"Loxleya, ta thực sự đã tin vào trò quỷ của ngươi, ngươi nói với ta có đại náo nhiệt để xem, ta cho rằng chuyện có thể được một Dũng Giả như ngươi gọi là đại náo nhiệt, nhất định là không kém."
"Ai ngờ đây chính là náo nhiệt mà ngươi mời ta đến xem, đây là xem náo nhiệt sao, cái này của ngươi rõ ràng là kéo ta vào cuộc, để ta tới trợ trận cho ngươi."
Cisse Modalen vô cùng buồn bực nhìn Loxleya, lừa hắn như vậy mà được sao?
"Không thể nói như vậy, náo nhiệt này không tính là lớn sao, chẳng qua là thân rơi vào trong kỳ cảnh thôi."
Loxleya mặt dày nói.
Cisse Modalen không nói gì, hắn quay đầu quan sát đám người của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu, hắn muốn biết Loxleya vì sao lại cố chấp như vậy, phải giúp người của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu.
Bỗng nhiên đồng tử của hắn co rụt lại, chẳng trách Loxleya muốn giúp đoàn mạo hiểm Phá Hiểu, thì ra thực lực của lão nhân kia đáng để bọn họ đầu tư.
Một người không thua kém lão nhân của bọn họ, đây là điều mà bọn hắn rất khó nhìn thấy.
"Cisse Modalen, đế quốc Lôi Minh gần đây không thái bình, ngươi không ở đế quốc Lôi Minh tọa trấn, chạy tới nơi này, ngươi không phụ lòng những người đã bỏ ra cái giá lớn để triệu hoán ngươi."
Đại Thần Quan Poruindel nhìn thấy có thêm một vị Dũng Giả, nhất thời đau đầu không thôi, ưu thế trước đó liền mất hết.
Hai Dũng Giả thêm với một lão nhân, thật sự đánh nhau, dù cho bọn họ có ba Sứ Đồ thêm với một đống Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ, hắn cũng căng thẳng. Bởi vì tình thế này, kết quả tốt nhất là lưỡng bại câu thương, xấu nhất lại là thảm bại của bọn họ!
Hơn nữa hắn cảm thấy cái sau có khả năng rất lớn!
"Kỳ quái, các ngươi làm sao biết đế quốc Lôi Minh chúng ta nội bộ không được thái bình, không phải nội bộ chúng ta không thái bình mà là Giáo Đình các ngươi giở trò."
Cisse Modalen đối với Giáo Đình cũng không có sự dễ dãi, bởi vì hắn đã từng chịu sự tính kế của Giáo Đình, nếu như không phải hắn vận khí tốt, hắn không chết cũng đã trở thành con rối của Giáo Đình rồi.
Tuy là có ân oán với Giáo Đình, nhưng bởi vì Giáo Đình thế lực lớn, hắn không dễ triệt để vạch mặt với Giáo Đình, nhưng mà chuyện có liên quan đến Giáo Đình, có thể phá hoại, hắn cũng không khách khí.
"Cisse Modalen, chuyện năm đó, chúng ta đã giải thích rõ với ngươi rồi. Đó không phải người của chúng ta, là có người giả mạo người của chúng ta ra tay với ngươi."
"Mục đích chính là khiến Dũng Giả các ngươi căm thù Giáo Đình chúng ta."
"Dũng Giả các ngươi là Anh Hùng, là Thủ Hộ Thần của dân chúng đại lục, chúng ta cần các ngươi còn không kịp, làm sao có thể gây bất lợi cho các ngươi."
"Nội bộ đế quốc Lôi Minh xảy ra vấn đề, sở dĩ chúng ta biết, chẳng qua là mạng lưới tình báo của Giáo Đình chúng ta tương đối cường đại một chút, ngươi chụp mũ chúng ta lung tung cũng vô ích."
Đại Thần Quan Poruindel ngữ khí không biết có bao nhiêu chân thành, một dáng vẻ giống như Dũng Giả là Anh Hùng, thế giới này đặc biệt cần Dũng Giả.
"Ha ha, nếu như ngươi nói đều là thật, vậy chuyện nơi này giải thích thế nào đây."
"Không kiêng nể gì cả đoạt thành quả thắng lợi của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu không nói, còn muốn thanh trừ đám người đoàn mạo hiểm Phá Hiểu, cái này chính là chính nghĩa của Giáo Đình các ngươi ư?"
Lời nói của Cisse Modalen giống như một bạt tai đánh vào mặt của Đại Thần Quan Poruindel, khiến cho vẻ mặt của hắn tái nhợt xấu xí. Đại Thần Quan Poruindel ánh mắt tâm tình bất định, cuối cùng vẫn là đè nén lửa giận của mình.
"Cũng đã đến một bước này rồi, chúng ta cũng không cần che giấu nữa, liền có sao nói vậy.”
"Bất kể như thế nào, tin rằng các ngươi đều không nguyện ý đối đầu với Giáo Đình chúng ta, cho dù các ngươi nguyện ý, đế quốc triệu hoán ra các ngươi cũng không nguyện ý."
"Nhưng các ngươi tới cũng đã tới rồi, mặt mũi của hai vị ta vẫn phải cho."
"Chỉ cần hắn đảm bảo sau này không ở sử dụng Quang Minh Ma Pháp nữa, Giáo Đình chúng ta có thể không truy cứu, nhưng nhất định phải giao nàng cho chúng ta, tai họa Hấp Huyết Quỷ tạo thành thương vong quá lớn, dân oán rất lớn, nhất định phải có người đứng ra phụ trách."
Đại Thần Quan Poruindel suy nghĩ cặn kẽ một hồi, biết có hai vị Dũng Giả ở đây, chuyện đối phó với đoàn mạo hiểm Phá Hiểu đừng hòng, nhưng Nim thì hắn không định buông tha.
"Không thể nào, chúng ta không thể giao Nim cho các ngươi."
Bối Nhĩ nghe thấy người của Giáo Đình còn nhớ mãi không quên đối với Nim, không chịu buông tha cho Nim, liền nổi giận đùng đùng quát về phía người của Giáo Đình.
"Lão gia tử, ta..."
Nim không muốn khiến cho đám người Bối Nhĩ khó xử, định chấp nhận số mệnh đi cùng người của Giáo Đình.
Chỉ là lời của nàng còn chưa nói hết, bả vai của nàng đã bị lão gia tử đè xuống.
“Đừng sốt ruột, không nói chuyện còn chưa đến một bước kia, cho dù đến một bước kia, có ta ở đây, không ai có thể mang ngươi đi."
Hoàng Đông Kiệt nói xong liền ngẩng đầu nhìn về phía Loxleya, vừa rồi Loxleya ném tới một ánh mắt, ý bảo việc này giao cho hắn giải quyết.
"Ngươi nói đúng, việc này quả thực cần một đối tượng khiến cho dân chúng phát tiết thù hận. Nhưng mà nàng không phải là Huyết Tổ, chuyện đó không phải là một câu nói của Giáo Đình các ngươi là được ư?"
Loxleya bình tĩnh nói.
Đại Thần Quan Poruindel nhìn về phía Loxleya, hắn muốn biết lời này là có ý gì.