Chương 1272
Chương 1272: Thiên hạ kinh sợ "Tiểu Kỳ qua đây, gọi gia gia đi" Negan Gouladrehou kéo thê tử của mình lại rồi gọi nhi tử đến, đã đến lúc để nhi tử nhận tổ quy tông. "Gia gia" Tiểu Kỳ khéo léo gọi một tiếng gia gia. "Tôn tử ngoan, sau này nếu như không ở với phụ thân ngươi tiếp được nữa, cứ tới đoàn mạo hiểm Phá Hiểu." "Nếu như Quân Cách Mạng và đoàn mạo hiểm Phá Hiểu ngươi đều không muốn kế thừa, vậy thì cầm thanh kiếm này, sáng lập ra một gia tộc Kiếm Thánh cũng không có vấn đề gì cả." Hoàng Đông Kiệt nói xong, lại thuận tay cầm Thánh Kiếm trong tay cho tôn tử. Tiểu Kỳ luống cuống tay chân bắt lấy Thánh Kiếm, khoảnh khắc khi nhận lấy, hắn cũng cảm giác được hắn và Thánh Kiếm đã thành lập mối liên hệ nào đó. Loại cảm giác này rất kỳ dị, như thể thanh kiếm này chỉ cho phép thành viên của gia tộc Negan bọn họ sử dụng. Negan Gouladrehou nhìn thấy phụ thân ném loạn Thánh Kiếm về hướng nhi tử, tâm nhói một cái, đây chính là Thánh Kiếm, thứ đồ vi quy nhất trên đại lục, không phải người nào cũng có thể đụng. Người không được Thánh Kiếm công nhận, đụng tới Thánh Kiếm không phải tổn thương thì chính là chết, tuy rằng phụ thân sẽ không làm thương tổn cháu của mình, nhưng hắn sợ nhỉ tử tuổi còn nhỏ không chịu nổi Thánh Kiếm.
Mãi đến khi nhi tử vững vàng tiếp được Thánh Kiếm, nhìn thấy nhi tử không sao cả, trong lòng hắn mới thư giãn xuống. Hắn lập tức vui vẻ, hắn không để ý sau này nhi tử là làm thủ lĩnh của Quân Cách Mạng, hay là kế thừa đoàn mạo hiểm Phá Hiểu, hoặc là thành lập gia tộc Kiếm Thánh. Những thứ này đều là của gia tộc Negan bọn họ, nhi tử nghĩ kế thừa cái nào thì kế thừa cái đó.
Nhưng mà, hài tử đưa ra lựa chọn gì, đương nhiên tất cả đều muốn biết.
"Phụ, phụ thân đại nhân."
Lulibea như thể là dáng vẻ lần đầu tiên gặp gia trưởng, hơi có chút gượng gạo, dưới ánh mắt cổ vũ của Negan Gouladrehou, cung kính gọi một tiếng phụ thân.
"Ngươi làm thế nào nhìn trúng hắn, tiểu tử này trước đây chính là một thanh niên nhiệt huyết không có chính hình, trên người điểm sáng gì cũng không có." "Ngươi là Chuyển Sinh Giả, ngươi nhìn trúng hắn, tương đương nữ hoàng của Đế Quốc coi trọng một thường dân, cái này..."
Hoàng Đông Kiệt mặc dù đối với loại chuyện như vậy đã không còn ngạc nhiên khi thấy chuyện quái dị, nhưng thỉnh thoảng bà tám một chút cũng là thú vui.
"Khu khụ, phụ thân, ta trước đây sao lại không có ưu điểm, hơn nữa nhắc chuyện trước đây làm gì, bây giờ không phải tất cả đều sống rất tốt sao?' Negan Gouladrehou nhìn ra phụ thân đây là đang ghét bỏ, nói móc hẳn biến mất mười mấy năm không ở bên cạnh hắn tân hiếu.
"So với những thanh niên ưu tú thiên phú dị bẩm kia, trên người hắn quả thực không có điểm sáng gì, thậm chí hắn chỉ là một viên đá nhỏ tâm thường trong chúng sinh." Lulibea nói xong, trực tiếp choàng lấy cánh tay của Negan Gouladrehou ngay ở trước mặt mọi người.
