Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Biến đổi cực lớn này làm kinh động đến tất cả tu luyện giả.
"Thế này là sao? Rõ ràng linh khí dâng lên sắp kết thúc, vì sao lại tiếp tục?"
"Thay đổi này thật khó lường!"
"Ta nhớ lần linh khí dâng lên trước cũng như vậy!"
"Trong đó chẳng lẽ có bí ẩn gì?"
"Mặc kệ, đây là cơ duyên, toàn lực tu luyện!"
...
Mọi người không nói rõ cũng không tả rõ được, chỉ biết đây là cơ hội tu luyện khó có được, thế là lại bình tĩnh lại.
Ngay cả Thánh Nhân cũng thấy bất ngờ với tình huống này.
Bình Tâm nương nương rất vui vẻ: "Liên tục hai lần kéo theo thế giới tấn cấp... Lâm Bắc Phàm, ngươi muốn cho ta bao nhiêu kinh hỉ đây?"
"Thiên phí của tiểu tử này rất xuất chúng!" Nữ Oa nương nương thở dài, có thể kéo theo thế giới tấn cấp một lần đã là vô cùng bất phàm, thế mà hắn lại liên tục làm được hai lần, từ xưa đến nay chỉ có một mình hắn, thiên phú này đã vượt khỏi dự đoán của nàng.
Nếu như cho hắn một cơ hội, có khả năng hắn sẽ chứng đạo đến hỗn nguyên.
Thông Thiên giáo chủ cười nói: "Lâm đạo hữu thật giỏi!"
Duy chỉ có ba người Lão Tử, Nguyên Thủy thiên tôn, Tiếp Dẫn thánh nhân là không mấy vui vẻ.
"A di đà phật!" Tiếp Dẫn thánh nhân mở to mắt, nhìn về phía địa bàn của Nhân tộc, trong hai con ngươi có thêm một tia khát vọng, hắn muốn kéo vị Lâm Bắc Phàm thiên phú nghịch thiên này vào trong Phật giáo, giúp Phật giáo lớn mạnh.
Nguyên Thủy thiên tôn hừ lạnh một tiếng: "Không phải Thánh Nhân, chung quy cũng chỉ là loại giun dế!"
Lão Tử không nói gì, im lặng theo dõi kỳ biến.
Lâm Bắc Phàm kéo theo thế giới tấn cấp, cuối cùng trở thành một vị thần ma tam giai.
Toàn bộ cạn giới trong cơ thể hắn đều đã tấn cấp thành thế giới đại thiên!
Một vạn thế giới đại thiên, cung cấp một vạn lực lượng thần ma cho hắn, trực tiếp đẩy hắn lên tam giai đỉnh phong!
So sánh với một năm trước, thực lực của Lâm Bắc Phàm đã tăng gấp hơn ngàn lần.
Rốt cuộc mạnh tới cỡ nào thì Lâm Bắc Phàm không biết, bây giờ hắn đặc biệt muốn đánh một trận với tiên thiên thần ma!
Không biết bản thân bây giờ có thể vượt qua khoảng cách cực lớn, lấy hạ phạt thượng, đánh bại tiên thiên thần ma không?
Lại nhìn vạn giới trong cơ thể, đã không chỉ là vạn giới nữa.
Bên trong đã có mấy chục vạn thế giới, ngoại trừ một vạn thế giới đại thiên ban đầu ra đã có thêm rất nhiều thế giới trung thiên, thế giới tiểu thiên và thế giới phổ thông mới được sinh ra.
Đây đều là thế giới đại thiên phân hóa xuống phía dưới, tạo thành từng tiểu vị diện, phương thức mở rộng cầu thang, giống như thế giới Chúa Tể.
Đây là một loại phương thức phổ biến để thế giới tiến hóa sinh sôi.
Thế giới muốn phát triển, tiến hóa, nhất định phải có càng nhiều sinh linh, sinh linh nhiều rồi mới có thể sáng tạo ra kỳ tích.
Phân hóa ra càng nhiều vị diện lại càng có nhiều chỗ cho sinh linh nhỏ yếu cư trú.
Sinh linh cường đại ở trong vị diện cường đại, sinh linh nhỏ yếu có thể ở trong nhỏ yếu vị diện, không liên quan tới nhau, không ảnh hưởng lẫn nhau.
Như vậy có thể bảo hộ sinh linh nhỏ bé, cho bọn họ sinh sống, sinh sản, bảo hộ căn cơ của thế giới.
Người có thực lực cường đại có thể nhảy vọt lên trên, cũng chính là phi thăng, bổ sung lực lượng cho bên trên.
Kể từ đó, có thể hình thành con đường sinh thái ổn định tuần hoàn qua lại, cũng có thể liên tục cung cấp cường giả.
Nếu như trong đó xuất hiện kẻ biến thái thì còn có thể kéo theo thế giới tiến hóa.
Lâm Bắc Phàm hiện tại đang rơi vào trầm tư.
Hiện tại thế giới trong cơ thể hắn đã hoàn thành tiến hóa, muốn tấn cấp tiếp chỉ có thể dựa vào chính bản thân hắn.
Nếu như trong thế giới sinh ra thần ma, có thể mở ra một con đường cho bọn họ qua du lịch thế giới khác, học tập đạo ở thế giới khác, xúc tiến bản thân tiến hóa không?
