Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Thời Không lâu liên thông với các đại thành thị, có thể dùng ý thức tiến vào hư giới, vạn giới đào bảo thương thành...
Tất cả những thứ kia đều đang khiêu chiến thế giới quan của bọn họ.
Nhất là trên phương diện cao thủ, lại càng làm bọn họ trố mắt ngoác mồm.
Tiên thần có ở thế giới bọn họ, tiên thần cao cao tại thượng ở trong này lại khắp nơi đều có, tùy ý đi lại như người bình thường, tất cả mọi người đều tập mãi thành quen.
Mà cao thủ thiên cấp, cao thủ cấp nghịch thiên có thực lực không kém hơn bọn họ cũng không ít.
Mỗi một người trông đều trẻ tuổi, tài hoa xuất chúng.
Còn có cao thủ cường đại hơn bọn họ gọi là thần ma, bọn họ cũng đã gặp được 1-2 người, loại cảm giác thâm bất khả trắc kia, loại năng lực chỉ một ý niệm cũng có thể diệt giới kia, làm cho bọn họ động tâm.
Bọn họ cũng giống như người bình thường đi xung quanh một chút, muốn hòa hợp với người bình thường.
Có người hỏi ra vấn đề này.
Thần Nam cười nói: "Đây là nguyên nhân lịch sử, đầu tiên Nhân tộc nơi này quật khởi cũng không quá thuận buồm xuôi gió, bởi vì từ trước tới nay luôn gặp phải uy hiếp, cho nên người ở thế giới này cơ bản đều sinh hoạt trong các đại thành thị, cùng nhau chống cự địch nhân, quan hệ vô cùng gần gũi, đoàn kết, cho nên chênh lệch đẳng cấp giữa người với người cũng không rõ ràng như vậy."
Đám người gật đầu một cái, không có khoảng cách chính là không có chênh lệch đẳng cấp.
Thần Nam nói tiếp: "Thứ hai là bởi vì người mạnh nhất thế giới này, cộng chủ Lâm Bắc Phàm, làm ra tác dụng dẫn đầu."
"Cộng chủ? Chính là cường giả trước đó vươn một tay vào trong thế giới chúng ta sao?" Thần Chiến hỏi.
"Không sai, chính là hắn! Cộng chủ là người mạnh nhất thế giới, vẫn luôn giữ gìn nền hòa bình của thế giới, được mọi người kính yêu, đề cử lên làm thế giới cộng chủ, tuy thanh danh vang dội nhưng bản thân hắn lại là một người bình dị gần gũi, hắn cũng giống như người bình thường sinh hoạt ở trong thành thị, không quan tâm đối phương là ai đều có thể bình đẳng đối xử, khiến cho người ta thấy vô cùng thân thiết, có hắn làm gương, cho nên các cường giả yếu hơn hắn không cao cao tại thượng như vậy..."
"Người có thực lực mạnh nhất cũng không khiến bản thân đắm chìm, nên kính trọng!" Độc Cô đại thần nói.
"Tâm tính siêu tuyệt, khó trách có thể đi xa tới vậy!" Quỷ chủ nói.
"Còn có điểm thứ ba, đây chính là hoàn cảnh văn hóa của thế giới linh khí khôi phục, các thanh niên sinh hoạt ở thế giới này đều có cùng một mục đích là khát vọng trở thành thiên kiêu, hơn nữa còn tin tưởng mình là thiên kiêu, dù hiện tại thực lực còn kém, nhưng trong tương lai nhất định không kém gì người khác, chính vì vậy bọn họ chỉ tôn kính cường giả chứ không sợ."
Đám người gật đầu một cái, có vẻ đây là nguyên nhân chính.
Ở trong thời đại mọi người tranh giành làm thiên kiêu, người người khát vọng siêu quần bạt tụy này mới có thể sinh ra cường giả xuất chúng.
"Đây là một thế giới triều khí phồn thịnh, người ở nơi này cũng triều khí phồn thịnh." Nhân Vương tổng kết.
"Chỉ có thế giới như vậy mới thích hợp cho chúng ta siêu thoát!" Ma chủ hào khí cái thế.
"Nhưng so với đám người trẻ tuổi này, kỳ thực chúng ta đã già rồi!" Quỷ chủ cười khổ.
"Vậy càng cần phải dốc hết toàn lực, không thể thua kém người trẻ tuổi!" Độc Cô đại thần hào khí can vân.
Đám người đều gật đầu.
"Nam Nhi, ngươi mang bọn ta tới bái kiến cộng chủ trước đi, Thiên Đạo tà ác bị diệt, thế giới được cứu vớt, chúng ta vẫn còn sống, chủ yếu là nhờ có cộng chủ!" Thần Chiến nói.
