Cách Ngày Hè Cuồng Hoan chỉ còn hai ngày, trong một quán trọ nào đó, y phục rơi lả tả, xuân sắc tràn ngập phòng, sau đó, Lyfatina yên tĩnh nằm ở trong lòng của Bối Nhĩ.
"Hay là ta mời lão gia tử đứng ra, để đoàn mạo hiểm Thanh Đạo Phu thả ngươi rời đi trước.”
Bối Nhĩ hiện tại chỉ muốn dính lấy Lyfatina, không muốn để cho Lyfatina ở lại đoàn mạo hiểm Thanh Đạo Phu thêm một năm.
"Ta biết ngươi tốt với ta, nhưng ngươi không thể làm như vậy, nếu như người khác biết ngươi khiến đoàn mạo hiểm Phá Hiểu đứng ra bức bách đoàn mạo hiểm Thanh Đạo Phu, tính chất liền không giống nữa."
"Một năm mà thôi, không dài, chịu đựng qua được, ta có thể vĩnh viễn ở bên cạnh ngươi."
Lyfatina dịu dàng nói.
"Nhưng ta lo lắng, dù sao đoàn mạo hiểm Thanh Đạo Phu không tuân theo quy củ, bọn họ có thể bức ép ngươi làm chuyện không muốn, thì có thể uy hiếp đến sinh mệnh của ngươi."
Bối Nhĩ vẫn không yên lòng để Lyfatina một mình ở đoàn mạo hiểm Thanh Đạo Phu.
"Thực lực của ta bây giờ cũng không tồi, bọn họ còn cần chiến lực của ta, sẽ không làm gì ta đâu."
"Nếu như thực lực của ta tăng lên một chút, với thực của bọn họ e rằng không dám làm khó dễ ta, một năm ta có thể không bị bọn họ trút giận, nhưng thực lực không phải muốn tăng lên là có thể tăng lên."
Lyfatina ngữ khí tội nghiệp nói.
Bối Nhĩ vừa nghe vậy, suýt chút nữa không nhịn được đem đan dược mà lão gia tử cho hắn toàn bộ lấy ra cho Lyfatina, nhưng lý trí của hắn nói cho hắn biết, Lyfatina vẫn chưa gia nhập đoàn mạo hiểm Phá Hiểu, nàng không có tư cách hưởng thụ đan dược của lão gia tử.
"Thực ra ngươi có thể giúp được ta."
Lyfatina nhìn thấy Bối Nhĩ không bị lừa, đành phải yếu đuối nói.
Bối Nhĩ hiếu kỳ nhìn về phía Lyfatina, chẳng lẽ nàng biết sự tồn tại của đan dược, trách hắn không chia sẻ đan dược với nàng?
"Ngươi biết đấy, ta là Ma Pháp Sư Băng Hệ, còn kém một bước nữa là thăng cấp Ma Pháp Sư cấp Anh Hùng, nhưng bước này không phải muốn nhảy qua là có thể nhảy qua."
"Cần khế ước, cần đại khí vận, cần đại nghị lực, nhưng những thứ này hiện tại ta đều không có."
Bối Nhĩ cẩn thận lắng nghe, hắn muốn biết Lyfatina cần cái gì.
"Mặc dù những thứ này đều không có, nhưng nếu như có bảo vật đỉnh cấp đồng thuộc tính tương trợ ta, ta cũng có cơ hội thăng cấp Ma Pháp Sư cấp Anh Hùng."
"Băng Sương Cự Long Vei Potenza thuộc tính giống như ta, nếu như ta có thể có được long tinh và trái tim của Băng Sương Cự Long Vei Potenza.”
Đã nói đến mức này, Lyfatina liền không nhiều lời nữa, nàng thông minh lẳng lặng dùng ánh mắt chan chứa tình cảm nhìn Bối Nhĩ, hy vọng làm mềm hoá nội tâm của Bối Nhĩ.
"Long tinh cùng trái tim của Băng Sương Cự Long Vei Potenza, cái này..."
Nghe thấy thứ mà Lyfatina nói không phải đan dược, Bối Nhĩ thở phào một hơi, nhưng long tinh cùng trái tim của Băng Sương Cự Long Vei Potenza khiến cho hắn khó làm.
"Ta là người của ngươi, thực lực của ta không nâng cao được, ngươi yên tâm, ta một mình đợi ở đoàn mạo hiểm Thanh Đạo Phu thêm một năm vậy.”
