Qua hồi lâu, chúng tướng quân bộ chỉ huy từ trong hưng phấn kích động cũng chậm rãi bình phục lại, ánh mắt nhìn nhau, sau đó ánh mắt đều dán chặt vào Hoàng Đông Kiệt. Quỳ một gối, toàn bộ bọn họ quỳ một gối xuống trước Hoàng Đông Kiệt, chắp tay hành lễ theo lễ nghi lớn nhất.
“Các ngươi làm gì vậy?”
Hoàng Đông Kiệt tò mò không biết vì sao đám mãng phu này đột nhiên quỳ xuống với hắn. “Vương gia, Trấn Võ quân rất cần một trận chiến đại thắng!”
“Nếu như không có ngài, trận đại thắng chưa từng có này sẽ không liên quan gì đến chúng ta. Là ngươi đã nhen nhóm nội tâm tối tăm của chúng ta một lần nữa.”
“Là mưu lược của ngươi đã cứu vớt chúng ta, Trấn Võ quân trên dưới đều rất cảm kích vương gia ngươi, là ngươi để bọn họ thấy được hy vọng.”
Lư Vũ Long nhìn Hoàng Đông Kiệt, vô cùng cảm kích nói.
“Đúng vậy, mỗi lần đánh đều không chết người nhưng lúc này đây chúng ta không chết là do vương gia ngươi mang đến, vương gia ngươi chính là đại ân nhân của chúng ta.”
“Vương gia, ngươi không chỉ cứu vớt chúng ta mà còn cứu vớt vô số dân chúng Hướng Thiên phủ và Văn Vinh phủ, là một mình ngươi bảo vệ bọn họ.”
Các tướng quân khác đều lần lượt phát biểu, mỗi một người đều biểu hiện lòng biết ơn vô hạn đối với Hoàng Đông Kiệt.
“Đừng tâng bốc ta như vậy, ta mới đến Thanh Châu vài ngày, làm sao có thể có thời gian bảo hộ dân chúng Hướng Thiên phủ và Văn Vinh phủ.”
“Là các ngươi, vẫn là các ngươi đang bảo vệ bọn họ, sao các ngươi có thể xóa công lao của mình đi chứ?”
“Đứng lên đi, đánh một trận thắng các ngươi đã thỏa mãn rồi, các ngươi không muốn thắng thêm trận nữa, thậm chí không muốn giành lại Thanh Châu sao?”
Muốn!
Cực kỳ muốn!
Trước đây bọn họ không có cơ hội, bây giờ có mưu sĩ tuyệt đại như Đông Võ vương, bọn họ đã có hy vọng rồi, vì Đông Võ vương có thể biến không thể thành kỳ tích.
Năm vạn đối đầu mười lăm vạn, còn kỳ tích lấy không tử vong đẩy ngã mười lăm vạn phản quân, điều này đã chứng minh một mình Đông Võ vương có thể chống đỡ trăm vạn hùng sư. Nghĩ đến đây, bọn họ ai nấy đều vô cùng kích động, với mưu lược của Đông Võ vương, nói không chừng có thể dẫn dắt bọn họ sáng tạo kỳ tích.
“Vương gia, kế tiếp ngươi cần chúng ta làm gì?”
Đám người Lô Vũ Long đứng dậy, cả đám đều dùng ánh mắt hy vọng nhìn Hoàng Đông Kiệt, hy vọng Hoàng Đông Kiệt có thể an bài việc cho bọn họ làm.
“Đám người Mã Niên Thắng chạy trốn rất có thể sẽ lui về Hưng An phủ, nhưng chờ bọn họ đến dưới cửa thành Hưng An phủ, Hưng An phủ hẳn là đã sớm bị bảy vạn binh mã do Đinh Chính Trạch dẫn đầu thu phục.”
“Việc chúng ta phải làm bây giờ rất đơn giản, chính là truy kích đám người Mã Niên Thắng và hội hợp cùng Đinh Chính Trạch, dùng kiểu gói sủi cảo trừ bỏ đám người Mã Niên Thắng.” “Nhân lúc truy kích bọn họ đồng thời thu phục các quận, huyện dưới sự quản lý của Hưng An phủ trở về.”
Hoàng Đông Kiệt nhìn bản đồ toàn diện Thanh Châu rất bình tĩnh nói.
“Vương, vương gia...Đinh Chính Trạch đại tướng quân thật sự có thể đánh hạ Hưng An phủ sao?”
Bộ chỉ huy có hơn phân nửa tướng quân không biết Đinh Chính Trạch chấp hành mệnh lệnh gì, bây giờ nghe hoàng Đông Kiệt nói như vậy bọn họ đều kinh hãi.
