"Thân thể của Thi Vu khác hẳn với người thường, ta chưa từng khám bệnh cho Thi Vu, nhất thời không tìm ra được vấn đề trên người của hắn."
Bối Nhĩ bọn họ nhìn thấy Seele tiểu thư không kiểm tra ra được tình huống gì, liền nhìn về phía lão gia tử.
Seele tiểu thư là y sư ngoài mặt của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu, còn lão gia tử mới là thần y ngầm chân chính của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu.
"Gần đây có bãi tha ma hay không?"
Hoàng Đông Kiệt nhìn ra Luân Nạp là thần hồn bị hao tổn, cần số lượng lớn thi khí để chậm rãi khôi phục, liền hỏi công chúa Anri gần đó có bãi tha ma hay không.
"Có, ta dẫn các ngươi đi."
Công chúa Anri không cần dốc sức nhiều, phái một người liền có thể sắp xếp tốt toàn bộ, nhưng để có thể giúp được bạn tốt của nàng, nàng cũng liều thôi.
Hoàng Đông Kiệt từ bên trong nhẫn không gian lấy ra cái mền cực lớn, mang Luân Nạp lên, ra hiệu Công chúa Anri bọn họ đi lên. Công chúa Anri liền dẫn theo hai hộ vệ, đồng thời kéo Rodan Luin lên.
Hoàng Đông Kiệt nhìn thấy công chúa Anri kéo Rodan Luin lên không nói gì cả, hắn biết ý đồ của công chúa Anri, dù sao thiên hạ không có bữa cơm nào là miễn phí.
Dưới sự chỉ dẫn của Công chúa Anri, Hoàng Đông Kiệt bọn họ rất nhanh đã đi tới bãi tha ma.
Nhìn thấy bãi tha ma có rất nhiều chó hoang và ma thú dị dạng ăn vụng thi thể, Coway trực tiếp tản mát ra sát khí doạ những sinh vật dơ bẩn kia chạy mất. Bối Nhĩ lợi dụng ma pháp thổ hệ dọn dẹp ra một chỗ sạch sẽ, đặt gia gia của hắn xuống.
Có lẽ là xuất phát từ bản năng cầu sinh, thân thể của Luân Nạp đang dần dần hấp thu thi khí chung quanh.
"Ta không thích nợ người khác, ngươi bảo ta giải quyết Ma Tích Thạch Hóa cứu đồng đội của hắn, hay là bảo ta làm chuyện khác?"
Hoàng Đông Kiệt thấy Luân Nạp dựa vào bản năng thong thả hấp thu thi khí, nhất thời vẫn còn chưa tỉnh lại, liền quyết định giải quyết chuyện của công chúa Anri bên này trước, Rodan Luin vừa nghe vậy, dùng ánh mắt lo lắng và căng thẳng nhìn công chúa Anri, hắn biết đồng đội của hắn có thể được cứu hay không, chỉ dựa vào một câu nói của công chúa Anri.
Mặc dù hắn biết Công chúa Anri xác suất cao là sẽ lựa chọn giúp đỡ hắn, nhưng lão nhân trước mắt này lại sở hữu một luồng năng lượng chiến tranh, lúc này vừa hay gặp vương quốc Ilu khai chiến cùng vương quốc khác.
Hắn không chắc đối với công chúa Anri mà nói, những thứ hảo bằng hữu như bọn hắn quan trọng, hay là quốc chiến quan trọng.
"Giúp ta giết Ma Tích Thạch Hoá, nếu như không giết chết được Ma Tích Thạch Hoá, thì đưa đồng bọn thạch hoá khác của đoàn mạo hiểm Thiên Thương trở về, chúng ta sẽ nghĩ cách khác giải trừ bùa chú thạch hóa."
Công chúa Anri cũng không che giấu, nói thẳng ra thỉnh cầu của nàng.
"Các ngươi ở đây coi chừng Luân Nạp, ta đi một lát rồi trở lại."
Hoàng Đông Kiệt muốn tốc chiến nhanh chóng trở về, không định mang theo quá nhiều người.
"Lão gia tử, yên tâm, Nim nhất định sẽ bảo vệ vị gia gia này cẩn thận."
Nim xoa xoa đầu Bối Nhĩ, trở ngược an ủi Bối Nhĩ, một dáng vẻ ông cụ non. Bối Nhĩ cầm cái tay nhỏ bé của Nim xuống, vẻ mặt phiền muộn, là ai dạy hư Nim vậy chứ?
"Đi trước dẫn đường"
Hoàng Đông Kiệt nói với Rodan Luin.
