"Seele tỷ tỷ, ngươi xem, hắn hung hăng với ta!"
Nim lập tức khoé mắt ngập nước nhảy bổ tới trong lòng Seele tỷ tỷ cáo trạng.
"Chậc"
Hoàng Đông Kiệt đại nhân không chấp tiểu nhân, lười hơn thua với ấu nữ này.
"Ta sẽ mở Vong Linh Mộ Viên ra, quá hư tử khí oán khí bên trong, để cho ngươi lợi dụng, thuận tiện dạy ngươi Vong Linh Ma Pháp, kỹ năng nhiều không đè người, ngươi là Thi Vu, học tập Vong Linh Ma Pháp không khó lắm."
"Chờ ngươi gần như hoàn toàn khôi phục, chiến tranh ở thung lũng bên kia cũng đánh sắp xong rồi, đến lúc đó, chúng ta sẽ đưa ngươi đến bên kia hấp thu thi khí mạnh mẽ."
Hoàng Đông Kiệt biết Luân Nạp bản chất là Thi Vu, muốn nhanh chóng mạnh mẽ, không thể rời bỏ thi khí, mặc khác chiến tranh sẽ có người chết, sao có thể không lợi dụng chứ?
Coway bọn họ cũng không có ý kiến, lão gia tử nói cái gì thì chính là cái đó. Buổi tối, Luân Nạp đẩy những người khác ra ngoài, lặng lẽ nói chuyện với đoàn trưởng.
"Đoàn trưởng, ấu nữ kia..."
Luân Nạp nhìn ra đoàn trưởng có lẽ đã biết ấu nữ kia thuộc về sinh vật hắc ám nào đó, liền đưa ra câu hỏi này...
"Coway, muốn nghe thì bước vào nghe..."
Giọng nói của Hoàng Đông Kiệt còn chưa dứt, Coway liền đẩy cửa đi vào.
Coway cũng là lão nhân của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu, Luân Nạp trước đó giao lưu ánh mắt cùng đoàn trưởng hắn làm sao có thể không nhìn thấy.
Luân Nạp nhìn thấy Coway tiến vào cũng không ngạc nhiên, ngoại trừ đoàn trưởng ra, Coway cũng hiểu rõ nhất mỗi một ánh mắt, một động tác của hắn biểu đạt ý tứ gì.
"Nim là Hấp Huyết Quỷ, còn là Hấp Huyết Quỷ vô cùng cường đại, ngoại trừ ta ra, mấy người các ngươi cộng lại cũng chưa chắc thắng được nàng."
Coway vừa nghe vậy, đồng tử co rụt lại, ấu nữ sớm chiều sống chung với bọn họ lại có thể là Hấp Huyết Quỷ, còn là cái loại thực lực cực kỳ khủng bố kia. Luân Nạp nghe vậy ánh mắt cũng trở nên căng thẳng, hắn lo lắng ấu nữ kia có một ngày sẽ nguy hại đến tôn tử cùng đoàn trưởng của bọn họ hay không?
"Yên tâm, mặc dù ấu nữ kia ngu xuẩn lại tỏ vẻ dễ thương, nhưng nàng tâm địa không xấu, có nguyên tắc, có thể coi nàng làm đồng bọn.” Hoàng Đông Kiệt nhìn ra hai người Luân Nạp đang lo lắng cái gì, ý bảo bọn họ thả lỏng tinh thần.
"Ngươi mới vừa ngu xuẩn lại tỏ vẻ dễ thương á, lão đầu chết tiệt nhà ngươi!"
Nim đang nấu cơm cùng Seele, hai răng nanh lộ ra, nàng thực lực cường đại, thính lực đương nhiên bao trùm rất rộng, nghe được Hoàng Đông Kiệt nói nàng vừa ngu xuẩn lại tỏ ra dễ thương, nàng tức giận.
Nhưng một câu nói sau cùng của Hoàng Đông Kiệt, ‘có thể coi nàng thành đồng bọn’, trong lòng nàng vẫn cảm thấy rất vui vẻ.
"Lão Yêu Bà giả bộ nai tơ nhà ngươi, ngươi lại không biết ngại mà mắng ta lão đầu chết tiệt."
Hoàng Đông Kiệt đương nhiên biết Nim đang nghe trộm bọn hắn nói chuyện, nghe được tiếng lẩm bẩm của Nim, Hoàng Đông Kiệt cũng không khách khí trả lời một câu.
"A, lão đầu chết tiệt."
