Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Lúc này hai thế lực đang giằng co bên bờ Hải Thần đảo.
Mấy trăm chiếc thuyền lớn của Võ Hồn điện bao vây Hải Thần đảo, bên trên chở theo mấy vạn hồn sư cường đại, tinh kỳ tung bay, khí thế dồi dào.
Đám người ở Hải Thần đảo so sánh với họ lại có vẻ hết sức yếu ớt.
"Bỉ Bỉ Đông, các ngươi cuối cùng cũng đuổi tới nơi này!" Đường Hạo quát, thanh âm truyền khắp biển rộng.
"Bởi vì chỉ còn thiếu mỗi Hải Thần đảo của các ngươi!" Bỉ Bỉ Đông lạnh giọng.
"Bỉ Bỉ Đông, bây giờ Võ Hồn điện của ngươi đã nhất thống đại lục, tại sao còn muốn đuổi tận giết tuyệt?" Ngọc Tiểu Cương hô to.
Nhìn người yêu ngày xưa, trong lòng Bỉ Bỉ Đông có chút không đành, nhưng rất mau đã đè phần tình cảm này xuống, ngẩng đầu cư cao lâm hạ: "Ta không đuổi tận giết tuyệt! Chỉ cần các ngươi đầu hàng, quỳ xuống trước Võ Hồn điện ta là ta có thể tha cho các ngươi một mạng!"
"Ngươi đừng mơ tưởng, cho dù có tử chiến ta cũng tuyệt không cúi đầu!" Đái Mộc Bạch cười to.
"Không sai, Sử Lai Khắc thất quái chúng ta cho dù tử chiến tử cũng tuyệt không cúi đầu!" Áo Tư Tạp cũng cười to.
"Chúng ta tuyệt đối không đầu hàng!" Mặt tam quái khác rống to.
...
"Sử Lai Khắc thất quái cái gì? Đường Tam và Tiểu Vũ đã chết rồi, hiện tại chỉ còn ngũ quái!" Giáo hoàng Bỉ Bỉ Đông cười nhạo.
"Không, Tam ca và Tiểu Vũ không chết, bọn họ đã mạnh lên, chuẩn bị trở về, các ngươi rửa sạch cổ trước đi! Bọn họ sẽ giết chết các ngươi, hủy diệt Võ Hồn điện!" Ninh Vinh Vinh hô to.
Thiên Nhận Tuyết kích động: "Đường Tam đâu? Hắn ở đâu, mau bảo hắn tới gặp ta!"
Không một ai để ý tới nàng, giáo hoàng Bỉ Bỉ Đông ngăn cản Thiên Nhận Tuyết đang định bay qua, trầm giọng nói: "Ta đã nói gì với ngươi?"
"Vốn là kẻ địch thì cần gì trò chuyện với nhau?" Trên tay Đường Hạo có thêm một cây búa lớn.
Đây chính là Hạo Thiên chùy, công phạt đệ nhất võ hồn!
"Chiến!"
Đường Hạo vung Hạo Thiên chùy lên, sau đó hung hăng đập xuống mặt biển.
Lập tức, mặt biển tách ra, cuốn lên sóng to gió lớn, lật ngược mấy chục chiếc thuyền.
Một đòn cuồng bạo của Đường Hạo tuyên bố bắt đầu trận chiến.
Bỉ Bỉ Đông, Thiên Nhận Tuyết hóa thân thành thần, không hề sợ hãi tiến lên.
Đường Hạo và thê tử, Hải Thần đấu la cùng Đường Thần lần lượt liên thủ với nhau chặn đánh hai vị thần linh này, những người khác như Sử Lai Khắc thất quái, Độc Đấu La thì đối phó với các Phong Hào Đấu La của Võ Thần điện.
Cùng lúc đó, trong biển còn nhô ra hơn một vạn con đại bạch sa, công kích võ sư của Võ Hồn điện.
Còn có một số động vật biển cũng hiệp trợ Hải Thần điện tiến công Võ Hồn điện.
Trận đại chiến này từ khi bắt đầu đã vô cùng kịch liệt.
Bởi vì mọi người đều biết đây là trận chiến cuối cùng, cho nên không thể không dốc hết toàn lực.
Xung quanh hải vực Hải Thần đảo đều bị máu nhuộm đỏ.
Đại bạch sa ngửi thấy mùi máu lại càng thêm điên cuồng.
Mặc dù Võ Hồn điện tổn thất nặng nề ở tầng dưới, Hải Thần điện lấy được ưu thế nhất định, nhưng trong chiến trường cao tầng thì Hải Thần điện lại bị đè xuống đánh. Căn cơ Võ Hồn điện quá sâu, Đấu La quá nhiều, căn bản không cản hết được.
Trên bầu trời, mỗi hai vị cực hạn Đấu La đối phó với một vị thần, vô cùng cố sức.
Tuy cực hạn Đấu La chỉ kém thần một cấp, nhưng một cấp này lại cách xa nhau như một trời một vực, như thần với phàm.
Nếu không phải đám người Đường Hạo vốn đã là nhân vật thiên kiêu thì chỉ sợ đã không đối phó nổi với một vị thần.
Tuy vậy, tình huống hiện tại vẫn không mấy lạc quan.
Sắc mặt Bỉ Bỉ Đông ung dung: "Từ bỏ giãy giụa đi, các ngươi vĩnh viễn cũng không biết được thần cường đại đến thế nào! Nể mặt Tiểu Cương, chỉ cần bây giờ các ngươi nhận thua là ta có thể lưu lại một mạng cho các ngươi!"
