Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Còn có các Thần Ma khác là Na Tra, Ngao Bính, Thiên Đạo La Cẩm, Tu La thần Đường Tam, Lâm Vi Vi, Bạch Thanh Thanh, Bách Hoa tiên tử cũng đang ác với Thiên Ma có cấp bậc Thần Ma, chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Tà Quân, Cửu U đệ nhất thiếu từ trên trời giáng xuống, nhìn thấy đại quân Thiên Ma dày đặc chằng chịt, vô cùng vui vẻ.
"Hôm nay đụng phải nhiều Thần Ma như vậy đúng là chuyện vui. Hôm nay ta muốn đánh mười tên, Cửu U đệ nhất thiếu ngươi không thể tranh với ta!" Tà Quân nói, sau đó tay không tấc sắt hướng thẳng tới chỗ Thiên Ma.
"Vậy ta muốn đánh hai mươi tên!" Cửu U đệ nhất thiếu ở phía sau kêu lên, cũng tìm cho mình mấy đối thủ.
Còn có rất nhiều thiên kiêu và vô số tu luyện giả cũng phấn khởi.
Mặc dù thực lực của bọn họ không đạt tới Thần Ma, nhưng cũng nguyện ý góp thêm một phần lực, bảo vệ thế giới.
Đây là trận chiến lớn nhất kể từ lần thứ năm linh khí triều tịch của thế giới linh khí khôi phục đến nay.
Lúc ấy một Lâm Bắc Phàm liên hiệp với Vô Thủy, Ngoan Nhân và ma chủ, tổng cộng 4 người đối chiến với mấy trăm Thần Ma bên ngoài thế giới, cuối cùng đại thắng, thanh danh vang vọng khắp vạn giới.
Lúc trước một mình hắn chống đỡ toàn bộ thế giới.
Nhưng bây giờ hắn đã không cần ra tay, hắn tin tưởng người nhà mình đã đủ để ứng đối với nguy cơ này.
Thứ hắn cần phải đối phó chính là Thần Ma cự đầu đang tránh sau màn.
Nhưng Lâm Bắc Phàm cũng không muốn một số người được thả lỏng.
Thanh âm hắn truyền khắp toàn thế giới: "Các vị Thánh Nhân, theo ước định ban đầu, ta cho phép các ngươi khai giáo truyền pháp một trăm năm, các ngươi phụ trách bảo toàn an nguy của thế giới linh khí khôi phục. Hiện tại Thiên Ma tới xâm chiếm, đã đến lúc các ngươi thực hiện cam kết!"
Giọng nói Nguyên Thủy thiên tôn truyền đến, bên trong ẩn chứa một chút bất mãn: "Cộng chủ, chỉ là Thiên Ma mà thôi, không làm ra được chuyện gì, đâu cần làm phiền tới Thánh Nhân chúng ta?"
Lâm Bắc Phàm trả lời: "Nguyên Thủy thiên tôn, lời này của ngươi sai rồi. Đám Thiên Ma kia biết rõ các ngươi truyền giáo ở trong này mà còn dám phái binh tới xâm lấn, rõ ràng đang xem thường các ngươi. Nếu như bỏ mặc bọn họ thì chẳng phải là khiến cho mọi người trong vạn giới giễu cợt hay sao?"
Thánh Nhân im lặng.
Thánh Nhân quan tâm cái gì nhất?
Không phải là tấm da mặt kia sao?
Nếu như Thiên Ma tùy ý làm bậy trên địa bàn của bọn họ, mà Thánh Nhân bọn họ lại không có biểu hiện gì thì đúng thật có khả năng sẽ bị ngoại giới chế giễu, nói bọn họ sợ Thiên Ma.
"Hừ! Coi như ngươi nói có lý!"
Đây là lời nói sau cùng của Nguyên Thủy thiên tôn.
Bên trong Ngọc Hư cung, Nguyên Thủy thiên tôn sai bảo: "Phó giáo chủ, Thiên Ma đến, các ngươi góp ra một phần lực đi."
Thiên Ma đến tất nhiên phải đánh, nhưng nếu tự mình xuất thủ đối phó với Thiên Ma thì Thánh Nhân hắn thực sự quá thấp kém rồi, Thiên Ma còn chưa xứng phải làm đến mức đó, cho nên vẫn để hạ nhân đi đánh đi.
"Rõ, thiên tôn!" Đế Tôn gật đầu, sau đó dẫn đầu một đám người ra ngoài chống lại Thiên Ma.
...
Bên trên Tây Thiên linh sơn, Tiếp Dẫn Thánh nhân mở mắt, vẻ mặt hiền lành: "A di đà phật, Thiên Ma xâm lấn là đại kiếp của thế giới, Bất Tử bồ tát, ngươi đi cứu thế nhân thoát khỏi khổ hải đi, thiện tai thiện tai!"
"Rõ, phật mẫu!" Bất Tử thiên hoàng mang người rời đi.
...
Bên trong Đấu Suất cung, Lão Tử nói với đạo đồng bên cạnh: "Đây là ước định của ta với cộng chủ, ngươi đi đi!"
"Rõ, lão gia!"
...
Oa Hoàng cung, Nữ Oa nói với Triệu Linh Nhi: "Đây là ước định của bản cung với cộng chủ, ngươi đi thực hiện ước định thay ta đi."