Hoặc là cho phép sinh linh từ thần ma trở xuống có thể xuyên đến thế giới khác, lấy đá núi khác về mài dao ta, có thể nhờ vậy mà sinh ra rất nhiều thần ma, kéo theo thế giới tiến hóa không?
Hoặc là ném vài hệ thống cho bọn họ, giúp bọn họ mạnh lên?
Thậm chí bản thân hắn có thể tới làm đại boss sau màn, cho bọn họ chút áp lực, để bọn hắn mạnh lên?
Lâm Bắc Phàm tạm thời vứt bỏ ý nghĩ này.
Hiện tại trong thế giới của hắn không có lấy một thần ma, nghĩ những thứ này chẳng có ích gì.
Cho dù có thần ma thì thần ma có năng lực kéo theo thế giới đại thiên lên cấp cũng quá hiếm có, chỉ sợ mấy trăm kỷ nguyên cũng không thấy một ai, còn phải xem vận khí.
Muốn trở nên mạnh hơn, chủ yếu vẫn phải dựa vào bản thân.
Lâm Bắc Phàm triệu hoán Vô Tự thiên thư.
Dáng vẻ quyển sách này lại thay đổi, toàn bộ phù văn, hiện tượng cùng với pháp tắc bên trên đều biến mất, giản dị giống như lúc mang theo hắn xuyên việt vậy, bỏ xuống đất có khi cũng chẳng ai thèm nhặt.
Những ngày này, cuối cùng hắn đã sáng tạo ra được một quy tắc.
Hắn chuẩn bị ngưng tụ quy tắc này lên trên Vô Tự thiên thư, hóa thành quy tắc chân chính, cũng hóa thành thực lực của hắn.
"Bút. "
Ý chí của Lâm Bắc Phàm ngưng tụ ra một cái bút ý chí.
"Mực đâu!"
Bản nguyên thế giới vạn giới hóa thành mực nước.
Tiếp đó Lâm Bắc Phàm cầm bút ý chí trong tay, chấm xuống mực bản nguyên, viết lên Vô Tự thiên thư.
Quy tắc này rất phức tạp, có phù văn có hiện tượng còn có pháp tắc, tóm lại đủ loại cái gì cũng có, những thứ này đều bị Lâm Bắc Phàm đánh nát, tạo ra một quy tắc mới.
Lâm Bắc Phàm viết rất chân thành, mỗi bút mỗi nét đều không thể sai, nếu sai thì chỉ có thể làm lại, quá lãng phí bản nguyên thế giới.
Bản nguyên của hắn tuy nhiều, nhưng cũng không thể lãng phí.
Cuối cùng bỏ ra nửa ngày, Lâm Bắc Phàm đã đại công cáo thành.
Chỉ xem Vô Tự thiên thư có thừa nhận hay không, nếu như không thừa nhận thì chỉ có thể làm lại.
Chỉ thấy Vô Tự thiên thư lóe lên kim quang, quy tắc do Lâm Bắc Phàm viết khắc sâu lên trên Vô Tự thiên thư.
"Thành công!" Lâm Bắc Phàm vô cùng mừng rỡ, lo lắng vừa rồi cuối cùng đã tiêu tan.
Cùng lúc đó, một loại khí tức huyền diệu chảy xuôi trên người hắn.
Luồng khí tức này Lâm Bắc Phàm vô cùng quen thuộc, bởi vì đây chính là quy tắc Lâm Bắc Phàm vừa mới viết xuống, bây giờ nó đã hóa thành thực thể, hắn có thể cảm ứng được, hơn nữa cũng đã tiến vào trong thân thể hắn, hắn có thể sử dụng bất cứ lúc nào.
Trong khoảnh khắc này, thực lực vốn đã có cơ sở của hắn tăng lên gấp đôi!
Nhưng quan trọng hơn là quy tắc này cung cấp cho Lâm Bắc Phàm một loại lực lượng giống như lực lượng pháp tắc.
Quy tắc này thoạt nhìn rất phức tạp, nhưng thật ra chỉ có một ý:
Chiêu ra tất trúng, không thể nào tránh né!
Nói cách khác chỉ cần Lâm Bắc Phàm ra chiêu, đối phương chỉ có thể đón đỡ, dù có trốn đến chân trời góc biển cũng chỉ là vô dụng.
Một kỹ năng vô cùng bá đạo!
"Thật muốn tìm người thử một lần!"
Lâm Bắc Phàm cười hắc hắc, trên tay có thêm một tảng đá nhỏ, trong lòng xuất hiện bộ dáng gấu trúc, sau đó nhẹ nhàng bắn đá ra.
Lâm Bắc Phàm không dùng lực, thậm chí còn không hề thi triển một chút thần thông nào, viên đá kia như bị một lực lượng vô danh kéo đi, rơi xuống mặt đất, sau đó rẽ ra cửa, lại liên tục vượt qua hai cái cửa khác, xông vào phòng ngủ của gấu trúc.
Lúc này gấu trúc đang ngủ trưa, ngủ đến ngu ngơ, đặc biệt đáng yêu.
Mà viên đá kia cứ thế nhảy lên, nhảy lên, cuối cùng rơi xuống đầu gấu trúc.
Gấu trúc bị gõ tỉnh, vẻ mặt ngơ ngác.
Giơ bảng hiệu lên: Ai đánh ta?