Ma giáo.
“Kỳ quái, sao mà triều đình mỗi một đời đều có kỳ tài có một không hai mới xuất hiện.”
“Xem ra phải chú ý nhiều hơn đến Đông Vũ vương này một chút, xem hắn là mồi nhử triều đình ném ra hay là hắn thật sự là nhân tài triều đình bồi dưỡng ra.”
Ngô Kỳ Thiên nói xong nhắm mắt dưỡng thần, đối với hắn mà nói, trước mặt lực lượng tuyệt đối, âm mưu gì cũng là giả.
Đông Vũ vương chỉ khiến hắn chú ý chút thôi, còn chưa chân chính khiến hắn để trong lòng, trừ phi mưu kế của Đông Vũ vương đáng sợ đến mức khiến cho hắn kinh hãi không thôi, bằng không hắn thật sự sẽ không liếc mắt nhìn Hoàng Đông Kiệt một cái.
Phật giáo.
“Kêu Hầu Đăng Phong theo dõi Đông Vũ vương, chờ Đông Vũ vương cùng Thiên Thần giáo phân ra thắng bại, chỉ cần Trấn Võ quân còn tồn tại thì giơ binh tấn công Trấn Võ quân.”
“Triều đình muốn thể diện, vậy chúng ta khiến cho triều đình hoàn toàn không có thể diện!” Cứ điểm quan trọng Thiên Đỉnh Vân Nhai
“Thật đúng là hẹp hòi, một chút uất ức cũng chịu không nổi, khiến cho ta triệt để thành danh, cháu trai hoàng đế này thật đúng là...”
“Đáng tiếc, những ngày khiêm tốn của ta cứ như vậy mà rời xa ta.”
“Aiz, kiếp nào cũng như vậy, muốn khiêm tốn nhưng đều bị các lý do bất ngờ làm cho phải hành sự cao giọng.”
“Cái này ta nhận, nhưng vì sao ta không thoát khỏi được danh hiệu lão âm bức này?”
“Kiếp nào cũng không thoát được.”
Hoàng Đông Kiệt nhìn tình báo trong tay mà rên rỉ.
“Vương gia, đại thống soái tỉnh rồi.”
Lúc này, một người lính chạy vào cắt ngang Hoàng Đông Kiệt đang rên rỉ.
“A, tỉnh rồi, lần này hắn ngủ đủ lâu rồi.”
Hoàng Đông Kiệt nghe tiếng ngẩng đầu trả lời một câu, sau đó đi về phía chỗ Trương Hải Hoa dưỡng thương.
“Cái này...này có đúng không?”
“Các ngươi xác định không có nói giỡn với ta, ta mới mê man vài ngày, các ngươi tàn sát mười lăm vạn đại quân của Mã Niên Thắng, còn công hạ Hưng An phủ?”
Trương Hải Hoa tỉnh lại trợn tròn mắt!
Vừa mới tỉnh lại hắn còn lo lắng Trấn Võ quân tổn thất thành dạng gì, đối mặt với mười lăm vạn đại quân, trong lòng hắn đều có chuẩn bị xấu nhất.
Kết quả nghe Đinh Chính Trạch cùng Lư Vũ Long hưng phấn lại kích động bẩm báo với hắn chiến tích nghịch thiên gần đây của bọn họ, cả người hắn lâm vào trạng thái hoài nghi nhân sinh. Bà nội ơi, ta không có cách nào mới chọn Đông Vũ vương, thậm chí ta cũng chuẩn bị tốt sẽ tổn thất.
Ai ngờ hành động này của ta lại mang đến cho Trấn Võ quân kinh hỉ lớn trước nay chưa từng có. Đông Vũ vương quá thần kỳ, bản thân hắn đối mặt với Thiên Thần quân chỉ có lực chống đỡ bị động nhưng Đông Vũ vương, suất lĩnh Trấn Võ quân sáng tạo ra kỳ tích.
