Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Sau khi chiến tranh kết thúc, các cường giả nhân loại của thế giới Thôn Phệ liền đi tới thế giới linh khí khôi phục, bái kiến Lâm Bắc Phàm.
"Bái kiến cộng chủ!" Đám người đồng thanh hô.
Mấy ngàn vị vũ trụ chi chủ và vũ trụ tôn giả đồng thanh cất lời, làm cho gần như toàn bộ thế giới đều nghe thấy.
"Đều là Nhân tộc, không cần phải khách khí!" Lâm Bắc Phàm cười nói: "Mời ngồi!"
Lâm Bắc Phàm chỉ ra một ngón tay, sau lưng bọn họ xuất hiện hàng ghế ngồi san sát, mời bọn họ ngồi xuống.
"Cảm ơn cộng chủ!" Đám người lại đồng thanh hô, nhao nhao ngồi xuống.
Phía đối diện bọn họ là các cường giả của thế giới linh khí khôi phục, bởi vì bọn họ đã sớm quen với tác phong của Lâm Bắc Phàm nên không quá khách sáo, chỉ chắp tay với Lâm Bắc Phàm rồi ngồi xuống.
Là người mạnh nhất thế giới Thôn Phệ, người sáng lập Cự Phủ đứng lên, cất cao giọng nói: "Lần này tộc đàn nhân loại thế giới ta có thể vượt qua nguy cơ giành được thắng lợi huy hoàng, là do may mắn được cộng chủ và các vị thiên kiêu Nhân tộc ở đây dốc sức giúp đỡ! Ân này tình này khó có thể hồi báo! Ta đại diện cho thế giới Thôn Phệ kính các vị một chén, tỏ lòng biết ơn!"
Người sáng lập Cự Phủ vung tay lên, trước mặt mỗi người ở đây đều hiện ra một vò rượu.
Bình rượu mở ra, mùi thơm đậm đà xộc vào mũi.
Gấu trúc trong lòng Lâm Bắc Phàm trực tiếp chảy nước miếng, ôm bình rượu không buông tay, vô cùng muốn uống.
Những người khác cũng thế, chỉ là biểu hiện tương đối rụt rè.
Người sáng lập Cự Phủ cười ha ha: "Đây là rượu ta thu thập sáu vạn loại Tiên giới thần thủy trong vũ trụ, sau đó ủ suốt chín ngàn vạn năm mới thành, tên là Vạn Niên Hương, cũng tức là mở bình rượu này ra, một vạn năm vẫn ngát hương, công hiệu của rượu này phi phàm, uống vào sẽ có tác dụng ôn dưỡng cho thân thể chúng ta. Bình thường ta không dám uống, nhưng bây giờ Nhân tộc đại thắng, ta cao hứng, muốn mời các vị nhấm nháp Vạn Niên Hương của ta! Cứ uống thả phanh, hôm nay ta bao đủ rượu!"
Hỗn Độn thành chủ đứng lên cười nói: "Điểm này ta có thể làm chứng, rượu của Cự Phủ quả thực cực kì tốt, bình thường chúng ta muốn lấy một vò cũng không lấy được, hôm nay các vị thật có phúc, cứ uống thoải mái, uống đến mức lòng hắn đau mới thôi!"
Đám người cười ha ha.
Sau đó Hỗn Độn thành chủ phủi tay, các tiên nữ thuộc đủ chủng tộc bưng trân tu mỹ vị bước đến.
Hỗn Độn thành chủ nói tiếp: "Chư vị tới trợ giúp tộc đàn nhân loại của ta, trong lòng chúng ta vô cùng vinh hạnh, nhưng bởi vì chiến sự căng thẳng nên chúng ta không kịp chiêu đãi chư vị, cảm thấy vô cùng hổ thẹn, đây là một trăm vạn món ăn ngon nhất của thế giới ta mà ta sai người chuẩn bị, mời các vị thưởng thức!"
"Được!" Mọi người vỗ tay khen hay.
"Nhiều mỹ thực như vậy, có khi chúng ta ăn ba ngày ba đêm cũng không hết!" Na Tra chảy nước miếng nói.
"Ta chỉ cần nửa ngày!" Son Goku ở bên cạnh nói.
Gấu trúc vụng trộm giơ thẻ bài: Ta chỉ cần một giờ!
"Đây là ba ngày ba đêm chúc mừng!" Người sáng lập Cự Phủ và Hỗn Độn thành chủ cùng nâng chén: "Các vị, chúng ta nâng chén, cạn!"
"Cạn!" Đám người hét to.
Thế là, người uống rượu thì uống rượu, người dùng bữa thì dùng bữa, vô cùng náo nhiệt.
Mỹ thực bà rượu ngon trước mặt Lâm Bắc Phàm là nhiều nhất, chủng loại cũng phong phú nhất, nhưng phần lớn đều vào trong bụng gấu trúc và tiểu tinh linh Lilith.
"Ăn ngon! Ăn rất ngon!" Gấu trúc và Lilith nhồm nhoàm, ăn đến mức quai hàm phồng lên.
