Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 855 - Chương 855. Chỉ Có Mình Mới Có Thể Siêu Thoát

Chương 855. Chỉ có mình mới có thể siêu thoát Chương 855. Chỉ có mình mới có thể siêu thoát

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

Những sinh linh tương đương với hóa thân của Lâm Bắc Phàm này bắt đầu tu luyện.

Bởi vì bọn họ sinh ra đã biết sứ mệnh của mình cho nên bọn họ tu luyện vô cùng khắc khổ, 1 ngày 24 giờ ngoại trừ thời gian ăn cơm đi ngủ ra thì hầu như đều dồn sức vào tu luyện.

Bọn họ đều tu luyện dựa theo hệ thống tu luyện giống như ở thế giới nguyên bản.

Hơn nữa trong thiết lập của Lâm Bắc Phàm, bọn họ nhất định phải tu luyện cho mỗi một cấp độ của hệ thống tu luyện đến viên mãn, tu luyện tới cực hạn thì mới có thể đặt chân tới tầng cao hơn.

Bọn họ có hack, tu luyện thần tốc.

Có người lại chỉ có thân thể bình thường, phải từng bước từng bước tu luyện, tiến lên với tốc độ chậm như rùa.

Đồng thời trong quá trình tu luyện bọn họ còn phải diệt trừ hắc ám, giúp phe chính trong nghĩa thế giới...

Một trăm năm trôi qua, một vạn sinh linh hóa thân mà Lâm Bắc Phàm bỏ vào cuối cùng chỉ còn có một nửa là sống sót, không phải là chết trong quá trình đối kháng với hắc ám thì chính là đụng phải tình tiết cẩu huyết như giết người đoạt bảo.

Trong một nửa sinh linh còn sót lại, người mạnh nhất cũng mới vừa mới tu luyện tới cảnh giới Siêu Phàm, vô cùng chậm.

Nhưng căn cơ của bọn họ vững chắc, có được năng lực lấy hạ phạt thượng.

Một ngàn năm trôi qua, lại chết thêm một nửa.

Ngoại trừ một phần chết vì đối kháng với hắc ám, phần lớn đều là chết già, chỉ còn sót lại một phần tư sinh linh, toàn bộ đều đã tu luyện đến cảnh giới Siêu Phàm, người mạnh nhất thì đạt đến Thiên Nhân.

Một vạn năm trôi qua, lại chết hơn phân nửa, chỉ còn lại chưa tới một ngàn người.

Tất cả đều đã tu luyện đến cảnh giới Thiên Nhân, người mạnh nhất thậm chí đã thành chí tôn, lộ ra phong mang ban sơ như trong thế giới nguyên bản.

Mười vạn vạn năm qua đi, chết mất chín phần, còn lại chưa đến trăm người.

Tất cả đã tu luyện đến cảnh giới chí tôn, có người cũng chạm tới ranh giới thần ma.

Những sinh linh còn sống sót này đều trở thành tồn tại tiếng tăm lừng lẫy tồn tại trong mỗi thế giới, gần với thần ma.

Một trăm vạn năm cũng chính là một kỷ nguyên trôi qua, chỉ còn chưa đến mười người trở thành thần ma, số còn lại đều chết hết.

Bọn họ bắt đầu chấp chưởng quyền hàng thế giới, tranh đấu với thế lực hắc ám (Thiên Tâm các).

Đây nhất định là một con đường không lối về, chỉ bằng chưa tới mười người làm sao có khả năng là đối thủ của Thiên Tâm Các đã chiếm cứ vạn giới vô số kỷ nguyên? Sau một trận thần ma đại chiến, chỉ còn lại hai người có thể sống tiếp.

Chỉ là thực lực của hai người còn sống này vô cùng dũng mãnh, tuy mới trở thành thần ma chưa tới một trăm vạn năm nhưng đã có thể đánh bại một vài lão yêu quái bên trong Thiên Tâm các.

Cho bọn họ thêm thời gian, nhất định sẽ có thể vượt qua.

Lâm Bắc Phàm nhìn thấy hi vọng, lại đưa thêm một lượng lớn linh quang tiến vào.

Thế là sau mỗi một kỷ nguyên, Lâm Bắc Phàm đều đưa vào một lượng lớn linh quang, để cho bọn họ đi tu luyện.

Thời gian dần trôi qua, sau gần một trăm kỷ nguyên.

Càng ngày càng có nhiều sinh linh hóa thân tu luyện đến điểm cuối, trở thành thần ma.

Thực lực của bọn họ quá mạnh, mỗi một người đều đã tu luyện đến thần ma đỉnh phong, có thể coi là vô thượng, hoàn toàn không kém hơn mấy lão quái vật bên trong Thiên Tâm các, thậm chí có một số còn mạnh hơn.

Bọn họ lập thành một thế lực siêu nhiên vượt qua vạn giới - Vẫn Tâm điện, có địa vị ngang bằng Thiên Tâm các.

Đây là một trận chiến lâu dài!

Không chỉ vượt qua vạn giới mà còn vượt qua vô số kỷ nguyên!

Cuối cùng thời gian dần qua đi, Vẫn Tâm điện được Lâm Bắc Phàm ủng hộ dần chèn ép Thiên Tâm các.

Trong một chiến trường thần ma, cuộc quyết chiến cuối cùng nổ ra.

Vẫn Tâm điện triển khai vây quét diện rộng với Thiên Tâm các, bởi vì mỗi một người trong Vẫn Tâm điện đều là cường giả vô thượng, không có tình cảm, tuyệt đối lý tính, cho nên cuối cùng Thiên Tâm các thất bại, bị vây nhốt trong một thâm cốc rộng lớn.

Thiên Tâm các chỉ còn lại mấy nguyên lão, bọn họ la hét cuồng loạn.

