“Nhưng ngươi phải cẩn thận. Trong mười người được đề cử, ngươi có xuất thân tầm thường. Những người được đề cử khác hoặc là quý tộc lớn hoặc người trong hoàng thất của vương quốc khác!”
“Mười lấy ba, cạnh tranh rất tàn khốc, cẩn thận kẻo trong bóng tối bọn họ sẽ gây bất lợi cho ngươi. Trong khoảng thời gian này, ngươi tốt nhất nên ít ra ngoài!”
Người bạn ân cần nhắc nhở.
“Biết rồi!”
Negan Culadra Boqi khi nghe vậy gật đầu, tỏ ra hắn đã hiểu.
Trở thành đệ tử chính thức của học cung Kiếm Thánh là một sự cám dỗ rất lớn đối với người khác, nhưng đối với hắn điều đó không quan trọng lắm.
Nếu có điều gì bất lợi với hắn, hắn hoàn toàn có thể từ bỏ thân phận người được đề cử của mình, hoặc rời khỏi học cung Kiếm Thánh, trở về Quân Cách Mạng.
Giáo đình.
“Vô liêm sỉ, Poruindel, ngươi điên rồi, ngươi muốn phản bội giáo đình sao!”
Đại thần quan Gedbert nhận được tin cự long băng sương Vipotensa bị giết, hắn còn đang kinh ngạc trước lực lượng của đoàn trưởng đoàn mạo hiểm Phá Hiểu thì một nhóm người bất ngờ xâm nhập vào cung điện của hắn.
Cầm đầu là Poruindel, thất trưởng lão của giáo đình, điều này khiến hắn nheo mắt lại, lão già này từ trước đến nay đều bất hòa với hắn, bây giờ lão dẫn theo nhiều người như vậy là dựa cái gì?
Nhưng hắn cũng phải trái hồng mềm, hắn là đại thần quan, đây là địa bàn của hắn, hắn không hề có động thái thừa thãi nào, toàn bộ ám vệ của hắn từ trong nội điện tràn ra, đối đầu với người của Poruindel.
“Ta phản bội giáo đình sao? Haha, ai phản bội giáo đình chính trong lòng ngươi biết rõ!”
Poruindel lạnh lùng nhìn Gedbert, như thể hắn đã thắng chắc Gedbert.
“Ý ngươi là sao, ngươi nói ta là kẻ phản bội sao?”
“Poruindel, ngươi có biết vô duyên vô cớ vu khống đại thần quan là tội gì không!”
“Chưa nói đến những điều khác, chỉ vì hành vi ngươi dẫn người xông vào cung của ta, ta có thể vượt qua hội đồng chấp pháp giáo đình giết chết ngươi ngay tại chỗ!”
Gedbert không hề mất đi khí thế, hắn không nghĩ mình có nhược điểm nào bị Poruindel bắt được.
Dù hắn thực sự có nhược điểm gì bị Poruindel bắt lấy, hắn cũng có thể trước làm một ít chuyện vi phạm quy tắc.
Về sau lấy thân phận đại thần quan mà cưỡng bức can thiệp vào tổ chức chấp pháp của giáo đình, có thể nói đen thành trắng.
Trừ khi…
“Gedbert, ngươi đừng vùng vẫy nữa. Nếu ta không có thứ để dựa vào, ngươi cho rằng ta sẽ liều lĩnh đem người vào như vậy sao?”
Poruindel cười khẩy, ra hiệu cho Gedbert nhìn cửa cung điện.
Gedbert nghe vậy cau mày, nhưng mắt vẫn dời về phía cửa, muốn xem Poruindel dựa vào cái gì.
Một bóng người dần dần xuất hiện ở cửa, hắn mặc đồ đen trắng, cảm xúc không buồn cũng không vui, như thể hắn là một người không có tình cảm.
Đồng tử của hắn một bên là màu đen, một bên là màu trắng, khi hắn đến, bầu không khí của hiện trường đã hoàn toàn thay đổi.