"Ngươi nằm mơ đi, ta có chết cũng sẽ không!" Đường Hạo kiên cường chống đỡ, trên Hạo Thiên chùy của hắn đã xuất hiện vết nứt.
"Vậy cũng đừng trách ta vô tình!" Ánh mắt Bỉ Bỉ Đông lăng lệ, bỗng nhiên chuyển tay đánh về phía đối thủ của Thiên Nhận Tuyết - Hải Thần đấu la.
Hải Thần đấu la đang dốc toàn lực đối phó với Thiên Nhận Tuyết, nhất thời không tránh kịp, bị trọng thương rơi vào trong biển.
Vậy là cục diện cân bằng bị phá vỡ.
Không có Hải Thần đấu la, Thiên Nhận Tuyết nhanh chóng đánh Đường Thần trọng thương, sau đó tiến qua hiệp trợ Bỉ Bỉ Đông.
Sau đó hai phu thê Đường Hạo cũng bị trọng thương, rơi vào trong biển.
Cảnh tượng này vừa lúc bị Đường Tam quay trở về thấy được, hắn gầm lên: "Ai dám làm tổn thương phụ mẫu ta?"
Thế là lập tức giơ Tu La kiếm lên bổ xuống.
"Xoẹt "
Một kiếm này bổ ngang biển, cuốn lên sóng biển cao vạn trượng, tất cả đội thuyền đều lật nghiêng.
Kiếm mang bắn ra bốn phía giống như lôi phạt, bao trùm cả nửa hải vực.
Tất cả sinh linh bên trong biển đều không thể tránh thoát, bao gồm cả hồn sư, toàn bộ đều chết bất đắc kỳ tử vì một kiếm này.
Cũng chỉ có mấy Phong Hào Đấu La là có thể thoát được một kiếp, nhưng cũng bị thương nặng.
Không chỉ có vậy, một kiếm này còn bổ ngang Đấu La đại lục.
Một đao chia đôi Đấu La đại lục, làm nứt ra một vực sâu mấy ngàn trượng, cắt thành hai mảnh đại lục.
Uy lực của một kiếm này lớn như vậy, Bỉ Bỉ Đông và Thiên Nhận Tuyết đứng mũi chịu sào càng thêm không gánh nổi, binh khí gãy vỡ, trọng thương ngã vào trong biển, không rõ sống chết.
Đám người khiếp sợ ngẩng đầu lên, chỉ nhìn thấy một bóng người quen thuộc bay ra từ trong một thông đạo thần bí.
"Là Tam nhi! Tam ca đến!"
"Vừa nãy là Tam ca ra tay sao? Thật mạnh!"
"Cả Tiểu Vũ cũng trở về!"
...
Đường Tam nhanh chóng bay đến trước mặt hai phu thê Đường Hạo, lấy Liệu Thương phù ra, trong nháy mắt đã chữa khỏi thương thế cho bọn họ.
"Là Tam nhi, con ta trở về! Ha ha..." Đường Hạo kinh hỉ cười như điên.
"Hài tử, ngươi về rồi!" Nữ tử bên cạnh lệ rơi đầy mặt.
"Phụ thân, mẫu thân, ta đã trở về!" Đường Tam kích động ôm lấy phụ mẫu.
"Trở về là tốt! Trở về là tốt..."
Mọi người hưng phấn tiến tới, lại bị Tiểu Vũ ngăn cản: "Một nhà ba người người ta đoàn tụ, các ngươi đừng đi quấy rầy bọn họ!"
"Tiểu Vũ, ta nhớ ngươi!" Ninh Vinh Vinh và Chu Trúc Thanh kích động ôm lấy Tiểu Vũ.
"Ta cũng rất nhớ mọi người!" Tiểu Vũ ôm hai nàng.
"Tiểu Vũ, những năm này các ngươi đã đi đâu? Tại sao vẫn luôn không có tin tức gì, chúng ta còn lo ngươi đã chết!" Ninh Vinh Vinh hỏi.
"Ta ở trong một thế giới gọi là thế giới linh khí khôi phục tu hành, bởi vì khoảng cách quá xa cho nên không thể nào trở về." Tiểu Vũ đắc ý nói: "Nhưng bây giờ ta đã trở nên vô cùng mạnh mẽ, có thể bảo hộ mọi người!"
"Ngươi bây giờ mạnh bao nhiêu? Giống như Tam ca sao?"
Tiểu Vũ cười đắc ý, hất cằm: "Không kém bao nhiêu."
Đám người hít vào một hơi.
Mạnh giống Tam ca!
Vừa rồi bọn họ đều đã nhìn thấy Tam ca dùnh một chiêu chia tách đại hải, miểu sát mấy vạn hồn sư của Võ Hồn điện!
Ngay cả hai vị thần dưới một chiêu này cũng bị miểu sát!
Có thể nói tiểu Vũ và Tam ca hiện tại đã mạnh hơn cả thần!
"Ta cảm thấy Tam ca và tiểu Vũ mới thật sự là quái vật!" Đái Mộc Bạch cười khổ.
"Quả thực là đại quái vật!" Mã Hồng Tuấn cũng nói.
Lúc này, đám người Lâm Bắc Phàm, Diệp Thiên Đế, Viêm đế đi ra khỏi thông đạo.
Lâm Bắc Phàm cười híp mắt nói: "Các ngươi... Muốn trở nên mạnh giống như bọn họ không?"