"Rõ, nương nương!" Triệu Linh Nhi hơi thi lễ, sau đó phiêu nhiên rời đi.
...
Bích Du cung, bên dưới Thông Thiên giáo chủ không có ai, nhưng hắn cũng không hề hoảng hốt, hắn trực tiếp ném ra mấy con khôi lỗi, thực lực có thể so với Thần Ma, để bọn chúng thay Bích Du cung xuất chiến.
Bình Tâm nương nương tương đối nhiệt tình, hỏi có cần nàng đích thân ra trận không.
Lâm Bắc Phàm lắc đầu, những Thiên Ma này chỉ là họa nhỏ mà thôi, nếu như hắn ra tay thì chưa đến chốc lát đã có thể chụp chết bọn họ rồi.
Sở dĩ bây giờ còn chưa ra tay là vì muốn cho những người khác cơ hội tôi luyện.
Có thế lực của mấy vị Thánh Nhân gia nhập, chiến đấu liền nhẹ nhàng hơn nhiều.
Đúng lúc này, trên bầu trời xuất hiện năm hình chiếu khổng lồ, che khuất bầu trời, vươn tay về phía Lâm Bắc Phàm.
"Nhân tộc Chí Tôn, mau nhận lấy cái chết!"
Bọn họ chính là hình chiếu của Thiên Ma cự đầu, bây giờ cuối cùng đã ra tay.
"Cút!" Lâm Bắc Phàm đấm ra một quyền, trong nháy mắt đánh nát cả năm hình chiếu.
Bước ra một bước đã tới bên ngoài thế giới, ở đó đã có năm Thiên Ma cự đầu nhìn chằm chằm vào hắn, khí thế hùng hổ.
"Thiên Ma không thể chịu nhục! Nhân tộc cộng chủ, hôm nay ngươi phải trả giá đắt vì sự cuồng vọng của mình!"
"Có năm người chúng ta đưa tiễn ngươi một đoạn đường, ngươi có thể chết không hối tiếc!"
"Hôm nay, ngươi chắc chắn phải chết!"
...
"Ta tặng lại các ngươi lời như vậy, hôm nay các ngươi chắc chắn phải chết!" Lâm Bắc Phàm khí thế hùng hổ tiến lên, trong tay dựng dục vạn giới sau đó cùng đánh ra, bao trùm lấy năm Thiên Ma cự đầu.
Đây chính là thần thông của Lâm Bắc Phàm: Chưởng trung vạn giới.
Chưởng trung vạn giới bây giờ đã có sự khác biệt so với trước đó.
Chưởng trung vạn giới ban đầu chỉ là 1 vạn thế giới đại thiên nhất cấp, khi chúng tự bạo có thể làm tổn thương được tiên thiên Thần Ma.
Chưởng trung vạn giới hiện tại được tập hợp thành từ mấy trăm thế giới đại thiên nhị cấp, uy lực của mỗi một thế giới đại thiên nhị cấp tự bạo đều có thể so với gần một trăm thế giới đại thiên nhất cấp tự bạo, uy lực tăng gấp mấy lần.
Khi bọn chúng được ném ra ngoài, năm Thiên Ma cự đầu đều cảm nhận được sự uy hiếp mạnh mẽ, đồng thời xuất thủ.
"Ma thú tranh đằng!"
"Ma thần xuất thế!"
"Ma Huyễn Thiên hạ cấp!"
...
Đây đều là thần thông của bọn họ, từng đánh ra uy danh hiển hách trong vạn giới.
Thần thông của năm Thiên Ma cự đầu va chạm với chưởng trung vạn giới của Lâm Bắc Phàm, lực lượng mênh mông cuồn cuộn tuôn ra, chấn động Thiên Địa vạn vật, chấn động vạn giới xung quanh.
Chỉ trong chớp mắt, không gian bị nổ cho vỡ nát!
Dù là người đang ở trong thế giới linh khí khôi phục cũng bị luồng lực lượng này quét ngang qua, chấn động rung chuyển.
Có vài Thiên Ma cấp Thần Ma ở tương đối gần trực tiếp bị luồng lực lượng này chấn động đến hộc máu, tinh thần rệu rã, vô số Thiên Ma cũng bị luồng lực lượng này chấn động cho tan xương nát thịt.
Bụi mù tan đi, năng lượng hao hết, Lâm Bắc Phàm và Thiên Ma cự đầu bình yên vô sự.
Lần va chạm này không phân cao thấp.
"Nhân tộc cộng chủ, ngươi thật có bản lĩnh!" Một Thiên Ma cự đầu trong đó âm u nói.
"Không sánh bằng chư vị, lấy lớn hiếp nhỏ, lấy nhiều khi ít!" Lâm Bắc Phàm ngoài cười nhưng trong không cười nói.
"Chúng ta là Thiên Ma, Thiên Ma từ trước đến nay đều làm việc không hề kiêng nể, chỉ luận kết quả không luận quá trình. Ngươi khiến ta cảm nhận được uy hiếp, nhất định phải diệt trừ!" Thiên Ma cự đầu thứ hai nói, trong ánh mắt lạnh lẽo toát ra sát khí nồng đậm.
"Một Nhân tộc nho nhỏ như ngươi thế mà phải để cho năm tiên thiên Thần Ma chúng ta tới giết. Vô số kỷ nguyên trong vạn giới, ngươi là người đầu tiên!" Thiên Ma cự đầu thứ ba nói.