Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Thế mà chỉ là một vị Tiên Vương nho nhỏ?
Hai vị chuẩn Tiên Đế im lặng.
Nhưng bọn họ biết rõ nếu chỉ là Tiên Vương bình thường thì khẳng định đã sớm bị Thương đế giết. Sinh linh mạnh hơn cấp Tiên Vương ở trong mắt những sinh linh cấp Đế như bọn họ cũng đều là giun dế.
Mà có thể khiến cho Thương đế cẩn thận như vậy, người này nhất định không tầm thường, ít nhất là cao thủ đồng cấp.
Hơn nữa một Tiên Vương có thể quay lại từ tương lai, bản thân đã rất không tầm thường.
"Người tương lai, không biết ngươi gọi ta đến là có chuyện gì?" Dực đế mở miệng, cánh chim sau lưng huy động, tỏa ra ánh sáng lung linh, tràn ngập khí thế thần thánh, bên ngoài bất động thanh sắc, bên trong lại lén lút truyền âm hỏi chuyện Thương đế.
Lâm Bắc Phàm không để ý đến hắn, quay đầu nhìn Thương đế: "Thương đế, người đến đông đủ chưa?"
"Còn có một vị, nhưng thân phận của hắn tôn quý, chính là khai thiên tích địa đệ nhất đế, còn đang ngủ say. Nếu gọi hắn đến thì bản tọa sợ ngươi không chịu nổi hậu quả! Người tương lai, ngươi cứ nên nghĩ làm sao để vượt qua cửa ải khó khăn này trước đi." Thương đế mặt không biểu cảm, nhưng Lâm Bắc Phàm có thể nhìn ra vẻ đùa cợt từ gương mặt khô héo của hắn.
"Không sao, cứ gọi hắn đến đây!" Lâm Bắc Phàm không thèm để ý nói.
"Làm càn!" Hồng đế lớn tiếng khiển trách, khí thế cấp Đế hùng hậu che trời lấp đất ùa đến, thiên địa rung chuyển, pháp tắc hủy diệt, khủng bố tuyệt luân.
Vị Dực đế còn lại cũng tỏa ra khí thế giận dữ, hùng hổ bao phủ.
Hai luồng khí thế phá tan thời không, truyền vào sâu trong giới hải, lập tức khiến vô số thế giới bị hủy diệt, lại sáng lập ra vô số thế giới.
"Đây tuyệt đối là khí tức của Tiên Đế!"
"Thế mà có tới hai sinh linh cấp Đế? Đế không phải là không thể xuất hiện sao, sao vẫn có?"
"Vì sao ta lại cảm thấy phẫn nộ... Đây là Đế nộ!"
"Chung cực cổ địa vì sao lại đáng sợ như thế?"
...
Các Tiên Vương ẩn trong giới hải kinh hãi, ngay cả đạo tâm cũng bất ổn định.
Bên phía ranh giới, xung quanh Hoang Thiên Đế càng ngày càng có nhiều cường giả tụ tập, có lẽ chỉ có tụ lại bên cạnh Tiên Đế Hoang Thiên Đế thì bọn họ mới cảm thấy an toàn.
Nhưng lúc này, trong lòng Hoang Thiên Đế cũng không bình tĩnh nổi: "Ba sinh linh cấp Đế!"
Hắn đã sớm biết trong chung cực cổ địa có đại hắc ám đại khủng bố, kết quả không ngờ lại khủng bố tới vậy, mấy trăm vạn năm không thấy sinh linh cấp Đế xuất hiện, hiện tại cùng lúc có ba người, bọn họ là ai, đến từ chỗ nào?
Đồng thời trong lòng cũng cảm thấy hiếu kỳ, rốt cuộc là ai mà có thể khiến cho bọn họ tức giận tới thế?
Hắc ám chi địa.
"Đừng dọa dẫm như thế, muốn động thủ thì động thủ, từ khi trở thành tiên thiên thần ma đến nay ta còn chưa được đánh một trận dốc toàn lực lần nào, các ngươi có thể miễn cưỡng cho ta dùng để thử thân thủ!" Lâm Bắc Phàm nói, đây cũng là một trong các nguyên nhân mà hắn không ngừng khiêu khích.
Đúng lúc này, Hồng đế, Dực đế lại thu hồi khí tức.
Vừa rồi bọn họ đã tìm hiểu được một chút tin tức về sinh linh trước mắt từ chỗ Thương đế.
Đến từ tương lai, không sợ nhân quả, đánh chết một Tiên Vương, hủy diệt nhất tộc đại quân, thay đổi lịch sử, cuối cùng lại thi triển vô thượng thần thông khôi phục lại tất cả mọi thứ, giữ vững lịch sử.
Lúc ấy hắn chỉ là một Chân Tiên nhỏ nhoi, còn bây giờ đã trở thành Tiên Vương, hiển nhiên càng thêm khủng bố.
Đây cũng là nguyên nhân Thương đế lựa chọn không động thủ.
Hai vị chuẩn Tiên Đế nghe mà hãi hùng khiếp vía, trên đời tại sao có thể có như sinh linh yêu nghiệt như vậy?
Là Đế giả, bản thân bọn họ cũng là kỳ tài yêu nghiệt, trải qua vô số kỷ nguyên, cũng nhìn thấy vô số kỳ tài yêu nghiệt, nhưng cho tới nay vẫn chưa từng gặp qua ai biến thái như thế, khiến bọn họ cảm thấy lạnh lẽo từ tận đáy lòng.