Không tử vong tàn sát mười lăm vạn phản quân, lừa mở cửa thành đánh hạ Hưng An phủ, Đông Vũ vương mới đến Thanh Châu vài ngày, lại dùng lực lượng cải biến toàn bộ thế cục Thanh Châu.
Đông Vũ vương không phải là át chủ bài bí mật triều đình bồi dưỡng ra chứ, ta làm như vậy, có phải đã làm bại lộ át chủ bài bí mật của triều đình hay không?
Trương Hải Hoa hơi hoài nghi có phải mình đã phá hỏng chuyện của triều đình hay không, làm bại lộ át chủ bài ẩn giấu của triều đình ra ngoài.
“Đại thống soái, đều là thật, đây đều là do vương gia làm. Phần chiến tích nghịch thiên này đã khiến cho Trấn Võ quân của chúng ta hoàn toàn đổi mới.”
“Người dân địa phương cũng vì thế mà thay đổi thái độ đối với chúng ta, càng thêm tin tưởng vào chúng ta.”
“Quan trọng nhất là không ngừng có người đến gia nhập quân đội, khiến cho Trấn Võ quân của chúng ta càng thêm cường đại.”
“Cho đến bây giờ, chúng ta từ mười tám vạn binh mã ban đầu lớn mạnh đến gần hai mươi sáu vạn, với tốc độ tăng trưởng như vậy, trong vòng một hai tháng nữa, Trấn Võ quân chúng ta dự kiến sẽ đạt tới ba mươi vạn.”
Đinh Chính Trạch thấy Trấn Võ quân mỗi ngày một vẻ cũng khá vui vẻ, không ngừng bẩm báo đại thống soái những thay đổi Đông Võ vương mang đến cho Trấn Võ quân.
“Trấn Võ quân chúng ta đột phá cực hạn, vậy vấn đề quân vụ của chúng ta...”
Trương Hải Hoa nghe được Trấn Võ quân đã từ mười tám vạn tăng mạnh đến hai mươi sáu vạn, ngón tay của hắn khẽ run một chút, đây đối với hắn mà nói chính là kinh hỉ lớn nhất.
Trấn Võ quân chính là tất cả của hắn, hắn vì Trấn Võ quân trả giá nhiều hơn bất cứ ai, thấy Trấn Võ quân trưởng thành, hắn đương nhiên đều kích động hơn bất ai.
Nhưng hắn kích động thì kích động, Trấn Võ quân trưởng thành có cực hạn, binh lực bạo tăng cũng sẽ mang đến rất nhiều vấn đề khó giải quyết.
Chẳng hạn như ngũ cốc, nhân sự, quần áo, vũ khí, quản lý...Tất cả các khía cạnh của vấn đề quân sự.
Nếu như không giải quyết hoàn thiện, nội bộ Trấn Võ quân sẽ xảy ra vấn đề, hắn cũng tương đối để ý đối với vấn đề này.
“Đại thống soái, ngươi nhìn cái này xem.”
Đinh Chính Trạch và Lư Vũ Long liếc nhau mỉm cười, bọn họ lấy ra bản vẽ các bước hoàn thiện quản lý quân vụ của Đông Vũ vương từ trong ngực ra đưa cho Trương Hải Hoa.
“Cái này, cái này...”
“Đông Vũ vương thật là đại tài, hắn quả thực là người chưởng quản quân đội trời sinh.” “Phương án xử lý, điều khoản quân sự này quả thực không chê vào đâu được, quân đội dưới phương thức quản lý như vậy muốn không cường đại cũng không được.”
Trương Hải Hoa vừa nhìn phương án xử lý quân vụ của Hoàng Đông Kiệt, nội tâm kinh hãi không chịu nổi, những phương án quản lý này lại khiến hắn không tìm ra một chút khuyết điểm nào, hoàn thiện kết cấu còn nghiêm cẩn hơn so với tưởng tượng của hắn.
Chuyện này khiến cho hắn nghi ngờ Hoàng Đông Kiệt là một tài năng sinh ra cho chiến tranh.