Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Cuối cùng Na Tra cũng ra sân: "Đại nguyên soái, xin cho phép ta xuất thủ, bắt giữ An Lan tội tiên!"
Thác Tháp Lý thiên vương gật đầu một cái, ý vị thâm trường nói: "Na Tra ngươi đi đi, làm thế nào chắc hẳn ngươi tự rõ!"
"Hài nhi hiểu rõ!" Na Tra nói, sau đó tay cầm Hỏa Tiêm thương, chân đạp Phong Hỏa luân vọt xuống, khí thế hung hăng nói: "Tội tiên An Lan, Na Tra tam thái tử ta đến đây!"
Quần chúng vây xem đã sớm thất vọng vô cùng lại lần nữa dấy lên lòng tin.
"Na Tra tam thái tử đến rồi!"
"Na Tra tam thái tử là Thái Ất Kim Tiên, thực lực sánh ngang với những cường giả lâu đời. Hơn nữa hắn còn biết thần thông ba đầu sáu tay, thực lực lúc thi triển thần thông này tăng vọt gấp ba lần, đạt tới Thái Ất đỉnh phong, An Lan lần này chết chắc!"
"Không sai, hắn chết chắc rồi, chúng ta chờ xem kịch vui!"
...
Nhìn Na Tra trùng tên trùng họ, Lâm Bắc Phàm không thể không cảm thán một câu, vẫn là Na Tra trước mặt nhìn thuận mắt hơn.
Trắng trắng nộn nộn, khuôn mặt nhỏ béo múp míp, giống như một phúc oa.
Đâu giống học sinh Na Tra của hắn, mặc yên huân trang, dáng vẻ như chưa tỉnh ngủ, bước đi cà lơ phất phơ, hai tay đút vào túi quần, thoạt nhìn giống như một tiểu hài hư hỏng.
"Ngươi chỉ là một ấu hài, chưa cả thay răng, lui ra đi, An Lan ta là bất hủ vương giả cao quý, tuyệt đối không lấy lớn hiếp nhỏ, làm bẩn tên tuổi!" An Lan (Lâm Bắc Phàm) đại nghĩa lẫm nhiên nói.
Quần chúng vây xem ồn ào.
"Thật không biết xấu hổ, rõ ràng là sợ Na Tra, lại còn nói tới đường hoàng như vậy!"
"Còn nói không chèn ép nhỏ yếu, hắn chèn ép còn thiếu hay sao? Tiên thảo của hài nhi nhà ta đều bị hắn lột sạch, một cây cũng không để lại!"
"Kẻ vô sỉ nhất trên đời này chính là An Lan!"
...
An Lan (Lâm Bắc Phàm) lớn tiếng khiển trách quần chúng ăn dưa: "Các ngươi thì biết cái gì? Cả thế gian mênh mông, ai dám xưng vô địch, ai dám nói bất bại?"
Mọi người đều rơi vào trầm tư, đúng vậy, cả thế gian mênh mông, ai dám xưng vô địch, ai dám nói bất bại?
Ngay cả Thánh Nhân chí cao vô thượng cũng không dám nói mình vô địch.
Xem ra An Lan vẫn có vài phần tự biết rõ.
Nhưng đúng lúc này, An Lan (Lâm Bắc Phàm) lại chắp tay, đáp: "Ta dám!"
Quần chúng ăn dưa: "..."
Quả nhiên vẫn vô sỉ tự phụ hệt như trước!
Ta tin lầm ngươi rồi!
Lúc này, Na Tra đã vọt tới trước mặt An Lan (Lâm Bắc Phàm), quát: "Hay cho một tên An Lan tội tiên nhà ngươi, lại dám chế nhạo ta? Hôm nay ta nhất định phải khiến ngươi huyết sái trường không!"
Sau đó liền đâm ra một thương, cuốn theo thần hỏa cuồn cuộn.
Thần hỏa này là hỏa diễm còn hung tàn hơn cả phượng hoàng chi hỏa, chiến xa được chế tạo từ Ngô Đồng thụ thế mà cũng bị đốt cháy.
Chín Chân Long kéo chiến xa bị liệt hỏa nung cháy bi thảm tru lên.
"Na Tra tiểu oa nhi, tuổi không lớn nhưng hỏa khí không nhỏ, không tệ không tệ!" An Lan (Lâm Bắc Phàm) một bên dùng thương đập thần hỏa, một bên nói: "Ngươi cũng dùng thương, quỳ xuống nhận ta làm cha đi, An Lan đế tộc ta vẫn còn thiếu một vị đế tử!"
Thác Tháp Lý thiên vương đang quan chiến đen mặt.
Thế mà lại dám ngay trước mặt hắn đào con hắn đi, quả thực không xứng làm người.
Nếu không phải Phật tổ mở miệng, hắn đã tự mình xuất thủ giáo huấn tên vô pháp vô thiên này rồi.
"Ngươi nằm mơ!" Na Tra hét lớn, lại thi triển một thần thông khác, Hỗn Thiên lăng màu đỏ giống như sống lại, bay ra từ trên người hắn, đánh về phía Lâm Bắc Phàm.