Rodan Luin vừa nghe vậy, quả quyết nhảy tới chỉ đường cho Hoàng Đông Kiệt.
"Sưu" một tiếng, ma thảm phi hành bay theo hướng mà Rodan Luin chỉ dẫn.
"Ngươi và Công chúa Anri là quan hệ như thế nào?"
Đi đường mất thời gian, Hoàng Đông Kiệt đang ở trên nệm phi hành nhàm chán, thuận miệng hỏi.
"Thanh mai trúc mã" Rodan Luin thành thật nói. Thanh mai trúc mã!?
Hoàng Đông Kiệt vẻ mặt cổ quái nhìn Rodan Luin, một khuôn mặt ba bốn mươi tuổi, lại có thể là thanh mai trúc mã với công chúa Anri chừng hai mươi tuổi.
"Ta năm nay mới 27, bởi vì ở bên ngoài làm nhiệm vụ dầm mưa dải nắng nhiều, có vẻ già trước tuổi."
"Công chúa Anri quanh năm sống an nhàn sung sướng, mới trông trẻ tuổi hơn một chút, thực tế nàng đã hai mươi lăm tuổi rồi.” Rodan Luin nhìn thấy bên cạnh không có ai, cũng không sợ đắc tội với công chúa Anri.
"Công chúa Anri của các ngươi 25 tuổi vẫn chưa lập gia đình, dã tâm không nhỏ đấy."
Rodan Luin nghe vậy trầm mặc, thân là thanh mai trúc mã với công chúa Anri, hắn làm sao có thể không nhìn ra chút ý đồ kia của hảo bằng hữu chứ?
"Còn khoảng hai mươi dặm nữa là có thể nhìn thấy con Ma Tích Thạch Hoá kia, lão gia tử, ngài chắc chắn không cần nghỉ ngơi một chút chứ?"
Một đường bay tới, lão gia tử dọc đường cũng không nghỉ chân.
Dù cho Rodan Luin biết lão gia tử là cường giả bước vào lĩnh vực Anh Hùng, nhưng tiêu hao Ma Lực như vậy, gặp phải Ma Tích Thạch Hoá, thật sự còn có thể lực để kích sát con Ma Tích Thạch Hoá kia ư?
"Một con thằn lằn mà thôi, cần chuẩn bị cái gì chứ?" Hoàng Đông Kiệt không sao cả nói.
Rodan Luin mặc dù vẫn có chút lo lắng, nhưng hắn dù sao cũng cần dựa vào lão gia tử, chỉ có thể cầu nguyện đến lúc đó không xuất hiện sự cố gì.
Lướt qua Sơn Thành, hai người Hoàng Đông Kiệt rất nhanh đã nhìn thấy Ma Tích Thạch Hoá chiếm cứ ở cổng của sơn mạch, đang híp mắt phơi nắng, gần Ma Tích Thạch Hoá cũng không thiếu nhân loại cùng Ma Thú khác bị hóa đá.
Ma Tích Thạch Hoá cảm ứng được cái gì đó, mở mắt nhìn về hướng mà đám người Hoàng Đông Kiệt bay tới.
"Lão gia tử, không hay, nó phát hiện ra chúng ta rồi, không được nhìn vào mắt nó."
Rodan Luin vội vàng nhắc nhở Hoàng Đông Kiệt.
Thái độ của Hoàng Đông Kiệt vẫn không thèm để ý, tay vỗ một cái ở trên vai của Rodan Luin, trực tiếp thi hành ma pháp miễn dịch ở trên người mình và Rodan Luin.
Ngươi nhìn cái gì!
Hoàng Đông Kiệt trực tiếp nhìn thẳng vào đôi mắt của Ma Tích Thạch Hoá, một chút hiện tượng bị hóa đá cũng không có.
"Cái này..."
Rodan Luin cũng phát hiện điểm này, vô cùng kinh ngạc, lão gia tử lại có cách phớt lờ trớ chú của Ma Tích Thạch Hoá.
Ma Tích Thạch Hoá và Hoàng Đông Kiệt đối mắt nhìn nhau, phát hiện người tới nó không thể trêu vào, nó nóng nảy rồi, hoặc có lẽ đây là biểu hiện bất an của nó.
"Không hay, nó phát điên rồi."
"Lão gia tử, nhanh, đồng bọn của ta cùng người vô tội bị hóa đá khác đều ở gần nó..."
Rodan Luin nhìn thấy Ma Tích Thạch Hoá không hiểu sao lại nóng nảy lên, hắn lo lắng, rất sợ Ma Tích Thạch Hoá đập nát đồng bọn của hắn...