Khi hắn đến, mùi thuốc súng sôi sục đã bị dập tắt.
Hắn là sứ đồ!
Hắc Bạch Song Sắc!
Ngay khi Gedbert thấy sứ đồ xuất hiện, hắn lập tức ngồi phịch xuống.
Xuất động sứ đồ chỉ có hai cách, một là đại thần quan tổ chức hội nghị tối cao, có ít nhất bảy trong số mười ba trưởng lão giơ tay biểu thị sự tán thành thì sứ đồ mới được phái đi.
Hắn có tổ chức hội nghị tối cao hay không chẳng lẽ hắn không biết?
Hắc Bạch Song Sắc xuất hiện ở đây, chỉ có một khả năng khác.
Giáo hoàng mệnh lệnh, là giáo hoàng ra lệnh cho Hắc Bạch Song Sắc xuất động.
Xong rồi!
Gedbert hoàn toàn tâm như tro tàn.
Chẳng trách Poruindel nhìn hắn chắc thắng như vậy, hóa ra là giáo hoàng…
“Sao vậy, chẳng lẽ các ngươi muốn chống lại ý chỉ của giáo hoàng!”
Poruindel vừa nói lời này, đám ám vệ bảo vệ Gedbert đã chĩa súng thẳng vào Gedbert, đây là cơ hội duy nhất để bọn họ chuộc tội.
“Ta muốn gặp giáo hoàng, ta muốn gặp…!”
Gedbert nóng nảy, hắn biết một khi rơi vào tay Poruindel, đừng nói có xoay người cơ hội, dù có muốn chết cũng không được.
Cơ hội duy nhất lúc này là đối mặt với giáo hoàng, chỉ cần giáo hoàng buông tay, hắn sẽ có cơ hội sống sót.
“Đã quá muộn rồi. Khoảnh khắc ngươi cấu kết với bọn dị giáo Quân Cách Mạng, ngươi cũng đã không có đường rút lui!”
“Mang đi!”
Poruindel không cho Gedbert bất kỳ cơ hội nào, có sứ đồ ở đây, dù Gedbert thực lực mạnh mẽ hơn cũng không thể trở mình được.
Gedbert muốn phản kháng, nhưng thấy Hắc Bạch Song Sắc mặt vô cảm, trong lòng hắn dâng lên một cảm giác bất lực.
Hắn nắm chặt nắm đấm một lúc, rồi cuối cùng cũng thả lỏng ra, từ bỏ phản kháng, để người của Poruindel đưa hắn đi.
Hắc Bạch Song Sắc thấy nhiệm vụ đã hoàn thành, không thèm để ý tới ai, xoay người rời đi.
“Kể từ hôm nay ta là đại thần quan!”
Poruindel ngày đầu tiên thượng vị, hắn đã loại bỏ thế lực còn sót lại của Gedbert, triệu tập các trưởng lão khác công khai phán xét Gedbert.
Trong nội bộ giáo đình có nhiều phe phái, Poruindel công khai thẩm lí và phán quyết là lấy Gedbert lập uy, cảnh báo các trưởng lão khác phải thành thật hơn.
Thứ hai, hắn muốn trút giận, Gedbert đã đắc tội hắn khi Gedbert còn là đại thần quan.
Thẩm lí và phán quyết bắt đầu, Gedbert rất im lặng, không làm theo ý của Poruindel, toàn bộ quá trình thẩm lí và phán quyết hắn chỉ cúi đầu, không nói một lời nào với Poruindel.
Hắn biết điều mà Poruindel muốn thấy nhất chính là sự tức giận của kẻ thua cuộc.
Kết thúc phiên tòa, Poruindel không khỏi cảm thấy hơi thất vọng khi thấy trong suốt quá trình Gedbert không hề nói lời nào.
Điều này khiến hắn không có cảm giác thành tựu hay trả thù.