Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 107 - Chương 107. Thế Lực Siêu Cấp Ra Sân!

Chương 107. Thế lực siêu cấp ra sân!
Chương 107. Thế lực siêu cấp ra sân!

"Ha ha, ngươi gấp gáp rồi, sự lạc quan đáng chết kia của ngươi rốt cuộc không còn nữa."

"Rất tốt, ta hy vọng lát nữa có thể nhìn thấy biểu cảm hốt hoảng của ngươi."

"Ngươi muốn biết ta đã chuẩn bị cái gì ư? Được thôi, ta coi như đáp ứng nguyện vọng của một người sắp chết như ngươi."

"Ba"

"Ba"

"Ba"

Ánh mắt của Đao Vương Chung Hùng Nguyên nhìn về phía đại trưởng lão Giang Mông Phong bên cạnh, Giang Mông Phong hiểu ý, giơ tay lên vỗ ba tiếng. Tiếng vỗ tay vừa vang lên, môn chúng Bá Đao Hội một đường tách ra mấy thông đạo, thông đạo vừa mở, vô số dược nhân và tử sĩ toàn thân đen như mực, ánh mắt vô quang bước ra.

"Là, là dược nhân, là dược nhân dùng hài đồng bồi dưỡng ra, Bá Đao Hội lại làm ra loại chuyện cực kỳ tàn ác này."

"Cái này, cái này... ít nhất ... Có mấy ngàn dược nhân cùng tử sĩ, Bá Đao Hội điên rồi sao? Đem nhiều hài tử như vậy bồi dưỡng thành dược nhân."

Người của Quy Vân sơn trang và chúng khách mời đại viện nhìn thấy mấy ngàn dược nhân tràn ra, trong lòng cũng vô cùng tức giận, bọn họ tức giận trách Bá Đao Hội không phải con người, đem nhiều hài tử như vậy bồi dưỡng thành dược nhân.

"Ghê tởm"

Hoàng Thiên Khải nghe thấy mấy dược nhân này đều là dùng tiểu hài tử bồi dưỡng ra, lửa giận của hắn trực tiếp tăng vọt, nắm tay siết chặt răng rắc, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào môn chúng Bá Đao Hội.

Nếu như không phải Phụ Vương hắn ở bên cạnh đè bả vai hắn xuống, hắn sợ rằng đã không nhịn được mà xung phong liều chết rồi.

"Đừng kích động, ngươi xông lên cũng chỉ là tặng đầu người thôi."

"Phụ Vương, bọn họ quả thực là súc sinh, đem nhiều hài tử như vậy luyện thành dược nhân không biết mệt mỏi, không biết đau đớn, bọn họ, bọn họ..."

"Ngón tay của Hoàng Thiên Khải run rẩy chỉ về hướng môn chúng của Bá Đao Hội."

Không biết trong lòng của hắn có bao nhiêu phẫn nộ.

"Vi phụ biết, nhưng ngươi bây giờ xông lên thật sự là chịu chết."

"Nếu như ngươi thực sự không nhịn được, có thể chờ song phương bọn họ khai chiến. Ngươi lại thừa cơ chọn yếu khi dễ, loại bỏ tạp ngư, ngươi cũng là đang giảm bớt áp lực cho ông ngoại của ngươi."

Hoàng Đông Kiệt vỗ bả vai của tiểu nhi tử nói.

Hoàng Thiên Khải nghe lọt tai, chăm chú nhìn chằm chằm vào môn chúng của Bá Đao Hội, chờ hiện trường hỗn loạn tập sát đám người cặn bã kia.

"Các ngươi nói đủ chưa, bản thân các ngươi cao thượng đến mức nào, các ngươi dám nói các ngươi không dùng tiểu hài tử để bồi dưỡng thành tử sĩ đi.”

"Các ngươi ai dám nói không có, hừ, có thì đừng ở đây mà lảm nhảm."

"Đều là cùng một loại người, nhưng ở nơi đây giả bộ làm người tốt trách móc người khác, bản thân các ngươi không cảm thấy buồn nôn ư?"

Đại trưởng lão Giang Mông Phong của Bá Đao Hội nhìn thấy khách mời đại viện phẫn nộ trách móc bọn họ, hắn không nhịn được, đứng ra đáp trả.

Chúng khách mời đại viện nhất thời yên tĩnh, bọn họ có thể được Quy Vân sơn trang mời đến đây, chính là bởi vì bọn hắn đều là người có thân phận có địa vị.

Đã là người có thân phận có địa vị, bồi dưỡng một hai tử sĩ có tính là gì, cũng bởi vì có, bọn họ nhất thời không cách nào phản bác Giang Mông Phong.

"Sự chuẩn bị của ngươi không dừng lại ở đây đúng chứ?"

Vương Nguyên Vinh không cảm thấy đối thủ cũ vẻn vẹn chỉ chuẩn bị cái này, chắc chắn còn có chuẩn bị khác.