Bối Nhĩ nghe vậy trên mặt vô cùng xoắn xuýt, thực lực của Lyfatina không được nâng cao, ở đoàn mạo hiểm Thanh Đạo Phu quả thực không có bảo đảm.
"Chỉ cần sống qua một năm, ta liền có thể gia nhập đoàn mạo hiểm Phá Hiểu, ngươi có cái gì mà không yên lòng."
"Long tinh và trái tim của Băng sương Cự Long Vei Potenza giữ lại cũng vậy, cho ta, cũng tương đương với cho người mình sử dụng trước.”
Lyfatina giọng điệu yếu đuối, nàng biết nữ nhân đối phó nam nhân vũ khí lớn nhất chính là ôn nhu và làm nũng.
"Ta trở về sẽ thương lượng với lão gia tử, tận lực đem long tinh và trái tim đến cho ngươi."
Bối Nhĩ cuối cùng vẫn mềm lòng, bằng lòng đem long tinh và trái tim tới. "Ta biết ngươi tốt nhất mà."
Sau đó lại một đêm xuân phong.
Ngày hôm sau
"Lão gia tử, chuyện chính là như vậy, có thể đem long tinh và trái tim của Băng Sương Cự Long Vei Potenza cho ta hay không?"
Bối Nhĩ lấy dũng khí hỏi.
"Bối Nhĩ, ngươi tỉnh táo một chút, lúc này mới vài ngày, hồn phách của ngươi đã bị một nữ nhân lấy đi rồi, nàng muốn cái gì ngươi liền cho nàng cái đó."
"Có phải là nàng muốn lấy mạng chúng ta, ngươi cũng sẽ cho nàng hay không."
Luân Nạp rất tức giận, những người khác còn dễ nói, nhưng Bối Nhĩ là cháu của hắn, hắn không hy vọng cháu của mình tổn hại lợi ích chỉnh thể của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu.
"Gia gia, không phải, không phải nàng đòi ta long tinh và tim của Vei Potenza."
"Là ta hiểu rõ nàng là Ma Pháp Sư Băng Hệ, biết long tinh và trái tim của Băng Sương Cự Long Vei Potenza có thể dùng đối với nàng, mới tự mình đòi cho nàng."
Bối Nhĩ nghe thấy gia gia nói nghiêm trọng như vậy, nội tâm loạn lên, nhưng hắn vẫn cố giả bộ trấn tĩnh nói giúp cho Lyfatina, không muốn gia gia bọn họ giận chó đánh mèo với Lyfatina.
"Ba"
Luân Nạp nghe thấy tôn tử còn nói giúp cho Lyfatina, nổi giận vỗ bàn đứng lên, muốn phát hỏa, chợt thấy đoàn trưởng giơ tay lên ý bảo hắn bình tĩnh, hắn mới kìm nén lửa giận trong lòng.
"Ngươi thật lòng thích nàng?"
Hoàng Đông Kiệt hỏi.
"Thích"
Bối Nhĩ không cần suy nghĩ trả lời.
Hoàng Đông Kiệt nhìn thấy khuôn mặt nghiêm túc của Bối Nhĩ, không nói thêm cái gì, ý niệm trong đầu khẽ động, một viên long tinh lớn khoảng chừng trái bóng rổ xuất hiện ở trước mặt Bối Nhĩ, Nim bọn họ nhìn thấy lão gia tử đem long tinh cho Bối Nhĩ, trên mặt không có thay đổi gì, Luân Nạp muốn nói cái gì đó, lại không dễ mở miệng phủ định quyết sách của đoàn trưởng.
"Trái tim của Vei Potenza ở trong tay của gia gia ngươi, ngươi hỏi gia gia ngươi xem."
Hoàng Đông Kiệt ý bảo trái tim của Vei Potenza ở trên tay Luân Nạp. "Gia gia"
Bối Nhĩ có được long tinh, nghe thấy trái tim của Cự Long ở chỗ gia gia, vội vàng dùng ánh mắt cầu xin nhìn gia gia.
"Ngươi đừng hối hận!"
Luân Nạp biết tôn tử lúc này cái gì cũng không nghe vào, hít một hơi, đem một trái tim Cự Long lớn bằng cái bàn giao ra.
"Cảm ơn lão gia tử, cảm ơn gia gia."
Bối Nhĩ có được thứ hắn muốn, cảm tạ một phen, liền vô tâm vô phế rời đi.