Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Tất cả lại khôi phục yên bình.
Thời gian chậm rãi trôi, một năm qua đi. Một năm này thoạt nhìn rất ngắn, nhưng trong một năm ngắn ngủi đó lại có rất nhiều thiên kiêu trở thành thần ma.
Hàn Lập, Trương Tiểu Phàm, Khô Lâu đại đế đều hậu tích bạc phát (tích lũy lâu dài sử dụng một lần) trở thành thần ma.
Còn có rất nhiều thiên kiêu khác cũng chạm tới ranh giới thần ma.
Hiện nay thần ma ở thế giới linh khí khôi phục đã có hơn ba mươi vị, chí tôn hơn ngàn vị, cường giả cảnh giới Thiên Nhân không cần nói, quả thực có thể trông thấy ở khắp nơi, không hề hiếm lạ.
Tóm lại thế giới linh khí khôi phục bây giờ vô cùng phồn thịnh.
Tình huống này kích thích đám người rất mạnh.
Người chưa trở thành cao thủ thiên nhân sẽ trở thành cao thủ thiên nhân, đã trở thành cao thủ thiên nhân rồi thì phải trở thành chí tôn, trở thành chí tôn xong muốn tiến thêm một bước, trở thành thần ma siêu việt tất cả.
Mọi người liều mạng tu luyện, khát vọng trở thành thiên kiêu tiếp theo!
Dưới tình huống tu luyện không đủ để tăng tiến thêm, phần lớn người đổ xô đi tìm cơ duyên.
Trong nhóm tu luyện giả ra ngoài tìm cơ duyên này có một tu luyện giả phổ thông tên là Hứa An, hắn đi về phía tây để tìm cơ duyên, nhưng lại không tìm được bất cứ thứ gì.
Nhìn phật quang phía xa, Hứa An chần chừ: "Không thể đi về phía trước nữa, đi tiếp về phía trước chính là khu vực Linh sơn."
Tuy thế giới cộng chủ không cấm mọi người bái nhập vào giáo phái Thánh Nhân, nhưng tất cả mọi người ở linh khí khôi phục đều cho rằng bọn họ là kẻ ngoại lai, là tu luyện giả cường đại xâm lấn thế giới, mang theo bí mật không thể cho ai biết, cho nên mọi người đều vô cùng bài xích bọn họ.
Trên cơ bản tất cả mọi người đều thờ ơ với mấy giáo phái này, thậm chí ngay cả tiếp xúc cũng không muốn tiếp xúc.
Bên trong Thời Không lâu, có Truyền Công điện, Binh Khí các, Thời Gian ốc, Đối Chiến tháp, Ngộ Đạo đài, còn có Đào Bảo điếm, hoàn cảnh tu luyện không hề kém hơn đạo tràng của Thánh Nhân một chút nào, hơn nữa còn vô cùng tự do.
Thử hỏi, đã có hoàn cảnh tu luyện rộng rãi đầy đủ như vậy, ai còn nguyện ý bái nhập vào môn hạ của Thánh Nhân để bị quản thúc nữa?
Hắn tới đây vốn là vì cảm thấy có một thứ gì đang như có như không hấp dẫn mình.
Hắn cảm thấy đó có thể là cơ duyên của hắn, cho nên mới tới.
"Trước tiên tìm kiếm ở xung quanh một chút, nếu không tìm thấy lại nghĩ biện pháp khác!" Hứa An lẩm bẩm nói.
Thế là hắn ngay ở lại chỗ này, vừa tìm liền tìm hơn một tháng, nhưng vẫn không tìm được thứ gì.
"Lại đi về phía trước thêm ba mươi vạn dặm, nếu vẫn không tìm thấy thù trở về." Hứa An chưa từ bỏ ý định nói, sau đó hắn bước vào khu vực Linh sơn.
Cũng là lúc hắn bước vào, cảm giác kia trở nên rõ ràng hơn.
"Ở đó!" Hắn mừng rỡ, nhanh chóng chạy qua, sau đó đi tới một khu rừng rậm rạp.
Hắn cảm thấy cơ duyên kia đang ở ngay dưới lòng bàn chân mình, vô cùng rõ ràng, thế là lập tức đào đất, mất nửa ngày giờ đào mấy chục dặm, cuối cùng cũng đào ra được một thứ đen thui.
Hứa An hưng phấn phủi phủi bụi đất bên trên, phát hiện đây là một bức tượng cũ nát.
Đó là một nam nhân uy vũ cao lớn, trên người mặc chiến khải rách rưới, tay trái cầm một tấm khiên nát mất nửa, tay phải cầm một thanh trường mâu gãy, giống như một chiến thần chinh chiến sa trường, trên trán có thần vận bễ nghễ thiên hạ.
Khi nhìn thấy hắn, Hứa An có xúc động muốn quỳ xuống.
Hứa An kinh hãi: "Đây là vị đại thần nào mà chỉ nhìn tượng của hắn thôi đã có xúc động muốn quỳ lạy?"
