Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 1316 - Chương 1307

Chương 1307 Chương 1307: Hắc ám cực hạn "Đáng ghét" Đột nhiên Hắc Ám Chủ Thần thầm mắng một tiếng, cầu viện không có cầu được, chủ thần khác lại có thể để cho hắn thăm dò quái vật này trước, xem quái vật này rốt cuộc là trình độ gì. Hắn muốn phủi tay không làm nữa, muốn lập tức quay về Thần Tộc chỉ địa, kết quả hắn phát hiện hắn đã bị quái vật trước mắt này khóa định rồi, ngay cả không gian chung quanh cũng bị phong tỏa. Điều này khiến cho hắn ngay cả cơ hội mở ra lối đi thông về hướng Thần Tộc chỉ địa cũng không có. Nhưng mà rất nhanh hắn đã buông lỏng xuống, chủ thần khác mặc dù không có giáng lâm giúp hắn, nhưng chủ thần khác đem toàn bộ quyền khống chế Thiên Địa của bọn hắn đều uỷ quyền cho hắn sử dụng.

Quyền bính khống chế của bảy vị Chủ Thần toàn bộ quy nạp vào trên thân một người, loại vĩ lực khổng lồ đột nhiên xuất hiện này suýt chút nữa khiến cho Hắc Ám Chủ Thần bị lạc mất bản thân, cũng may hắn khống chế được, nhưng cuồng tiếu trên mặt hắn ai cũng có thể nhìn thấy.

"Ngươi có vẻ như rất phấn khích?" Hoàng Đông Kiệt cười tửm tỉm nói.

"Đương nhiên, ngươi không thể trải nghiệm được loại cảm giác say sưa do lực lượng mang tới này, ta hiện tại cũng có cảm giác giống như phụ thần khống chế toàn bộ."

Hắc Ám Chủ Thần biết Thần Tộc bọn họ ăn cắp quyền hạn Thiên Địa vốn không nhiều, đại khái chỉ có khoảng 30%, không tính cả Chúa Tể, hắn và các chủ thân khác cùng chia 10%.

Hiện tại 10% quyền hạn thiên địa quy nạp vào trên người của một mình hắn, hắn bành trướng biết bao nhiêu chứ?...... "Phụ thần!? Là chỉ Chúa Tể của các ngươi, hay là chỉ Thần Sáng Thế?"

Hoàng Đông Kiệt hỏi.

"Hừ, Chúa Tể chẳng qua là sinh ra sớm hơn so với chúng ta, hắn làm sao có thể là..."

Hắc Ám Chủ Thần đột nhiên dừng lại, như thể chuyện có liên quan đến phụ thần rất cấm ky, hắn không muốn nhiều lời.

"Ngươi từng thấy qua hắc ám cực hạn chưa!?"

Hắc Ám Chủ Thần khẽ ngẩng đầu, hắc ám cực ác rục rịch ngóc đầu dậy đang lạnh nhạt, như thể một giây tiếp theo sẽ bộc phát ra.

"Ha ha."

Hoàng Đông Kiệt nhìn thấy Hắc Ám Chủ Thần biết giả bộ như thể, hắn nhất thời nở nụ cười.

Thình thịch

Trong nháy mắt, Hoàng Đông Kiệt động rồi, tất cả đều như thể thời không ngừng lại. Mọi người đều không kịp phản ứng, thậm chí ngay cả Hắc Ám Chủ Thần cũng chậm nửa nhịp.

Biểu cảm của những người khác đều ngừng lại ở đó, chỉ có Hắc Ám Chủ Thần hơi có động tác, nhưng động tác của hắn liền giống như pha quay chậm.

Phù

Khoé mắt của Hắc Ám Chủ Thần dần dần phóng đại, hắn không chỉ là hoảng sợ cảnh tượng trước mắt, hắn còn cảm giác được hư không phía sau hắn giống như tấm gương vỡ vụn rồi.

Không đợi hắn phòng ngự, Hoàng Đông Kiệt cũng đã xuất hiện ở trước mặt của hắn, một tay đặt ở trên mặt của hẳn, mãnh lực đẩy hắn vào bên trong hư không vỡ vụn đăng sau.

Khi Hoàng Đông Kiệt và Hắc Ám Chủ Thần cùng nhau tiến vào hư không giống như tấm gương vỡ kia, hư không vỡ vụn trong nháy mắt khôi phục. Hoàng Đông Kiệt kéo Hắc Ám Chủ Thần vào trong dị không gian chiến đấu.