Thế là bọn họ đã xem Lâm Bắc Phàm như sinh linh đồng cấp.
Là Đế giả vốn dĩ đã có linh giác mẫn cảm, có thể thấy rõ tương lai, biết rõ phúc họa.
Bọn họ cảm thấy nếu như động thủ thì sẽ có đại khủng bố giáng lâm, giáng lên người bọn họ.
"Người tương lai, ngươi và ta vốn dĩ không thuộc về cùng một thời không, tùy tiện động thủ sẽ gây khó khăn cho tu hành. Hơn nữa ngươi và ta đều là sinh linh đồng cấp, vốn nên giúp đỡ nhau cùng tiến lên, truy cầu vô thượng đại đạo, không nên làm to chuyện. Ngươi có chuyện gì cứ việc nói, không cần làm phiền tới vị tiền bối kia!" Hồng đế mở miệng, ngữ khí hơi hòa hoãn.
Hắn cũng ôm cùng một ý nghĩ với Thương đế, có thể không kết nhân quả là tốt nhất.
Dù sao đánh nhau vượt thời không cũng không thể phân được ai thắng.
Dực đế không nói gì, hiển nhiên đã chấp nhận cách thức xử lý của Hồng đế, nhưng sắc mặt không quá tốt.
"Vậy cũng được, nếu như các ngươi có thể cung cấp bản nguyên chi khí của mình và của vị đệ nhất đế khai thiên tích địa trong miệng các ngươi kia, ta sẽ không đánh với các ngươi!" Lâm Bắc Phàm đưa ra điều kiện.
"Chỉ là việc nhỏ!" Ở đầu ngón tay Hồng đế ngưng tụ ra một tia hắc ám bản nguyên, giao cho Lâm Bắc Phàm.
Lâm Bắc Phàm nhìn về phía Dực đế, Dực đế lạnh lùng hừ một tiếng, đầu ngón tay cũng ngưng tụ ra một tia hắc ám bản nguyên, giao cho hắn...
"Còn một cái nữa?" Lâm Bắc Phàm cười nói.
Dực đế lại hừ một tiếng, trên tay hắn xuất hiện một tia hắc ám bản nguyên khác, đó là của vị "đệ nhất đế khai thiên tích địa" trong truyền thuyết, sau đó cũng giao cho Lâm Bắc Phàm.
"Đủ rồi!" Trong tay Lâm Bắc Phàm xuất hiện bốn tia hắc ám bản nguyên chi khí.
Thực ra bản nguyên chi khí đối với sinh linh bọn họ không tính là gì, bởi vì đây chỉ là một tia khi do bản nguyên của bọn họ ngưng tụ ra mà thôi, chỉ cần bản nguyên không bị thương tổn, muốn bao nhiêu bản nguyên chi khí liềm có bấy nhiêu.
Trên thực tế sinh linh đồng cấp thường xuyên trao đổi bản nguyên chi khí, làm vậy có thể tiến hành giao lưu, cảm ngộ đạo của đối phương, bù đắp thiếu hụt, tăng thực lực của bản thân.
Đây cũng là lý do tại sao Dực đế có được bản nguyên chi khí của vị kia.
Lâm Bắc Phàm quan sát bốn hắc ám bản nguyên chi khí này.
Có thể nói, bản nguyên của bọn họ đều đến từ vị chung cực cổ địa Thi Hài tiên đế kia. Mà vị kia Thi Hài tiên đế đó đến từ một giọt máu đen thượng thương.
Giọt máu đen đó quá mức kinh khủng, thậm chí ngay cả Đại La Kim Tiên cũng có thể làm ô nhiễm.
Chủ nhân máu đen dù không phải hỗn độn thần ma thì chỉ sợ cũng không kém xa.
Hắn có thể là vạn giới đại kiếp chân hung.
Cho nên Lâm Bắc Phàm lấy hắc ám bản nguyên chi khí của bọn họ để giao cho Lăng Thiên xem xét.
"Nếu các vị đã phối hợp như thế thì ta không làm phiền thêm, tạm biệt!" Lâm Bắc Phàm cười híp mắt chắp tay, sau đó vung tay lên một cái, một khí tức tràn ngập pháp tắc lấy hắn là trung tâm quét ngang ra.
Những nơi bị khí tức này bao trùm, cung điện khôi phục, sinh linh hắc ám đã chết đi đều sống lại.
Khí tức này còn xuyên qua giới hải, giúp khôi phục các thế giới sụp đổ trong giới hải, trên đường đụng phải sinh linh, cho dù là sinh linh cấp Tiên Vương cũng bị bóp méo ký ức.
Khí tức này xuyên qua ranh giới, tẩy não toàn bộ sinh linh trong giới hải đối diện, ký ức vừa rồi biến mất sạch
"Là hắn?" Hoang Thiên Đế thầm nói.
Nhìn khắp giới hải vô cùng vô tận, chỉ sợ cũng chỉ có hắn mới có thể ép mấy vị Tiên Đế này xuất hiện.
Hiện tại hắn đã là chuẩn Tiên Đế, nhưng cảm giác vị kia mang đến cho hắn vẫn là sâu không lường được.
Muốn đi qua giới hải tới gặp hắn, nhưng đột nhiên dừng lại, lắc đầu cười khổ: "Sinh linh không thuộc về cùng một thời không, hiện tại gặp mặt cũng chỉ phí công, nhất định không cùng đường... Tương lai gặp lại!"