Nghe được Hoàng Đông Kiệt mắng nàng là Lão Yêu Bà, nàng trực tiếp nhảy lên.
"Nim, ngươi làm sao vậy?"
Seele nhìn thấy Nim nhảy lên, liền vội vàng hỏi.
"Seele tỷ tỷ, không sao cả, nhìn thấy côn trùng."
Biểu cảm của Nim liền tay đổi, không hổ là diễn viên trời sinh.
Bên kia, Coway và Luân Nạp cũng nhìn thấy đoàn trưởng lẩm bẩm một câu, như thể không phải nói thầm cho bọn hắn nghe.
"Không cần để ý, vừa rồi không nhịn được cách không đấu khẩu với ấu nữ kia."
Coway và Luân Nạp vừa nghe vậy, biểu cảm trở nên căng thẳng, cũng chính là nói những lời bọn họ mới vừa nói, ấu nữ kia vẫn luôn quang minh chính đại lắng nghe.
"Các ngươi biết là được rồi, đừng vạch trần nàng trước mặt Seele và Bối Nhĩ, các ngươi cũng nhìn ra Seele và Bối Nhĩ rất thích nàng."
"Nếu để bọn họ biết số tuổi cùng thân phận thật sự của Nim, dù cho Seele và Bối Nhĩ tiếp nhận Nim là Hấp Huyết Quỷ, bọn họ cũng không thể đối xử như ban đầu."
Coway và Luân Nạp suy nghĩ một lát, liền gật đầu. Coi như ngươi có chút lương tâm!
Nim lẩm bẩm một câu, liền nhảy nhót về phía Seele tỷ tỷ. "Nim, làm sao vậy?"
"Seele tỷ tỷ, Nim muốn ăn nho."
"Được, tỷ tỷ đi rửa cho ngươi."
Nim cười rất vui vẻ, nàng chính là thích loại tỷ tỷ muốn gì cho nấy như này.
Vì để cho Luân Nạp khôi phục thương thế tốt hơn, Hoàng Đông Kiệt bọn họ trực tiếp ở tạm chỗ bãi tha ma này.
Không có cái gì mà quen hay không, bản thân Mạo Hiểm Giả chính là hàng năm ở bên ngoài làm nhiệm vụ, sống cuộc sống phiêu bạc khắp nơi. Xây dựng cơ sở tạm thời trên đống người chết đã sớm là thái độ bình thường.
Bối Nhĩ phụ trách thanh trừ sinh vật xung quanh và chăm sóc gia gia của hắn, Coway mỗi ngày phụ trách đi thành bang phụ cận mua vật phẩm sinh hoạt và tìm hiểu hướng đi của chiến tranh.
Dựa vào kinh nghiệm phong phú của Coway, mỗi ngày đều thu hoạch tin tức khác nhau.
Ngày đầu tiên, vương quốc Agar và vương quốc Ilu đánh nhau khí thế ngất trời, có thương vong.
Ngày thứ ba, vương quốc Agar và vương quốc Ilu triệt để đánh đỏ mắt, một làn sóng giết chóc quy mô lớn, thây phơi khắp nơi, song phương tổn thất nặng nề.
Ngày thứ năm, vương quốc Murphil nhìn thấy thời cơ chín muồi, rốt cuộc không nhịn được, mượn khôi phục an bình biên giới làm lý do, mạnh mẽ xuất binh. Trên danh nghĩa nhìn có vẻ như ngăn cản vương quốc Agar và vương quốc Ilu giết chóc, thực tế là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Thậm chí có một lớp giả tâm nuốt chửng vương quốc Agar và vương quốc Ilu. Kết quả mới vừa gia nhập thung lũng, vương quốc Murphil đã nghênh đón một đòn phủ đầu.
Bọn họ trúng kế, cho rằng vương quốc Agar và vương quốc Ilu giết chóc quá độ, không có bao nhiêu binh lực có thể nghênh chiến đại quân của bọn họ.
Ai ngờ bọn họ bị trúng kế rồi, tinh nhuệ của vương quốc Agar và vương quốc Ilu đều còn tốt, ở hai bên thung lũng chờ bọn họ nhập cuộc. Ngày đó, là tai hoạ của đại quân vương quốc Murphil, vương quốc Agar chiếm cứ thiên thời địa lợi nhân hoà cùng vương quốc Ilu thế không thể kháng cự nổi, đánh vương quốc Murphil trở tay không kịp.
Khiến cho đại quân của vương quốc Murphil không chỉ tổn thất nặng nề, còn liên tục bại lui.