Đoàn mạo hiểm Phá Hiểu!
Miêu tộc biết tin viện trợ bên ngoài mà Lina tìm được là từ đoàn mạo hiểm Phá Hiểu, đồng thời nàng cũng tham gia với tư cách là thành viên của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu, nhất thời bọn họ đều mừng như điên, bọn họ có chỗ dựa vững chắc rồi.
Hổ tộc xôn xao không ngừng, mặc dù không để ý nhiều đến nhân loại, nhưng danh tiếng của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu lại rất vang dội.
Sau khi đánh bại cự long băng sương Vipotensa, đoàn trưởng còn là một Bán Thần mạnh mẽ, có thể kề vai sát cánh với những Dũng Giả, nhân vật như vậy là người họ thậm chí còn không thể tưởng tượng được.
Bá Hổ chuẩn bị phát tác, tộc trưởng Hổ tộc trực tiếp đè vai em trai hắn lại, lắc lắc đầu với em trai, ý bảo được bốc đồng.
“Đoàn mạo hiểm Phá Hiểu các ngươi tuy hùng mạnh nhưng các ngươi không thể bỏ qua hiệp nghị Vạn Tộc. Các ngươi phải biết ân oán giữa Hổ tộc và Miêu tộc của chúng ta đã tồn tại từ rất lâu rồi!”
“Chuyện giữa chúng ta và Miêu tộc là chuyện nội bộ của bán nhân chúng ta. Các ngươi là nhân loại, không có quyền can thiệp vào chuyện bán nhân của chúng ta!”
“Nếu đoàn mạo hiểm Phá Hiểu các ngươi vì nàng mà can thiệp bằng vũ lực, là vì muốn lấy lớn bắt nạt nhỏ hay là vì cho rằng tộc Tuyền Hổ chúng ta dễ bắt nạt!”
Tộc trưởng Hổ tộc nhìn chằm chằm đoàn người Coway nói.
“Đừng nói với ta những chuyện vô dụng này. Ta không quan tâm đến ân oán giữa các ngươi và Miêu tộc, cũng không muốn biết. Ta đến đây để giải quyết vấn đề!”
“Vì hiệp nghị Vạn Tộc, ta yêu cầu các ngươi hãy rút lui ngay khỏi lãnh thổ của Miêu tộc, sau đó kẻ một con sông làm ranh giới. Không ai được phép vượt qua ranh giới để quấy rối bên kia!”
“Ngươi có đồng ý hay không?”
Bối Nhĩ không muốn nói nhảm, trực tiếp cho bọn họ lựa chọn.
“Nhân loạih khốn kiếp, các ngươi có quyền gì mà yêu cầu chúng ta? Chỉ vì trong đoàn mạo hiểm Phá Hiểu của các ngươi có cường giả Bán Thần à, thực sự nghĩ rằng vương đình Hổ tộc của chúng ta không có cường giả Bán Thần sao!”
“Nếu các ngươi lợi hại, đến đây... “
Bá Hổ gắt gỏng không thể chịu đựng được nữa, hắn đã bao giờ tức giận như vậy?
“Bá Hổ!”
Tộc trưởng Hổ tộc bật người lập tức ngăn cản em trai có hành vi liều lĩnh ngu ngốc.
“Anh, chúng ta đánh tới hiện tại, làm gì có chuyện bọn họ nói một câu, nói lui liền lui.”
“Nếu chúng ta rút lui, tổn thất của chúng ta sẽ ra sao? Gia đình những người anh em đã hy sinh sẽ nghĩ gì về chúng ta?”
Bá Hổ vừa nói vừa kiềm chế cảm xúc của mình.
Tộc trưởng Hổ tộc không nói lời nào, hắn nhìn hơn ba nghìn chiến binh Hổ tộc một thân ngạo cốt phía sau, hắn cảm thấy tâm tình rất phức tạp.
“Nếu bởi vì các ngươi một câu, chúng ta liền xám xịt thối lui. Cho dù ta đồng ý, tộc nhân của ta cũng không đồng ý.”