Thế là hắn càng thêm cẩn thận vuốt ve bức tượng.
Không biết vì sao, trong lòng hắn bỗng hiện lên một giọng nói, thế là nói theo: "An Lan... Luân hồi..."
Bức tượng trong tay giống như sống lại, mở mắt ra.
Tâm hải Hứa Dương trong nháy mắt được thắp sáng, một nam tử cao lớn uy mãnh, toàn thân tỏa kim quang trong trẻo bước ra.
Hắn mặc chiến giáp hoàng kim, tay trái cầm khiên kim quang chói mặt, tay phải cầm một thanh hoàng kim cổ mâu, trên thân tỏa ra ánh sáng lung linh vô hạn, còn có các dị tượng thần thú thanh long, phượng hoàng, kỳ lân, huyền quy xuất hiện, uy vũ bất phàm.
Hứa An luôn cảm thấy người trước mắt mình vô cùng quen thuộc, nhưng nhất thời lại không nhớ nổi đã từng gặp ở đâu.
"Người đọc tên thật của ta, trong luân hồi nhìn thấy vĩnh sinh!" Nam nhân kia mở miệng.
Mỗi chữ dường như đều làm cho không gian chấn động, làm hắn tâm thần bất định, đầu cúi xuống đất bái.
Hứa An kinh hãi: "Ngươi là ai? Vì sao xuất hiện trong lòng ta?"
Nam nhân giống như chiến thần kia mở miệng: "Ta là bất hủ tiên vương của dị bực An Lan, là ngươi thức tỉnh ta!"
"An Lan... Ta thức tỉnh ngươi?" Hứa An chấn kinh, sau đó thốt ra: "Ngươi chính là bức tượng màu đen kia!"
"Không sai, là ngươi thức tỉnh ta, một tia nguyên thần của ta vẫn luôn ký thác vào trong tượng thần, đợi đồng tộc giúp ta thức tỉnh, trên người ngươi có huyết mạch An Lan đế tộc ta, tuy vô cùng mờ nhạt nhưng cũng đủ để kích phát rồi!" Trong mắt bất hủ tiên vương An Lan lóe ra ánh sáng chói mắt: "Cho nên An Lan ta đã trở về!"
"Vậy tức là ta là người của An Lan đế tộc?" Trong lòng Hứa An hết sức kích động.
Tuy hắn không biết An Lan đế tộc là dạng chủng tộc gì, nhưng chỉ đơn thuần nhìn người tự xưng bất hủ tiên vương An Lan trước mắt này, một tay cầm thuẫn một tay cầm thương, bộ dáng uy vũ bất khuất, toàn thân trên dưới tràn ngập vô tận thần quang, đã thấy quá có phong phạm.
.... .
Người có phong phạm bình thường đều rất trâu bò!
Đi theo hắn nhấy định có thịt ăn!
"Bái kiến An Lan cổ tổ!" Hứa An lập tức quỳ lạy.
"Ngươi thức tỉnh ta, ta ban thưởng cho ngươi huyết mạch chính thống của đế tộc cùng với công pháp tu luyện, có hi vọng thành tiên!" Trường thương trên tay An Lan tiên vương tỏa ra hào quang rực rỡ, kích phát ra một luồng quang mang huyền diệu, bắn về phía Hứa An.
"Đa tạ An Lan cổ tổ!" Hứa An hết sức kích động.
Biết rằng bái cổ tổ có thịt ăn, nhưng không ngờ lại là một miếng thịt lớn như vậy, ngay cả thành tiên cũng trở nên dễ như trở bàn tay.
Hắn mở rộng tâm thế tiếp nhận, không hề hay biết trong đó có một luồng quang mang hắc sắc.
Quang mang huyền diệu kia cải tạo thân thể hắn, mặc dù có chút thống khổ, nhưng vẫn giúp thực lực của hắn dần dần nâng lên.
Hắn vốn chỉ là một tôn giả thông thường, nhưng sau khi được luồng quang mang này thanh tẩy, thực lực liền nhanh chóng tăng lên, chưa tới một lát đã trở thành đại tôn giả, trong chốc lát sau tăng thẳng tới cảnh giới chí tôn.
Tới khi Hứa An mở mắt ta lần nữa, đã bị tình huống của bản thân làm cho sợ ngây người.
Thế mà chỉ trong một thời gian ngắn như vậy, hắn đã vượt qua rất nhiều giai, trở thành chí tôn.
Mặc dù chí tôn hiện nay không ít, không phải lực lượng cao nhất nhưng vẫn có thể coi là cường giả, trở thành chí tôn mới có hi vọng đánh vỡ hàng rào thần ma, tấn cấp làm thần ma.
Mà hắn bây giờ còn chưa chính thức bắt đầu tu luyện An Lan đế pháp, một khi tu luyện nhất định thực lực sẽ tăng mạnh.
"Đa tạ An Lan cổ tổ ban thưởng đế pháp!" Hứa An lại bái lạy.