Chương 1350
Chương 1350: Một lời không hợp bèn ngộ đạo! "Ba trăm năm trước, ở trấn Cổ Cát có một thiếu niên tên là Trương Hải Phong!" Cái gì, Trương Hải Phong? Tại sao không phải là Trương Tam Phong? Hoàng Đông Kiệt tiếp tục ăn hạt dưa và nghe kể chuyện. "Trương Hải Phong cũng như những người trẻ tuổi khác, có trái tim hướng tới giang hồ!" "Giống như hầu hết những người trẻ tuổi, hắn không biết giang hồ hiểm ác!" "Khi mới bước chân vào giang hồ, vận may của hắn giống như nhiều thanh niên trẻ khác, không tốt lắm. Hắn bị bọn cường đạo cướp và bị lừa làm cửu vạn trong hầm mỏ!" "Sau khi trốn thoát khỏi mỏ, hắn bị tống vào lao ngục, bị dùng làm người chịu tội thay, thậm chí không thể cưỡng lại sự cám dỗ của mỹ nhân!"
"Đối mặt hết khó khăn này đến khó khăn khác, hắn hiểu thế giới này nguy hiểm đến mức nào, nhưng hắn không hề lùi bước. Dù sao thì chúng sinh ai mà không một đường đi tới như vậy!" "Dù không chịu khuất phục nhưng số phận luôn thích trêu đùa hắn. Hắn đã ba mươi tuổi vẫn chưa tạo được tên tuổi cho mình trong thiên hại"
Tiên sinh thuyết thư dừng lại, nhấp một ngụm trà rồi bật quạt để tự quạt, nắm rất tốt nhịp điệu, giảng giải sâu về những khó khăn ban đầu của Trương Hải Phong là để khán giả có thể nhập vai diễn này tốt hơn.
Mặc dù mọi người đều biết rằng Trương Hải Phong trong tương lai sẽ rất vĩ đại nhưng khi còn trẻ, Trương Hải Phong cũng giống như họ, một người dân bình thường, trải qua những khó khăn giống nhau, điều đó khiến họ khó lòng mà không nhập vai.
Không khí tới rồi, thính giả trở nên tràn đầy năng lượng và hơi thở trở nên nặng nề hơn.
Đây là bước ngoặt của vận mệnh, Trương Hải Phong sắp cất cánh, thính giả đã nghe truyền kỳ truyền kỳ về Trương lão thần tiên không biết bao nhiêu lần và nghe vô số dị bản, giờ đây tiên sinh thuyết thư vừa dừng lại, bọn họ bật người là biết ngay nhân sinh truyền kỳ của Trương Hải Phong sắp bắt đầu rồi.
"Số phận tuy thích đùa giỡn với người nhưng số phận sẽ không bao giờ phụ lòng những người nỗ lực!"
"Trương Hải Phong ba mươi lăm tuổi gặp được một quý nhân thay đổi cả cuộc đời hắn. Một lần cơ hội ngẫu nhiên, hắn kết bạn với một vị lão tiền bối Đạo Môn!" "Lão tiền bối Đạo Môn thấy hắn có thiên tư lĩnh ngộ vượt quá người thường, lão tiền bối Đạo Môn lập tức mất đi hình tượng quăng hắn thẳng vào Đạo Môn!" Trương Hải Phong bị "ép" gia nhập Đạo Môn, dần dần phát hiện ra những điểm sáng của mình."Chính là người khác đọc kinh thư Đạo Môn đều cảm thấy đau khổ và buồn ngủ nhưng khi hắn đọc kinh thư Đạo Môn, hắn không những không cảm thấy buồn ngủ mà còn tràn đầy năng lượng!"
"Càng đọc nhiều kinh thư, hắn tu luyện Đạo Môn công pháp tiến trình tốc độ cũng lại càng nhanh!"
"Trong vòng chưa đầy mười năm, hắn đã đột phá từ Hậu Thiên trung kỳ đến Tiên Thiên, rồi từ Tiên Thiên đột phá đến Tông Sư!"