Còn có Long Bảo Bảo và tiểu phượng hoàng cũng lẻn vào ăn vụng.
"Thật nhiều đồ ăn ngon, thần nói, phải biết cách chia sẻ!" Long Bảo Bảo chảy nước miếng nói.
"Quang Minh đại thần côn đã từng nói, phải chia sẻ!" Tiểu phượng hoàng kêu lên.
Gấu trúc lập tức bảo vệ thức ăn, giơ bảng hiệu lên: Đây đều là của ta, các ngươi không được ăn!
Long Bảo Bảo và tiểu phượng hoàng lập tức nhìn chằm chằm Lâm Bắc Phàm: "Cộng chủ, chúng ta rất muốn ăn, bảo bảo đói bụng~~"
"Ăn đi!" Lâm Bắc Phàm phất tay.
"Cảm tạ cộng chủ! Quang Minh đại thần côn đã nói, ngươi là người tốt!" Hai manh hàng gia nhập.
Điều này dẫn tới, tuy Lâm Bắc Phàm có nhiều mỹ thực nhất, nhưng kết quả lại ăn nhanh nhất.
Rượu quá tam tuần, đồ ăn qua ngũ vị.
Đúng vào lúc này, một vị vũ trụ chi chủ ở thế giới Thôn Phệ cười khẽ nói: "Uống rượu quá nhàm chán, chúng ta mở thi đấu luận bàn hữu nghị trợ hứng, thấy thế nào?"
Toàn trường chìm trong yên tĩnh, sau đó bắt đầu xì xào.
Mặc dù trước đó là thời kỳ hợp tác, hai bên kết hợp chặt chẽ với nhau đánh bại địch nhân, nhưng bây giờ đại chiến đã kết thúc, thứ bày ra trước mắt bọn họ chính là tranh giành lợi ích.
Nơi có người thì ắt có tranh đấu lợi ích, đây đã là đạo lý không đổi từ thiên cổ.
Các thế giới dung hợp trước kia có ít cường giả, nên đối phương tự lấy thế giới linh khí khôi phục làm chủ.
Nhưng thế giới Thôn Phệ bây giờ không yếu hơn thế giới linh khí khôi phục, chỉ cao thủ cấp thần ma thôi đã nhiều gấp mấy chục lần thế giới linh khí khôi phục, các cường giả cao hơn thì khỏi cần nói, tất nhiên phải giành giật một hồi.
Thứ bọn họ tranh giành chủ yếu là quyền nói chuyện, lực ảnh hưởng trong tộc đàn nhân loại.
Lâm Bắc Phàm là người mạnh nhất hiện nay, là thế giới cộng chủ, người ổn định căn cơ thế giới, khẳng định không được tham gia.
Nhưng những người bên dưới hắn thì nhất định phải tranh một trận.
Trận thi đấu luận bàn hữu nghị này chính là bắt đầu tranh đấu.
Bên nào thắng thì tất nhiên khí thế dâng cao, càng có thêm lực lúc phát ngôn, có thể tranh thủ được nhiều lợi ích hơn nữa.
Người ta đã khiêu chiến rồi, nào có lý không ứng chiến?
Là người đại diện, Diệp Thiên Đế nâng chén rượu lên cười nói: "Nói rất đúng, ăn uống thông thường quá nhàm chán, mở một cuộc so tài hữu nghị là ý kiến hay. Thế này đi, để không làm tổn hại hòa khí, chúng ta chỉ đánh đến là dừng. Chỉ luận thắng bại chứ không phân sinh tử, thế nào?"
"Được!" Người bên phía đối diện lớn tiếng nói.
"Còn về điều lệ tranh tài..." Diệp Thiên Đế lại hỏi.
Người sáng lập Cự Phủ đã sớm có chuẩn bị, ra vẻ "trầm ngâm" nói: "Là thế này, chúng ta đánh ba trận, lần lượt là từ thần ma trở xuống, thần ma nhất giai, thần ma nhị giai, mỗi một trận phái ra mười người tiến hành tỷ thí, thời gian kéo dài canh giờ. Nếu như trong một canh giờ chưa phân thắng bại thì tính là không phân thắng bại, còn về tranh tài của thần ma nhị giai, bởi vì nhân số tương đối ít ỏi nên có bao nhiêu liền lên bấy nhiêu, ai có hứng thú thì tham gia, như vậy sẽ không tổn hại hòa khí, thế nào?"
Phương pháp này quả thực rất tốt, chạm đến là thôi, không ảnh hưởng tới hòa khí.
Diệp Thiên Đế quay đầu thương lượng với mọi người, sau đó nói: "Được, quyết định như vậy!"
Người sáng lập Cự Phủ chắp tay với Lâm Bắc Phàm: "Mời cộng chủ làm trọng tài!"
"Không thành vấn đề!" Lâm Bắc Phàm cười, chỉ ra một tay, hư không ngay chính giữa yến hội bị cắt ra, nói: "Đây là tu di không gian, mặc dù trông nhỏ nhưng bên trong lại vô cùng lớn, các ngươi tỷ thí ở bên trong đó!"
"Trước tiên bắt đầu từ dưới thần ma đi!"