Chương 1285
Chương 1285: Nghĩ thông rồi
"Ngươi, ngươi không phải là muốn giết chúng ta đấy chứ, các ngươi không thể như vậy, chúng ta phạm tội gì, chúng ta chỉ là hi vọng đoàn mạo hiểm Phá Hiểu các ngươi nhanh chóng xuất động ngăn cản Ma Vương quân, cứu vớt càng nhiều người, như vậy thì có tội rồi."
"Ngươi đừng kích động, mấy ngàn thương binh chúng ta chính là bị ngươi tống ra khỏi thành ngay trước mắt bao người, nếu như chúng ta không rõ tung tích, đoàn mạo hiểm Phá Hiểu các ngươi bất luận như thế nào cũng không trốn tránh được trách nhiệm."
"Tha, tha cho ta, là hắn, là hắn sai khiến chúng ta, hắn bảo tổ chức chúng ta du hành, nói cái gì mà đây là chỉ ý của Thần."
"Ăn nói lung tung, ta chưa từng nói, ngươi đừng có vu oan cho ta."
Luân Nạp ngồi không nói lời nào, khí tức bất thiện tràn ngập toàn trường, bọn họ sợ, người phía dưới đã xuất hiện tình huống chó căn chó.
"Chính là ngươi, còn có ngươi nữa, là mấy người các ngươi đầu độc chúng ta, khiến cho chúng ta đi lầm đường, vị đại nhân kia nhất định là đang chờ chúng ta cho hắn một công đạo, cho nên các ngươi phải chết."
"Các ngươi điên rồi, giết chúng ta, ngươi cảm thấy hắn sẽ bỏ qua cho các ngươi ư, còn không bằng chạy trốn tứ phía, e rằng còn có cơ hội sống sót."
"Hừ, rừng núi hoang vắng, trong sương mù xung quanh tất cả đều là khô lâu binh, muốn sống, chỉ cần giết các ngươi mới có thể đổi lấy hy vọng sống sót." "Muốn sống thì cùng ta giết mấy người bọn họ."
"Khốn kiếp, nếu như chúng ta chết, chúng †a cũng không cho các ngươi sống yên." Mấy ngàn thương binh vây công mấy người, mấy nhân viên Giáo Đình vòng ngoài cũng không giả trang nữa, lấy dược tế ma pháp ra uống xong, thương thế đạt được khôi phục nhất định, giống như mãnh hổ nhảy bổ vào trong đám sói đói. Mấy nhân viên vòng ngoài của Giáo Đình không cường đại đến vậy, nhưng bọn hắn giết người tới, vẫn là rất hung hãn. Chỉ là nơi này có mấy ngàn thương binh, bọn họ tuy rằng hung hãn, nhưng lại có thể cầm cự bao lâu.
"Đừng lui lại, bọn họ không cầm cự được bao lâu nữa, chỉ cần giết bọn họ, vị đại nhân kia nhất định sẽ thả chúng ta đi." "Giết"
Nửa giờ trôi qua, mấy nhân viên vòng ngoài của Giáo Đình chết không thể chết hơn được nữa. Mấy ngàn thương binh cũng chỉ còn lại không đến 200.
"Đại nhân, chúng ta đã giết chết bọn họ, chúng ta có thể..."
sô"
sô"
sô"
"Không hay, đây là âm thanh của Ma Lang, là mùi máu tươi dẫn dụ bọn nó tới rồi"
"Đại, đại nhân, nhanh cứu chúng ta."
Nhìn thấy một đám Ma Lang từ bốn phía trong rừng rậm đi tới, người còn sống sót mỗi một người đều sợ đến run chân. "Cứu các ngươi, ha ha, cho dù những Ma Lang này chưa từng xuất hiện, ta cũng sẽ giết các ngươi, bởi vì tôn tử của đoàn trưởng cũng là tôn tử của ta."
"Các ngươi để cho Tiểu Kỳ chịu uất ức, đã định trước các ngươi chết không được yên ổn."
Luân Nạp ngữ khí tràn đầy lạnh nhạt, cứ như vậy lắng lặng nhìn Ma Lang nuốt sống những người còn lại.
Chờ mọi người đều chết hết, hắn giết chết tất cả Ma Lang, từ trên thi thể của những người chết cùng Ma Lang triệu hoán hài cốt ra mang đi.
Luân Nạp trở lại trong viện, trên người mang theo mùi máu tươi nhàn nhạt bị Coway bọn họ ngửi thấy được, bọn họ không có biểu hiện ra cái gì, thậm chí một chút phản ứng đều không có.
Làm Mạo Hiểm Giả, nhất là Mạo Hiểm Giả đặc biệt nổi danh, trên tay làm sao có thể không dính máu.
Hơn nữa đoàn mạo hiểm Phá Hiểu không sánh bằng đoàn mạo hiểm khác, đoàn mạo hiểm Phá Hiểu sẽ không để ý đến quan điểm của người khác, người khác rất khó dùng đạo đức để trói buộc đoàn mạo hiểm Phá Hiểu.
Huống hồ người chết ở trên tay đoàn mạo hiểm Phá Hiểu nhiều vô số kể, người vô tội cũng không ít, không nói những người khác, chỉ nói Mayati và Nim.
Hai người đều là Thân Vương Hấp Huyết Quỷ, đã sống thời gian lâu như vậy, dù cho bọn họ không thích lạm sát kẻ vô tội, nhưng sẽ luôn bởi vì gián tiếp, hoặc là trực tiếp dẫn tới một số người vô tội chết ở trên tay các nàng.
Nhất là người sau, Nim, tỷ tỷ trong cơ thể nàng đã từng phát động tai hoạ Hấp Huyết Quỷ, huỷ diệt vô số Vương Quốc, người chết ở trên tay nàng đâu chỉ là hàng ngàn hàng vạn.
Khi Luân Nạp lựa chọn phụ trách đánh đuổi những người du hành kia, Coway bọn họ đã biết được kết cục của những người du hành kia.
Luân Nạp đi theo lão gia tử thời gian dài nhất, là người trung thành với lão gia tử nhất, những người du hành kia dám để cho tôn tử lão gia tử chịu uất ức thì đã định trước kết cục của bọn hắn.
Niggan Gouladrehou cũng ngửi được mùi máu tươi trên người Luân Nạp, ánh mắt hơi chớp động, nhưng hắn cũng không nói gì thêm. Hắn nghĩ thông rồi, hắn là thống soái, là thống soái lấy Quân Cách Mạng dẫn đầu tạo thành liên minh Quân Cách Mạng. Thân là thống soái, hắn không thể quá nhân từ, bằng không nội bộ sẽ không ổn định. Hơn nữa thời kỳ đặc thù, muốn ổn định, nhất định phải dùng trọng điển. Nghĩ thông suốt điểm này, hắn không có ở lại lâu, chạy về tổng bộ xử lý mọi chuyện rồi.