Cùng lúc đó, Càn Khôn quyển trên người hắn bỗng nhiên biến lớn, cũng đánh về phía Lâm Bắc Phàm.
"Hài tử không ngoan, vi phụ đành phải thanh lý môn hộ!" Hoàng kim trường thương trong tay An Lan (Lâm Bắc Phàm) phi ra, đánh rớt Hỗn Thiên lăng màu đỏ, cắm chặt xuống mặt đất.
Bất hủ thuẫn trong tay cứng đối cứng với Càn Khôn quyển.
"Bành" "Bành"...
Mỗi một lần va chạm đều gây ra chấn động không gian, âm thanh giống như chuông tang, đám người nghe mà cực kỳ khó chịu.
Có người công lực nông cạn trực tiếp bị chấn động đến nội tạng, thổ huyết, nguyên thần ảm đạm.
"Cửu Long thần hỏa tráo!"
Na Tra hét lớn, trên thân có thêm một linh bảo.
Cửu Long thần hỏa tráo vô cùng bất phàm.
Đây vốn là bảo vật của Hồng Quân lão tổ, về sau phát hiện ra linh bảo ở trên Phân Bảo nham, liền tặng bảo vật này cho nhị đệ tử Nguyên Thủy thiên tôn, Nguyên Thủy thiên tôn lại tặng bảo vật này cho Thái Ất chân nhân vào lúc phân chia bảo vật ở Ngọc Hư cung, Thái Ất chân nhân từng dùng bảo vật này thiêu chết Thạch Cơ nương nương là đệ tử của Tiệt giáo. Về sau trong Phong thần chi chiến, lúc phá Thập Tuyệt trận lại dùng bảo vật này thiêu chết Tôn Lương thiên quân.
Hai lần đều thể hiện ra sự lợi hại của bảo vật này...
Về sau, Thái Ất chân nhân truyền bảo vật này cho đệ tử Na Tra sử dụng.
Bây giờ Na Tra sử dụng Cửu Long thần hỏa tráo, chứng tỏ Na Tra đã nghiêm túc, mọi người cũng nghiêm túc.
Cửu Long thần hỏa tráo dưới sự thôi động của Na Tra lập tức hóa thành một hỏa tráo khổng lồ, bao vây An Lan (Lâm Bắc Phàm).
Bên trong hỏa tráo có chín con hỏa long bay từ dưới lên, phun ra tam muội chân hỏa đốt cháy Lâm Bắc Phàm.
Tam muội chân hỏa này là thần hỏa cấp bậc thần ma, ngay cả thân thể thần ma cũng có thể thiêu đốt.
Nhưng hỏa này không có tác dụng với Lâm Bắc Phàm.
Chỉ thấy An Lan (Lâm Bắc Phàm) há miệng ra, tất cả tam muội chân hỏa đều bị hút vào trong bụng hắn, uy lực của Cửu Long thần hỏa tráo giảm mạnh, nhưng Lâm Bắc Phàm vẫn chưa thỏa mãn, hắn quan sát chín con hỏa long.
Chín hỏa long sợ hãi, không dám cất bước tiến lên.
"Chân Long cũng làm nô bộc của ta, phượng hoàng kỳ lân giận mà không dám nói gì, các ngươi có thể làm đồ ăn của ta, tế ngũ tạng miếu của ta, đó là phúc phận tu luyện 500 đời của các ngươi!" An Lan (Lâm Bắc Phàm) lại lần nữa há miệng, nuốt chín hỏa long vào bụng.
"Thần hỏa tráo của ta!" Na Tra đau lòng thu hồi linh bảo.
Không có chín hỏa long, lúc này thần hỏa tráo ảm đạm không ánh sáng, chỉ sợ không qua mấy trăm vạn năm là không khôi phục lại được.
"Ta muốn giết ngươi!" Na Tra cũng không biết là thật sự tức giận hay là diễn quá chân thực, hắn biến ra ba đầu sáu tay, thực lực tăng vọt, bay tới đối phó Lâm Bắc Phàm.
Lâm Bắc Phàm cuối cùng cũng đánh không lại, lui về từng bước, cố hết sức.
Dù sao hắn và Na Tra cũng cách biệt hai đại giai, có thể đánh đến bây giờ đã là vô cùng xuất sắc rồi, nếu tiếp tục đánh nữa e rằng sẽ để lộ thân phận thật, những cố gắng trước đó đều uổng phí.
Thế là An Lan (Lâm Bắc Phàm) không chút do dự điều khiển chiến xa chạy trốn.
Nhưng trốn cũng phải trốn có phong cách, An Lan (Lâm Bắc Phàm) vừa chạy vừa nói: "Nghịch thiên còn có ngoại lệ! Nghịch ta, tuyệt đối không có đường sống! Na Tra tiểu nhi, thấy ngươi còn nhỏ tuổi nên tha cho ngươi một mạng! Ngày khác gặp lại, sinh tử khó nói!"
"Ngươi quay lại cho ta, không được chạy!" Na Tra ở phía sau tức giận đuổi theo.
"Đuổi theo cho ta!" Thác Tháp Lý thiên vương phất tay, 10 vạn thiên binh thiên tướng đồng thanh hô hò đuổi theo.