"Đương nhiên, những dược nhân cùng tử sĩ này mặc dù không sợ hãi, chiến đấu không sợ chết, nhưng bọn họ căn bản không uy hiếp được cường giả Tông Sư."

"Tác dụng của bọn họ là áp chế võ giả Tông Sư trở xuống các ngươi, bọn họ phối hợp với môn chúng Bá Đao Hội đã đủ tàn sát võ giả Tông Sư trở xuống các ngươi."

"Về phần cường giả Tông Sư, ta đương nhiên phải ứng phó cẩn thận, bởi vì cường giả Tông Sư mới là then chốt quyết định thắng thua của chúng ta."

Đao Vương Chung Hùng Nguyên nói đến đây, lộ ra nụ cười giễu cợt làm một cái thủ thế, đoàn người lại lần nữa tách ra một lối đi, các cường giả Tông Sư của Bá Đao Hội đi ra.

"Vương Nguyên Vinh, chúng ta đấu lâu như vậy, cường giả Tông Sư của nhau đều đã thương vong không ít, ta muốn biết cường giả Tông Sư các ngươi còn lại bao nhiêu, 25, hai mươi bảy..."

Đám ngươi Vương Nguyên Vinh nhìn thấy Bá Đao Hội hết cường giả Tông Sư này đến cường giả Tông Sư khác bước ra, theo với số lượng cường giả Tông Sư tăng lên, sắc mặt của đám người Vương Nguyên Vinh dần dần trầm xuống.

Mãi cho đến khi 33 vị cường giả Tông Sư của Bá Đao Hội đi ra, không còn có cường giả Tông Sư bước ra nữa, sắc mặt của đám người Vương Nguyên Vinh vẫn không dễ nhìn.

"Vương Nguyên Vinh, cường giả Tông Sư của Bá Đao Hội chúng ta đều đã hiện thân, đem 29 vị cường giả Tông Sư của Quy Vân sơn trang các ngươi đều bày ra đi."

Đại trưởng lão Giang Mông Phong cười lạnh hét về phía đám người Vương Nguyên Vinh.

Vương Nguyên Vinh bọn họ nghe thấy người của Bá Đao Hội hô lên cụ thể số lượng cường giả Tông Sư còn lại của Quy Vân sơn trang bọn họ, ánh mắt của bọn họ đều hơi có biến hóa.

Quy Vân sơn trang bọn họ có mật thám, hơn nữa thân phận của mật thám cực cao, bằng không không thể nào biết rõ cụ thể số lượng cường giả Tông Sư của Quy Vân sơn trang như vậy.

Trang chủ Vương Thiên Đoan được phụ nhân bày mưu đặt kế, cũng đánh thủ thế để cho cường giả Tông Sư của phe bọn họ hiện thân ra.

Nhất thời cường giả Tông Sư của hai phe đều đang tản phát ra khí tức nghiền ép về phía đối phương, nhưng cường giả Tông Sư của Quy Vân sơn trang bên này ít hơn bốn người, khí trường hơi yếu hơn một chút.

"Còn ai nữa không, gọi ra luôn đi!"

Vương Nguyên Vinh nhìn chằm chằm vào Chung Hùng Nguyên nói. "Chư vị Thính Vũ Các, nghe thấy không, hắn bảo các ngươi đi ra đấy."

Chung Hùng Nguyên cũng không thừa nước đục thả câu nữa, hét lên với đoàn người phía sau.

Giọng nói của Chung Hùng Nguyên vừa dứt, mười bóng người từ phía sau đạp lên đoàn người nhanh chóng nhảy ra, thân ảnh dừng lại, mỗi một người đều đứng ở trên cục đá cột gỗ của phế tích.

Người mặc chế phục phong y Kim Thân Quỷ Văn, mang theo mặt nạ màu vàng kim không biết của hung thú gì, găng tay màu vàng, giày cũng là màu vàng, một thân vàng lấp lánh.

Bọn họ là Kim Bài Sát Thủ của thế lực Siêu Nhiên Thính Vũ Các, Thiên Tự số 3 đến số mười, mỗi một người đều là cường giả Tông Sư hậu kỳ.

"Thính...Kim Bài Sát Thủ của Thính Vũ Các, Bá Đao Hội lại có thể mời được mười vị, Bá Đao Hội vì lần khai chiến này đã xuất nhiều máu rồi."

"Chậc chậc, ngay cả thế lực Siêu Nhiên cũng tới, Quy Vân sơn trang hôm nay sợ rằng là..."

"Ta không muốn ở lại bồi táng, phải nghĩ cách rời khỏi mới được."

Vô số khách mời đại viện nhìn thấy sát thủ của Thính Vũ Các đều tới, ai nấy đều không xem trọng Quy Vân sơn trang, đều cảm thấy Quy Vân sơn trang lành ít dữ nhiều.

Lúc này, rất nhiều người cũng bắt đầu nghĩ cách thoát thân...

Hết chương 107.
Bình Luận (0)
Comment