Người khác đi một bước tính một bước mà Đông Võ vương đi một bước tính đến mười mấy bước, kế hoạch liên kết với nhau, quyết sách hoàn hảo làm cho người ta cực kỳ sợ hãi.
“Đây không phải là hỏi thừa sao, trước đó các ngươi ai có thể ngờ năm vạn người chúng ta có thể tàn sát mười lăm vạn người Thiên Thần quân, hay là lấy không tử vong lập ra đại thắng chưa từng có.”
“Vương gia có thể khiến cho chúng ta đạt được kỳ tích thắng lợi lớn, nhưng sẽ không có sách lược tốt để Đinh Chính Trạch thu hồi Hưng An phủ.”
Nghe tướng quân trung cao cấp hoài nghi, Lư Vũ Long đứng ra trừng mắt nhìn bọn họ một cái, trải qua chiến dịch tàn sát này, hắn đã biến thành fanboy của Hoàng Đông Kiệt.
Cho rằng Hoàng Đông Kiệt chính là mưu sĩ tuyệt đại ông trời phái tới cho bọn họ, bây giờ có người hoài nghi Hoàng Đông Kiệt thì không phải là gây khó dễ với hắn sao.
“Đúng, đúng vậy, chắc chắn Đinh Chính Trạch đại tướng quân có sách lược tốt của vương gia, bằng không với tính cách của Đinh Chính Trạch đại tướng quân sẽ tuyệt đối sẽ không giảm bớt binh lực hộ phòng của cứ điểm Thiên Đỉnh Vân Nhai, mang theo nhiều người như vậy rời khỏi cứ điểm Thiên Đỉnh Vân.”
Được Lư Vũ Long nhắc nhở, tướng quân các trung cao cấp khác đều bừng tỉnh đại ngộ, cho rằng Đông Võ vương lợi hại như vậy, sao có thể không có sách lược tốt cho Đinh Chính Trạch.
Vừa nghĩ đến Hưng An phủ sắp được bọn họ thu phục, bọn họ vô cùng kích động.
Uất ức nhiều năm như vậy, một màn hôm nay khiến cho họ sảng khoái chưa từng có.
“Lư Vũ Long tướng quân dẫn hai vạn tinh binh cùng một ít cao thủ đi truy đám người Mã Niên Thắng, những tướng quân khác mỗi người lĩnh năm ngàn hoặc một vạn nhân mã đi thu hồi quận, huyện thuộc thẩm quyền của Hưng An phủ...”
“Sau khi các ngươi hoàn thành công tác thu hồi, nhớ phải tuyên truyền một chút ở địa phương cách chúng ta lấy không tử vong đánh bại mười lăm vạn phản quân.”
“Mục đích của việc này không chỉ là để người dân địa phương có niềm tin vào chúng ta mà còn để tuyển dụng các tân binh.”
“Một hồi sinh tử đại chiến của chúng ta và Thiên Thần giáo rất nhanh sẽ đến, ta cần binh lực.” Hoàng Đông Kiệt biết rõ phản quân thủ thành của Hưng An phủ có năm vạn người, Đinh Chính Trạch đánh hạ Hưng An phủ cũng có nghĩa là thanh trừ năm vạn phản quân này.
Lư Vũ Long tàn sát mười lăm vạn phản quân, Đinh Chính Trạch thanh trừ năm vạn phản quân, trong thời gian ngắn, Thiên Thần quân có hai mươi vạn đại quân bị Trấn Võ quân tàn sát. Thiên Thần giáo Thiên Thần quân tổng cộng có hơn bốn mươi vạn người, kết quả bị Hoàng Đông Kiệt dùng kế nhỏ bứng đi một nửa. Dù năng lực tái sinh của Thiên Thần quân mạnh tới đâu đi nữa, dưới trạng thái như vậy nếu không phải nguyên khí đại thương thì cũng thương gân động cốt, cho nên coi như đã kết mối thù lớn.
Kế tiếp, Thiên Thần giáo chắc chắn huyết tẩy sỉ nhục, phát động một trận hủy diệt Trấn Võ quân. Cuộc chiến này sẽ không đến chậm, thậm chí sẽ đến rất nhanh.
Chiêu mộ tân binh là cần thiết, bây giờ hắn chỉ đối mặt với Thiên Thần giáo mà thôi, chờ Thiên Hùng quân và Bình Thế quân tham dự vào, lực lượng hữu sinh trở nên vô cùng quan trọng. Nghe được mệnh lệnh của Hoàng Đông Kiệt, đám người Lô Vũ Long không chút do dự lĩnh mệnh mang theo nhân mã của mình xuất phát.