"Nhưng hắn chân thành, da mặt dày, thêm với một tí tẹo dũng khí như thế, cuối cùng ta đã bị đả động rồi."
"Sự thực chứng minh, sự lựa chọn của ta không có sai, hắn vì không để ta chịu khổ, hắn không ngừng ép bản thân trưởng thành."
"Có thể nói Quân Cách Mạng có thể phát triển đến kích thước bây giờ đây, tất cả đều là một mình hắn nỗ lực, ta chỉ là đưa ra lý niệm, toàn bộ quá trình áp dụng, ta hầu như đều không có tham dự vào." Lulibea là lấy chồng theo chồng, gả chó thì theo chủ chó, đương nhiên phải nói giúp cho nam nhân nhà mình.
Negan Gouladrehou nhìn thê tử khoác lấy cánh tay mình, trong lòng cảm thấy ấm áp, há mồm muốn nói cái gì đó, lại không nói ra được, có thể là sau khi kết hôn, nam nhân không giỏi biểu đạt, hắn chỉ có thể võ võ ở trên mu bàn tay của thê tử.
"Một đám không có tình người, lúc này sao có thể có thể thiếu cánh hoa phối cảnh, vung, ta rải, ta lại vung."
Lúc này, Nim nghịch ngợm phá phách không biết từ nơi nào lấy ra một giỏ cánh hoa, đang vây quanh Negan Gouladrehou cùng Lulibea vung rải.
Không đề cập tới đương sự là cảm giác gì, những người khác nhìn thấy hành vi ngây thơ của Nim, muốn nói cái gì cũng không dám nói, dù sao ở hiện trường, dám ngăn cản Nim chỉ có một mình đoàn trưởng.
Hoàng Đông Kiệt không nói gì thêm, một quả cầu năng lượng sinh mệnh hiện lên ở trên lòng bàn tay, ném về hướng Bạch Ma Quỷ.
Bạch Ma Quỷ nhìn thấy quả cầu năng lượng sinh mệnh bay tới, hắn không có tránh, bởi vì hắn nhìn ra đây là dùng để trị liệu cho hắn, lúc này để cho cầu năng lượng sinh mệnh tiến vào trong cơ thể hắn.
Một đạo oánh quang từ trong cơ thể tràn ra ngoài, bao phủ toàn thân hắn, khoảnh khắc khi oánh quang tán đi, hắn hoạt động thân thể của mình, hắn đầy máu sống lại rồi.
Hắn không có kinh ngạc, hiện tại mặc kệ lão nhân này làm ra chuyện kỳ tích như thế nào, hắn đều đã không kinh ngạc nữa.
"Đi, về nhà"
Hoàng Đông Kiệt gọi đám người lên trên ma thảm phi hành về nhà. Ở trên ma thảm phi hành, Tiểu Kỳ đã ghiền rồi liền đem Thánh Kiếm trả lại cho gia gia, giai đoạn tuổi tác của hắn hiện tại, hắn có thể không giữ được thanh kiếm này.
Hoàng Đông Kiệt nhìn về phía nhi tử của hắn, Negan Gouladrehou trực tiếp lắc đầu, biểu thị gia tộc Dizon mới vừa bị hủy diệt, thanh kiếm này chính là một thứ đồ chơi phỏng tay, chỉ có bảo quản ở chỗ phụ thân mới là an toàn nhất.
Đế quốc Camelot biến thành Luyện Ngục, chôn theo nó đều là bình dân và những kẻ yếu, cường giả Siêu Việt Giả không ở trong hàng ngũ ngày. Khoảnh khắc khi Hoàng Đông Kiệt cùng Kiếm Thánh đánh hung ác độc địa, những cường giả Siêu Việt Giả của gia tộc khác đều đã thoát khỏi Đế Đô.
Khi đám người đoàn mạo hiểm Phá Hiểu rời đi, chuyện xảy ra ở đế đô Camelot liền từ trong miệng của bọn họ truyền ra ngoài.