Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 1248 - Chương 1248. Khi Dễ Ta Tuổi Còn Nhỏ

Chương 1248. Khi dễ ta tuổi còn nhỏ
Chương 1248. Khi dễ ta tuổi còn nhỏ

"Chư vị, đây là hiểu lầm, lúc trước chúng ta không biết thân phận thực sự của hắn, về phần nỗi đau da thịt mà hắn phải chịu, Gia tộc Brian nguyện ý bồi thường tất cả sai lầm."

"Chỉ cần các ngươi nói, bất kỳ điều kiện gì, bất kỳ yêu cầu gì, chỉ cần chúng ta có thể đáp ứng, chúng ta đều sẽ đáp ứng các ngươi."

"Vẫn mong giữ lại cho Gia tộc Brian chúng ta một con đường sống."

Brian Kea vẫn muốn làm giãy dụa sau cùng, hắn hy vọng đoàn mạo hiểm Phá Hiểu có thể chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.

Nếu như không chịu, vậy chỉ còn lại một con đường cuối cùng, đó chính là Negan Guldbochi ở trong tay bọn hắn, bọn hắn sẽ dùng Negan Guldbochi bức ép người của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu thỏa hiệp.

Hắn không muốn đi đến một bước này, bởi vì một bước này đại biểu cho không chết không thôi.

Luân Nạp bọn họ không nói gì, mà nhìn về phía Negan Guldbochi, như thể đem quyền quyết định này giao cho hắn.

"Được thôi, chỉ cần ngươi bảo nhi tử của ngươi quỳ xuống dập đầu nhận sai với ta, sau đó giết chết nhi tử của ngươi, việc này cứ vậy mà kết thúc đi."

Negan Guldbochi nhìn thấy tầm mắt của mọi người ở hiện trường đều ở trên người hắn, hắn không phải đại nhân, cái gì mà nở nụ cười quên hết thù oán, hắn không biết.

Ai cũng là người có máu có thịt, bị tra tấn mấy ngày này, chịu đau khổ là hắn, không phải nói buông là có thể buông. Mặt khác hắn là tiểu hài tử, thích ghi thù.

Người tuy rằng vẫn còn ở trong tay của Gia tộc Brian, nhưng khoảnh khắc khi Luân Nạp bọn họ xuất hiện kia, hắn biết Gia tộc Brian đã không có năng lực uy hiếp được hắn nữa.

Cho nên hắn mới dám khiêu khích người của Gia tộc Brian như vậy. "Ngươi, ngươi đừng hòng."

Brian Dillow nghe thấy đối thủ một mất một còn yêu cầu hắn quỳ xuống đất dập đầu nhận sai, tròng mắt của hắn suýt chút nữa trừng rớt ra ngoài, lòng tự ái của hắn tuyệt đối không cho phép hắn dập đầu nhận sai với đối thủ một mất một còn.

Huống hồ còn bảo phụ thân hắn sau khi hắn quỳ xuống đất dập đầu nhận sai thì giết chết hắn, đây không phải là đang sỉ nhục hắn, giẫm đạp hắn ư?

"Thật sự không có thương lượng khác sao?"

Brian Kea kìm nén tất cả tâm tình, lẳng lặng hỏi Negan Guldbochi.

"Ta thật ngu xuẩn, tại sao phải bàn điều kiện với các ngươi, mạng của các ngươi sớm đã không phải là của các ngươi nữa."

"Luân Nạp gia gia, làm phiền các ngươi giữ lại mấy người bọn hắn, diệt trừ hết những người khác đi."

Negan Guldbochi nhìn thấy sự thâm độc và sát khí trong ánh mắt của Brian Kea, nhất thời biết bọn hắn muốn chó cùng rứt chậu quay lại cắn. Vì vậy không dây dưa nữa, bảo Luân Nạp bọn họ nhanh chóng kết thúc tất cả mọi thứ.

"Tiểu súc sinh, ngươi tìm...chết."

Brian Kea gấp rồi, đưa tay tóm về phía Negan Guldbochi, như thể Negan Guldbochi ở trong tay hắn mới là an toàn nhất

"Xoẹt"

Một đạo hàn quang hiện lên, Brian Kea ngây ngốc nhìn cánh tay của mình bay ra ngoài.