"Hơn nữa hắn còn là thế giới cộng chủ, là chủ nhân của thế giới linh khí khôi phục, đám khách nhân chúng ta nên đến bái kiến!" Nhân Vương nói.
"Nhân vật phong hoa tuyệt đại như vậy, quả thực cần phải gặp một lần!" Ma chủ cười ha ha.
"Mời đi theo ta!" Thần Nam nói.
Đi tới Giang Nam học viện, khi bọn họ nhìn thấy Lâm Bắc Phàm, hai mắt đều như sắp rớt xuống.
Đây thật sự là thế giới đệ nhất cường giả sao?
Đây thật sự là thế giới cộng chủ sao?
Đây thật sự là tồn tại kinh khủng đến cả thần ma cũng sợ hãi sao?
Chỉ thấy Lâm Bắc Phàm được đám người ký dư hậu vọng đang thư thả nằm trên ghế xích đu phơi nắng, vuốt một tiểu manh sủng trắng đen xen kẽ, thoạt nhìn vô hại với cả người lẫn vật, tầm thường không có gì lạ, trên thân không có lấy nửa phong phạm của cường giả.
Nếu như không phải Thần Nam khẳng định lại lần nữa, bọn họ đã tưởng mình nhìn lầm rồi.
"Thần Nam, ngươi về rồi!" Lâm Bắc Phàm cười híp mắt nói.
"Đúng vậy, cộng chủ!" Thần Nam hai tay ôm quyền, cung kính nói: "Nếu không nhờ có cộng chủ thành toàn, thế giới ta đã lâm nguy!"
"Việc nhỏ!" Lâm Bắc Phàm cười nói.
Đám người Độc Cô đại thần, Nhân Vương tiến lên một bước: "Bái kiến cộng chủ!"
"Người tới đều là khách, ngồi đi!" Lâm Bắc Phàm nói.
Không thấy hắn có động tĩnh gì, nhưng bỗng một cái bàn đá to lớn cùng với mấy cái ghế đá xuất hiện trước mặt bọn họ, trên bàn đá có một bình trà bình nóng hổi và mấy cái chén ngọc.
Cảnh tượng nhìn như thông thường này lại làm cho bọn họ vô cùng kinh ngạc.
Bởi vì, bọn họ không thể nhìn ra Lâm Bắc Phàm lăng không biến những vật này ra như thế nào.
Chỉ bằng điểm này đã khiến cho bọn họ mười phần bội phục.
"Cảm ơn cộng chủ!" Bọn họ tiếp nhận ý tốt của Lâm Bắc Phàm, rối rít ngồi xuống.
Nhất là Độc Cô đại thần, hắn không chút luống cuống cầm ấm trà lên châm trà cho người xung quanh, biểu hiện tự nhiên hào phóng.
Hương trà nhàn nhạt bay ra, người ngửi thấy đều thần thanh khí sảng.
Ngay cả hàng rào luôm ngăn cản bọn họ đột phá cũng có chút dãn ra.
Độc Cô đại thần không kịp chờ đợi một ngụm uống cạn, toàn bộ khuôn mặt một hồi xanh một hồi đỏ, năng lượng bình ổn trong cơ thể giống như bị thiêu đốt, nhảy nhót tưng bừng, cuối cùng bình tĩnh lại.
Nhưng khí thế của Độc Cô đại thần đã khác, cường đại một phần so với vừa rồi.
Trà này, vừa mới uống một ly đã giúp cho thực lực hắn đột phá, tiết kiệm sức lực hơn ngàn năm.
Độc Cô đại thần hét lớn một tiếng: "Trà ngon!"
"Uống một ngụm trà đã đột phá, đây là tiên trà gì?" Ma chủ cũng không kịp chờ đợi cầm lên uống vào, cuối cùng phản ứng giống với Độc Cô đại thần, đột phá.
Những người khác cũng uống theo, lần lượt đột phá.
Lúc nhìn lại bình trà, ánh mắt đã thay đổi.
Đây là tiên trà có thể so với tiên đan, uống một ngụm đã có thể giúp cho những cao thủ cấp nghịch thiên như bọn họ bước tới phía trước một bước, quá hiếm có.
Nếu uống cả ấm trà vào thì có thể lập tức vũ hóa phi tiên không?
Hai mắt lâp tức chuyển xanh.
Gấu trúc vùi trong lòng Lâm Bắc Phàm nhìn đám người đại kinh tiểu quái này, lộ ra ánh mắt khinh bỉ.
Đúng là một đám nhà quê, một bình trà đã khiến các ngươi thất thố như vậy, thứ này là nước uống mỗi ngày của ta!
Hầy, ai bảo ta là manh sủng của thế giới cộng chủ?
Trong lòng gấu trúc tràn ngập cảm giác ưu việt không gì sánh kịp!