"Mười năm thời gian, từ trình tự Hậu Thiên một đường đột phá đến trình tự Tông Sư, chuyện này đối người ngoài mà nói quả thực là một điều khó tin!"
"Sau khi đạt tới trình tự Tông Sư, hắn lại mất thêm mười năm nữa để đột phá từ Tông Sư sơ kỳ đến Tông Sư đỉnh phong!" "Lúc này hắn chưa đầy sáu mươi tuổi. Vào thời điểm đó, giáo chủ mạnh nhất của Ma Giáo trên thế gian cũng chỉ là Tông Sư hậu kỳ. Tông Sư đỉnh phong của hắn có nghĩa là vô địch!"
"Tuổi thọ của một cường giả Tông Sư là từ một trăm hai mươi tuổi tới một trăm năm mươi tuổi, mà hắn không đến sáu mươi tuổi, điều đó cho thấy hắn vẫn có thể vô địch hơn một giáp nữa!"
(
) Một giáp: sáu mươi năm. "Hắn vô địch cũng chưa dừng lại. Hắn muốn đi con đường chưa từng được đi và đột phá đến cảnh giới Đại Tông Sư huyền thoại!"
"Dù là cảnh giới do các bậc tiền bối tưởng tượng nhưng Trương Hải Phong cảm thấy mình vẫn còn hơn một giáp để sống. Với thiên phú của mình, hắn không tin chuyện tiền nhân làm không được hắn cũng làm không được!"
"Mười năm trôi qua, hắn không có chút manh mối nào, nội bộ Đạo Môn xảy ra hỗn loạn. Thân là thái thượng trưởng lão của Đạo Môn, hẳn phải ra tay xử lý. Kết quả là thời gian hắn tìm tòi con đường võ đạo đã bị giảm bớt!"
"Hơn hai mươi năm sau, hắn vẫn không có manh mối, hắn cảm thấy con đường phía trước đã bị cắt đứt, dù cố gắng thế nào cũng chỉ là vô ích!" "Nhưng hắn vẫn không bỏ cuộc, dù bây giờ hắn đang bị tục sự Đạo Môn quấn thân và có ít thời gian để khám phá con đường võ đạo phía trước!"
"Lại hơn bốn mươi năm trôi qua, hắn đã hơn một trăm ba mươi tuổi rồi. Hắn đã già rồi!"
"Tuổi thọ của một cường giả Tông Sư là từ một trăm hai mươi tuổi đến một trăm năm mươi tuổi. Hắn đã hơn trăm ba mươi tuổi và rõ ràng là không còn sống được bao nhiêu năm nữa".
"Khi quay đầu nhìn lại quá khứ, hắn nhận ra mình không toàn tâm toàn ý với võ đạo. Tâm hắn đã bị che mờ bởi tục sự Đạo Môn và những việc vẩn đục của giang hồI"
"Ở tuổi này, hắn không có cơ hội đột phá cảnh giới Đại Tông Sư huyền thoại nữa!" Tiên sinh thuyết thư lại tạm dừng một chút, nâng không khí lên cao nhất.
Tất cả mọi người trên khán đài đều nắm chặt tay, cảm giác hòa mình vào nhân vật thật mãnh liệt. Hơn nữa, câu chuyện đã đến đoạn cao trào, bọn họ trợn mắt nhìn tiên sinh thuyết thư và thở mạnh.
Rõ ràng là bọn họ đang háo hức muốn nghe phần hay nhất, Trương Hải Phong đột phá đến cảnh giới Đại Tông Sư huyền thoại như thế nào.
Dù đã nghe nhiều phiên bản nhưng họ vẫn muốn nghe, dù có lặp lại.
Bởi không khí nhập vai do tiên sinh thuyết thư tạo ra, họ có cảm giác như đang chứng kiến cảnh tượng đột phá Đại Tông Sư của Trương Hải Phong.