Lúc này mọi người đều phản ứng lại, chỉ là bọn họ mắt lớn trừng mắt nhỏ, Ma Vương của bọn họ cùng Hắc Ám Chủ Thần của đối phương đã biến mất rồi, vậy bọn họ nên làm chút gì đó? Ma Vương quân đồng loạt đều nhìn về phía Korenzod, như thể là đang hỏi ý tứ của hắn.

Korenzod thở ra một hơi, hắn không biết chủ thượng giải quyết xong Hắc Ám Chủ Thần cần thời gian bao lâu, nhưng bọn hắn không thể chỉ ngồi chờ, không làm gì cả.

Hắn quay đầu nhìn về phía các pháo đài của Giáo Đình trên đỉnh núi, ánh mắt lạnh lẽo, chuẩn bị khởi xướng xung phong.

Phù

Khi hắn chuẩn bị hạ mệnh lệnh xung phong, hư không đột nhiên nổ tung, một màn này không chỉ khiến cho Korenzod dừng động tác của hắn lại, cũng thu hút ánh mắt của mọi người.

Hư không vỡ nát đang lan tràn, một đạo nhân ảnh dường như muốn đi ra. Là Hắc Ám Chủ Thần, chỉ là dáng vẻ của hắn khiến cho tất cả mọi người đều nhìn thấy mà giật mình.

Lúc này Hắc Ám Chủ Thần toàn thân vết thương chồng chất, vô cùng nhếch nhác, hắn đã mất đi cánh tay trái, trên cổ bị xé một miếng thịt dài xuống.

Trên người có hai cái hố một lớn một nhỏ, cái lớn xuyên thủng rõ ràng, cho thấy bị nắm đấm xuyên qua, cái nhỏ là bị ngón tay đục lỗ, ngoại trừ hai cái hố một lớn một nhỏ kia ra, thân thể của hắn còn bị chém ra mấy vết máu nhìn thấy mà giật mình.

Tai phải của hắn không còn nữa, ngay cả má phải cũng bị ăn mòn.

Một chữ, thảm, khi Hắc Ám Chủ Thần chật vật mới bước ra khỏi hư không vỡ nát nửa bước, thân thể của hắn cứng đờ ra, vẻ mặt hiện ra sự sợ hãi. Bởi vì sau lưng hắn xuất hiện sợi hắc ám trói thân thể của hắn đồng thời kéo hắn lại.

Một cánh tay bình thường không có gì lạ đột nhiên từ bên trong hư không vỡ nát thò ra ngoài, trực tiếp đặt ở trên đầu của Hắc Ám Chủ Thần.

"Trước đó ngươi nói cái gì, hỏi ta có từng thấy hắc ám cực hạn hay chưa!?"

"Ngươi dựa vào cái này, so ta với hắc ám, là ai cho ngươi cái dũng khí đó, chỉ bởi vì ngươi là Hắc Ám Chủ Thần, thật là khờ khạo." Thanh âm khinh thường nồng đậm từ phía sau truyền đến, khiến cho Hắc Ám Chủ Thần như con thỏ sợ đỏ mắt đang giấy giụa.

sẠ

Đột nhiên năm ngón tay của Hoàng Đông Kiệt bóp một cái, Hắc Ám Chủ Thần nhất thời kêu thảm lên.

Lực lượng trên người của hắn đang bị Hoàng Đông Kiệt cướp đoạt thôn phệ, không đến một hơi thở, hắn liền biến thành năng lượng hắc ám thuần túy bị Hoàng Đông Kiệt hấp thu.

Tất cả những điều này xảy ra quá nhanh, căn bản không cho bất cứ kẻ nào thời gian phản ứng, Thần Tộc còn chưa kịp cứu viện, Hắc Ám Chủ Thần đã không còn nữa.

Khi Hắc Ám Chủ Thần vừa chết, dị tượng bắt đầu, bầu trời đổ xuống mưa đen, Ma trướng gọt đẽo, tất cả người của Ma tộc đều cảm giác được lực lượng của mình đang bành trướng.

Vạn thế vạn vật cũng nghênh đón người của Giáo Đình bị hắc ám ăn mòn, toàn bộ đều yên lặng, từng người một chưa tỉnh hồn, sợ hãi tăng lên, lúc này mới thời gian bao lâu, Hắc Ám Chủ Thần bị kéo vào Dị Không Gian không đến bảy tám hơi, người mới tránh thoát ra ngoài đã không còn nữa.

Quái vật này không khỏi quá kinh khủng rồi đấy, một Chủ Thần nói giết là giết. Điều này bảo bọn họ lấy cái gì đối kháng chứt
Bình Luận (0)
Comment