Tộc trưởng Hổ tộc nói.
“Ồ, vậy thì sao?”
Bối Nhĩ hỏi.
“Nếu đánh bại hai anh em chúng ta, chúng ta sẽ rút lui và vẽ một con sông làm ranh giới!” Tộc trưởng Hổ tộc nói, không chỉ vào Bối Nhĩ mà là Coway.
Không phải họ cho rằng Bối Nhĩ yếu nhược, mà là họ cảm thấy Bối Nhĩ không thể đưa ra quyết định gì cả, họ cho rằng người có thể đưa ra quyết định là Coway.
Coway mang đến cho họ một chút nguy hiểm, nhưng họ có thể không phải là đối thủ của một mình Coway, vì vậy họ phải chiến đấu hai chọi một.
Ngoài ra, họ còn thấy Coway cụt một tay, chiến lực giảm đi rất nhiều, điều này giúp họ chắc chắn giành chiến thắng.
Coway không nói gì, hắn tiến lên một bước để chứng tỏ hắn đã ứng chiến.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Bối Nhĩ không khỏi thương tiếc hai anh em nhà hổ, đây không phải là thích bị ngược đãi sao?
Tuy nhiên, Lina không biết tình hình thực tế của Coway, nàng lo lắng Coway không thể đánh bại hai người nên Bối Nhĩ đành phải mỉm cười ra hiệu cho Lina thư giãn.
“Toàn lực ra tay, đừng nương tay. Hắn là thành viên của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu, nói không chừng hắn có thể có con bài chưa lật!”
Tộc trưởng Hổ tộc nhìn Coway thần thái bình tĩnh như vậy thì không nhịn được nhắc nhở em trai hắn.
“Ta biết, ta sẽ cho tên nhân loại đáng ghét này biết chiến sĩ Hổ tộc mạnh đến mức nào.”
Bá Hổ vừa nói xong, cơ bắp trên người hắn phồng lên, thậm chí cả quần áo cũng bung ra! Mặt đất nhất thời xuất hiện hai cái hố to, hai anh em nhà hổ đã lao về phía Coway nhanh đến mức mắt thường không nhìn thấy được.
Đây là âm thanh không khí bị cắt đứt, hai anh em hổ đã lần lượt dùng móng vuốt sắc nhọn xuyên qua không khí về phía Coway.
Tim tộc trưởng Hổ tộc đột nhiên đập mạnh, bản năng của dã thú cảnh báo nguy hiểm sắp đến, một cuộc tấn công chấn động sắp đến, nhưng hắn không nhìn thấy, trong nháy mắt, cơ thể hắn hung hãn né tránh, hắn lựa chọn tin tưởng vào bản năng dã thú.
Hắn vừa né được, trên mặt đất xuất hiện năm vết nứt sâu, ăn sâu vào lòng đất.
Hắn né được, nhưng em trai hắn không may mắn như vậy, năm vết thương sâu xuất hiện ngay trên ngực em trai hắn.
“Dừng lại, đừng đánh nữa, chúng ta chịu thua!”
Tộc trưởng Hổ tộc thấy chỉ trong một đòn em trai đã bị thương nặng, hắn biết rằng họ không cùng đẳng cấp với Coway nên đã dứt khoát thừa nhận thất bại.
“Khụ khụ, anh...!”
“Đừng nói nữa, chúng ta không phải đối thủ của hắn, nếu tiếp tục đánh, chỉ chuốc thêm cực khổ mà thôi!”
Tộc trưởng Hổ tộc nghiến răng ra hiệu cho em trai đừng nói nữa, để trị liệu sư của hổ tộc đến chữa trị.
“Chúng ta sẽ dùng sông làm ranh giới, nhưng nếu bọn hắn vượt qua ranh giới, đừng trách chúng ta không khách khí.”
Tộc trưởng Hổ tộc để lại lời nói gay gắt, xám xịt mang theo tộc nhân lui đi.
“Đi thôi, chúng ta sẽ ở đây hai ngày!”
Coway và những người khác đã cho Lina thời gian để ở chung với bộ tộc của mình.