tuy là lần đầu tiên đến, nhưng hắn đã kết quan hệ giao hảo với các đào bảo thương khác, vậy nên hắn hiểu rất rõ tình huống bên trong đào bảo thương thành, có thể nói là hiểu rõ như lòng bàn tay, thế là nói: "Đào bảo thương thành đã thành lập được 1111 vạn năm, để kỷ niệm thời gian đào bảo thành lập, mỗi một vạn năm đào bảo thương thành sẽ tổ chức lễ kỷ niệm một lần. Bởi vì ngày này hội tụ tất cả đào bảo thương và cường giả bên trong vạn giới, ngay cả thương phẩm hiếm có cũng xuất hiện ở đây, khiến cho mọi người điên cuồng tiêu tiền, cho nên ngày này được gọi là lễ mua sắm đào bảo..."
Sau đó Chi Phúc Bảo lời ít ý nhiều nói hết những gì mình biết cho mọi người.
Nói đơn giản thì ngày này không chỉ là ngày kỷ niệm thành lập đào bảo thương thành, mà còn là thời điểm để mua sắm chè chén say sưa.
Ngày lễ sẽ kéo dài suốt một tháng, sau đó mới kết thúc.
Sau khi nghe Chi Phúc Bảo giới thiệu sơ lược xong, mọi người đều cảm thấy rất chờ mong, Lâm Bắc Phàm mở miệng: "Nếu là lễ hội mua sắm thì mọi người tự do hành động đi, một tháng sau chúng ta tập hợp ở đây."
Đám người gật đầu, sau đó tản ra bốn phương.
Lý Tử Thanh tạm biệt Lâm Bắc Phàm: "Buổi tối ngày mai chính là lễ khai mạc, ta và Khuynh Thành đi trước để làm quen với sân khấu..."
Lâm Bắc Phàm gật đầu: "Mọi chuyện cẩn thận, có việc cứ gọi ta!"
Hai nhóm người tách ra, bên cạnh Lâm Bắc Phàm chỉ còn lại một đám hồng nhan tri kỷ, Lâm Vi Vi, Bạch Thanh Thanh, Huyết Sắc Vi, An Khả Hân, Võ Phinh Đình, Bách Hoa tiên tử, Tuyết Khinh Mi vân vân, đương nhiên còn có muội muội Giang Mai Mai, tiểu tinh linh Lilith, thiên sứ Ariana và gấu trúc xuẩn manh, mỗi người đều có giá trị nhan sắc vô cùng cao.
Có thể nói là đội ngũ này của Lâm Bắc Phàm quá tỏa sáng, quá bắt mắt.
Nhưng cũng không có kẻ nào không thức thời tới trêu chọc Lâm Bắc Phàm.
Người có thể tới đào bảo thương thành đều là đại nhân vật của một thế giới nào đó, bọn họ vẫn rất có mắt nhìn, người dám mang theo nhiều mỹ nhân đi rêu rao khắp nơi thế này, không có bối cảnh thâm hậu thì chính là có thực lực mạnh, tóm lại đều không phải người đơn giản...
Hơn nữa thực lực chung của cả nhóm bọn họ cũng không kém, không phải thần ma thì là chí tôn, rất nhiều người không trêu chọc nổi.
Trên đường vô cùng náo nhiệt, tất cả đều là cửa hàng, tấp nập như nước.
Theo lời Chi Phúc Bảo nói thì đây chỉ là một phân khu mua sắm trong đó mà thôi, mỗi một phân khu đều có hơn 100 vạn cửa hàng, có thể chứa được 1 tỷ người cùng tới mua sắm, phân khu giống như vậy ở trong đào bảo thương thành có tới hơn 10 vạn cái.
So với Thời Không lâu của Lâm Bắc Phàm, quả thực như tiểu vu gặp đại vu.
Thương phẩm ở nơi này thực sự quá nhiều, tới nỗi không kịp nhìn.
May mà bọn họ đều không phải người bình thường, nếu không chắc cả đời sẽ không đi hết nổi con đường này.
Đi vào con đường mua sắm này, thiên sứ Ariana bình thường vốn luôn lười nhác phục sinh đầy máu, mở ra hình thức liều mạng.
"Cái này ta muốn!"
"Cái này cũng muốn!"
"Những thứ kia, ta đều muốn!"
Ariana hào khí can vân, không mua một đường không bỏ qua.
Tiểu tinh linh Lilith mở ra hình thức ăn hàng, vui sướng bay tới bay lui, trên tay đều là đồ ăn vặt, ngay cả trên cánh cũng có, mở miệng ăn lấy ăn để, vui muốn chết.
Gấu trúc trốn trong lòng Lâm Bắc Phàm vô cùng không an phận, nhìn thức ăn ngon rực rỡ muôn màu mà chảy nước miếng, giơ bảng hiệu lên: Ta muốn cái này! Cái này! Cái này!
Còn muốn tránh khỏi Lâm Bắc Phàm, muốn đi điên cuồng mua sắm.
Nhưng lại bị Lâm Bắc Phàm trấn áp lại: "An phận một chút cho ta, ngươi nhìn vừa xuẩn manh vừa đáng yêu như vậy, lại còn là linh vật, rất dễ bị người khác bắt cóc."
Gấu trúc nghiêm túc suy nghĩ, cảm thấy rất có lý!
Gấu trúc đáng yêu giống như nàng đi trên đường thực sự quá nguy hiểm, nhỡ bị bắt cóc xong không được gặp lại chủ nhân nữa thì phải làm sao bây giờ?
Đồ ăn có thể ăn ít đi, nhưng tuyệt không thể rời khỏi chủ nhân!
Thế là an phận trở lại, trơ mắt nhìn tiểu tinh linh Lilith tự do bay lượn, mua hết toàn bộ đồ ăn ngon, lệ rơi đầy mặt.
Giơ bảng hiệu lên án: Để lại cho ta một chút, bảo bảo đói bụng!
"Không cho không cho không cho, cho ngươi thèm chết!" Lilith đắc ý.