"Chúng ta chỉ phỏng đoán tâm ý Thiên Đạo, có lỗi gì?"

"Tại sao phải bảo hộ cho đám giun dế kia? Thiên Đạo đã không để ý, các ngươi dựa vào cái gì mà muốn chúng ta để ý?"

"Chúng ta chỉ đi theo Thiên Đạo thôi! Các ngươi nhìn như chính nghĩa nhưng rồi các ngươi cũng sẽ trở nên giống như chúng ta! Thứ các ngươi đang làm cùng lắm chỉ là lặp lại như chúng ta trong quá khứ, chúng ta hôm nay chính là tương lai của các ngươi!"

"Hiện tại các ngươi còn chưa thể nào nếm trải được cảm giác của chúng ta! Khi các ngươi phát hiện mình phải chờ đến vô cùng vô tận, luôn bị vây nhốt ở đây, không ngừng luân hồi, các ngươi cũng sẽ sinh ra cảm giác tuyệt vọng, sau đó bắt đầu điên cuồng!"

"Các ngươi chính là Thiên Tâm các tiếp theo!"

...

Cuối cùng những thần ma cuồng loạn này đều bị giết chết.

Chỉ còn lại Lục Kiếp, người lập ra Thiên Tâm các.

Hắn nhìn đám người Vẫn Tâm điện vẫn luôn mặt không đổi sắc này, bỗng nhiên nghĩ ra điều gì, điên cuồng cười ha ha: "Thật ra... Thật ra các ngươi cũng chỉ là đám con rối của Thiên Đạo mà thôi! Các ngươi chính là một đám máy móc không có cảm tình, cả một đời chỉ biết tu luyện và giết chóc, các ngươi nhất định sẽ chết! Giống như chúng ta! Thậm chí các ngươi còn đáng thương hơn cả chúng ta, chưa từng sống, ha ha..."

Lúc này, một vị thần ma tiến lên phía trước, muốn chém hắn.

"Cút! Ta không muốn chết trong tay các ngươi, các ngươi không xứng! Nếu chết, ta cũng phải chết trong tay Thiên Đạo!"

Lục Kiếp đẩy vị thần ma kia ra, hô to về phía bầu trời: "Thiên Đạo! Thiên Đạo! Ngươi nghe thấy lời ta nói không? Chúng ta cả một đời đều cực khổ truy tìm ngươi, nhưng ngươi chưa từng quay đầu lại nhìn! Ngươi tình nguyện điều khiển một đám máy móc không có cảm tình cũng không muốn nói một câu với chúng ta! Chúng ta đã làm sai cái gì? Tại sao ngươi lại đối xử với chúng ta như vậy..."

Gào rồi thét, Lục Kiếp chảy huyết lệ.

Cuối cùng, Lâm Bắc Phàm vẫn không hiện thân, Lục Kiếp tiếc nuối chết đi.

Lâm Bắc Phàm quan sát đám người Vẫn Tâm điện mặt không thay đổi này, trong lòng vô cùng thất vọng.

"Cuối cùng vẫn không thành công?"

"Chẳng lẽ là bởi vì không có tình cảm?"

"Hoặc bọn họ cũng không phải là ta chân chính, cho nên không có cách nào siêu thoát?"

...

Lâm Bắc Phàm chìm trong trầm tư, chẳng lẽ thí nghiệm này lại thất bại?

Những sinh linh hóa thân này tuy vẫn là thần ma đỉnh phong, nhưng thực lực của bọn họ đều đã vượt qua đám thần ma ở Thiên Tâm các, có thể so với thần ma tam giai thông thường, đánh không thắng được, tự vệ thì dư sức.

Thực lực như thế hẳn là đã đủ để kéo theo một thế giới cấp đại thiên tấn cấp, nhưng bọn họ không làm được.

"Không đúng... Bọn họ không thất bại, vấn đề lớn nhất của bọn họ chính là còn chưa tích lũy đủ! Bọn họ chưa khai sáng ra vô khuyết pháp của bản thân, còn cần thêm tôi luyện và tu hành!"

Thế là Lâm Bắc Phàm khiến cho đám sinh linh hóa thân này quyết chiến, quyết chiến trong chiến trường thần ma!

Trải qua sinh tử tôi luyện, hoàn thiện pháp của bản, từ đó hoàn thành siêu thoát!

Một vạn năm trôi qua rất nhanh, vốn có tới mấy trăm sinh linh hóa thân, kết quả nay chỉ còn lại mười người.

Nhưng mỗi một sinh linh còn sống sót đều có thực lực hơn gấp hai gấp ba lần một vạn năm trước, cuối cùng cũng tích lũy đủ, kéo theo thế giới tấn cấp!

"Oanh" "Oanh"...

Thế giới mà bọn họ đang ở phát ra những tiếng đùng đoàng, giống như đang ăn mừng.

Sau đó xảy ra linh khí triều tịch, không ngừng khuếch đại ra phía ngoài, vô biên vô hạn, pháp ấn của bọn họ khắc vào trong thiên địa, thành hệ thống tu luyện căn bản nhất của thế giới!

Thực lực của Lâm Bắc Phàm cũng được tăng lên một ít.

Tuy tăng lên không nhiều nhưng quả thực có tăng.

Nhưng đó cũng không phải điều quan trọng nhất.

Thế giới tấn cấp, linh khí triều tịch, vốn đã là một cơ duyên cực lớn, các sinh linh đều có thể lấy được lợi ích khổng lồ, Lâm Bắc Phàm là Thiên Đạo cho nên thu hoạch đượccàng nhiều.

Cơ duyên của mười thế giới đại thiên lên cấp khiến hắn lại cảm ngộ ra được ba quy tắc mới.

Bình Luận (0)
Comment