"Đừng dùng bàn tay bẩn thỉu của ngươi đụng vào hắn"

Nim xuất hiện ở trước mặt Negan Guldbochi, giọng nói rất lạnh lùng, nàng không chỉ chém đứt cánh tay của Brian Kea, còn đem người chung quanh thanh trừ không còn một ai, bao gồm hai người giữ Negan Guldbochi.

Bộc

Xoẹt

Trong nháy mắt, âm thanh thân thể bị cắt ra vang lên, đám người lấy lại tinh thần, người của Gia tộc Brian lần lượt ngã xuống đất mất đi hơi thở.

Bao gồm ba cường giả Siêu Việt Giả của Gia tộc Brian kia, có thể khiến cho bọn họ chết đi ngay lập tức, chính là ba khôi lỗi chiến đấu cấp bậc Bán Thần bên cạnh Luân Nạp.

"Thả ta ra, thả ta ra."

Brian Dillow đang giãy giụa, nhưng Coway một tay chế trụ hai tay của hắn giống như bóp một con gà con.

Brian Kea gãy một cánh tay, nỗi đau đớn vừa mới xông lên đầu, cả người hắn đã bị Mayati giẫm ở trên mặt đất không thể nhúc nhích.

Negan Guldbochi ngây ngẩn cả người, năng lực khống tràng này cũng không khỏi quá mạnh mẽ rồi đấy.

Đây chính là người dưới trướng của gia gia, từng người một đều vô cùng kinh khủng.

Người bên ngoài kết giới, mỗi một người đều hãi hùng khiếp vía, thật sự là người của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu doạ hù được bọn họ.

Gia tộc Brian bất kể nói thế nào, Ma Pháp Sư cấp Anh Hùng cùng Thánh Kỵ Sĩ còn lại cũng mười mấy người, cường giả Siêu Việt Giả có ba người. Kết quả trong nháy mắt, bọn họ đã bị người của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu miểu sát rồi.

Tốc độ này, kết quả này, thật sự là quá xung kích nhận thức của bọn họ.

Không thể trêu chọc, tuyệt đối không thể trêu chọc!

Những ý niệm khác của bọn họ cũng không còn nữa, chỉ còn lại ý niệm không thể trêu chọc trong đầu.

"Vóc dáng cao hơn ta, vậy ta gọi ngươi tiểu ca ca đi."

"Tiểu ca ca, ngươi muốn xử trí bọn họ như thế nào, có muốn chúng ta giúp ngươi hay không, Huyết Tộc chúng ta có rất nhiều thủ đoạn bào chế người sống, đảm bảo có thể khiến cho bọn họ muốn sống không được, muốn chết không xong."

Nim nhón chân lên, phát hiện mình thấp hơn Negan Guldbochi rất nhiều, tuy rằng ngoài miệng trề lên, có chút không phục, nhưng nghĩ tới thiết lập nhân vật của nàng là ấu nữ, sau đó không có sau đó nữa...

"Ngài vẫn là gọi ta Tiểu Kỳ đi, bọn họ, bỏ đi, vẫn là giết đi."

Negan Guldbochi nghe thấy Nim gọi hắn tiểu ca ca, không khỏi hãi hùng khiếp vía, mặc dù hắn không hiểu gì về người dưới trướng của gia gia, nhưng hắn cũng nghe thấy lời đồn, ấu nữ trước mắt là Huyết Tổ.

Một con sói đội lốt cừu, bị nàng gọi tiểu ca ca, hắn sợ hắn không chịu nổi.

Về phần phụ tử Brian Kea, khi nhìn thấy dáng vẻ nhếch nhác của bọn hắn lúc này, hắn nhất thời mất đi ý định dày vò bọn hắn.

"Két"

Coway nghe vậy một chút do dự đều không có, trực tiếp vặn gãy cổ của Brian Dillow. Mayati lại là một cước giết chết Brian Kea.

Hai người chết rất uất ức, mặc dù ánh mắt của bọn họ tràn đầy vẻ bất cam, nhưng ai lại để ý chứ.

Tiếp theo đây chính là kết thúc, tộc địa của gia tộc Brian vẫn là hỏa quang thiêu thiên, vết thương da thịt trên người Negan Guldbochi cũng đã được trị liệu.

Trong thời gian này, Tiểu Kỳ rất hiểu chuyện, một câu xưng hô thân thiết Luân Nạp gia gia, Nhất Dạ tỷ tỷ, Bối Nhĩ ca ca, khiến cho tất cả thành viên của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu ai nấy đều mặt mày tươi cười.

Hết chương 1248.
Bình Luận (0)
Comment