“Không sai, phải bảo vệ tốt an nguy của ngũ hoàng thúc.”
Hoàng Minh Long cũng biết các thế lực siêu nhiên khác căm ghét triều đình nhất, hơn nữa có thể triệt để thu phục Thanh Châu hay không còn phải xem ngũ hoàng thúc, cho nên ngũ hoàng thúc tuyệt đối không thể xảy ra chuyện.
Vì an nguy của ngũ hoàng thúc, hắn lại phái thêm mười Ám Long Vệ qua, hai mươi Ám Long Vệ tương tương hai mươi cường giả Tông Sư, cộng thêm hơn hai mươi vạn Trấn Võ quân tầng tầng bảo hộ. Dù cho đại Tông Sư liều lĩnh ra tay cũng có cơ hội để ngũ hoàng thúc đào thoát. “Truyền tin tức ngũ hoàng thúc lợi dụng nước lớn đánh tan bốn mươi vạn Thiên Thần quân ra ngoài, tin vui như thế này hẳn là nên chia sẻ cho dân chúng Đế quốc Đại Hạ.”
Hoàng Minh Long biết thanh danh ngũ hoàng thúc đã đủ lớn rồi nhưng vì đại cục đế quốc càng thêm an ổn, hắn quyết định dùng sự tích truyền kỳ của ngũ hoàng thúc thu phục lòng người trong thiên hạ.
Cứ như vậy danh vọng của Đông Võ Vương nhanh chóng tăng vọt!
Ma giáo.
“Sơ suất quá, Đông Võ Vương này không phải là nhân vật đơn giản gì, hắn là kỳ tài khủng bố ngàn năm khó có được của triều đình.”
“Hết lần này đến lần khác lại dùng mưu đồ cao thâm khó lường tàn sát Thiên Thần quân.” “Đến bây giờ đã có sáu mươi vạn đại quân chôn vùi trên tay Đông Võ Vương.”
“Lúc này mới qua bao lâu đâu, chỉ có nửa tháng, Đông Võ Vương đến Thanh Châu mới nửa tháng thời gian đã sát phạt sáu mươi vạn đại quân, đây quả thực không phải người.”
“Không thể cứ để Đông Võ Vương tiếp tục, thiên hạ thật vất vả mới hơi dao động, nếu chịu ảnh hưởng của Đông Võ Vương mà an ổn lại thì tuyệt đối không có lợi cho đại nghiệp của Thánh giáo.”
“Nhất định phải nghĩ biện pháp giết Đông Võ Vương, chỉ cần Đông Võ Vương vừa chết, thiên hạ an ổn lại sẽ rung chuyển lần nữa.”
Ngô Kỳ Thiên cũng không do dự, quyết đoán phái mấy đội tử sĩ xuất phát tới Thanh Châu.
Hắn cũng muốn tự ra tay đánh chết Đông Võ Vương nhưng nghĩ đến Trấn Võ quân bây giờ có hơn hai mươi vạn người, hắn kinh hoàng.
Đại Tông Sư cũng là người, cũng sợ bị đại quân hao tổn sống chết, nếu như là mười vạn quân đội thì hắn còn dám thử một lần, nhưng hơn hai mươi vạn vẫn nên để tử sĩ tới cho an toàn.
Phật giáo.
“Nếu Đông Võ Vương không phải là người trong hoàng thất thì tốt rồi, như vậy chúng ta có thể cho Đông Võ Vương cải đạo theo Phật Môn ta, đáng tiếc kỳ tài ngàn năm khó gặp như vậy lại là thuộc về hoàng thất.”
“Không thể để Đông Võ Vương tiếp tục náo loạn như vậy ở Thanh Châu, để Phùng Lam Lỗi tăng nhanh tốc độ hành quân trợ giúp Thiên Thần quân, liên hợp với Thiên Thần quân cùng đối kháng Đông Võ Vương!”
“Nếu cần thiết thì liên hệ với Ma giáo, để Bình Thế quân do Ma giáo nâng đỡ cũng gia nhập vào đội ngũ liên hợp, đối mặt với kỳ nhân như Đông Võ Vương, có tư cách để thế lực ba bên liên hợp lại.”
“Chúng ta cũng không phải cái gì cũng không làm, cường giả Phật Môn nuôi dưỡng cũng nên xuất động rồi.”
“Trấn Võ quân đang chiêu mộ tân binh, để cường giả ngụy trang đi Trấn Võ quân làm tân binh, vừa có cơ hội tới gần Đông Võ Vương thì bạo khởi đánh chết hắn!”
Phật giáo chú ý từ bi nhưng chú ý từ bi thương yêu chúng sinh thiên hạ là pho tượng Phật Tổ lạnh như băng không nhúc nhích kia. Đệ tử Phật giáo là người chứ không phải Phật, là người thì có thất tình lục dục, tham lam khiến cho Phật trong lòng bọn họ đã sớm biến mất. Điều này khiến cho bọn họ bề ngoài là Phật, nội tâm là ma.
Một khách điếm nào đó ở một châu nào đó ở một nơi nào đó.
“Các ngươi biết không, Đông Võ Vương dùng kế nhỏ tàn sát mười lăm vạn Thiên Thần quân, đáng sợ nhất là Trấn Võ quân không có tỷ lệ tử vong.”
“Chiến tích này nghịch thiên cỡ nào, chỉ riêng chiến tích này nói Đông Võ Vương là đệ nhất mưu sĩ cổ kim cũng không quá đáng, huống chi Đông Võ Vương còn dùng kế lừa mở cửa thành Hưng An phủ.”
“Những lời ngươi nói đều đã lỗi thời, ngươi có biết ngày hôm trước Thanh Châu đã xảy ra chuyện gì hay không?”
“Ta nói cho ngươi biết, Đông Võ Vương đã dùng nước lũ đánh tan bốn mươi vạn Thiên Thần quân, lại lấy không tử vong sáng tạo ra kỳ tích lần thứ hai.”
“Chi tiết của vấn đề là như thế này, bla bla...”
“Ngươi hỏi ta chuyện xảy ra ngày hôm trước sao ta lại biết nhanh như vậy hả?”
“Cái này còn phải hỏi sao, ta dựa vào cái này kiếm cơm mà, nói xong ta có thể đi nha môn lĩnh tiền.”
“Huynh đệ mang theo ta đi, có tiền cùng nhau kiếm.”
“Đi!”
Hoàng Thiên Khải đang ăn cơm ở khách điếm nghe được những tin tức này thì trợn tròn mắt, đây thật sự đều là đang nói về người cha già cá muối của hắn sao.
“Vân Nhi ngươi nghe đi, người bọn họ đang nói là phụ vương của ta, ta đã nói mà, phụ vương của ta làm sao có thể cá muối như vậy.”
“Quả nhiên, phụ vương không ra tay thì thôi, vừa ra tay đã kinh động thiên hạ.”
Hoàng Thiên Khải xác định những người này nói thật sự là phụ vương của hắn, hắn tươi cười, lão tử nổi danh như vậy, làm nhi tử trên mặt tự nhiên cũng có ánh sáng.
“Hay là chúng ta đi Thanh Châu tìm phụ vương ngươi đi.”
Trên mặt Kiều Vân Nhi cũng có ý cười, thấy Hoàng Thiên Khải vui vẻ như vậy thì đề nghị với hắn.
“Không đi!”
Hoàng Thiên Khải nghe xong do dự một lát, sau đó từ chối.
“Ngươi đã quên chuyện phụ vương giả mạo ta, bây giờ phụ vương bụng rất đen, nếu ta đi Thanh Châu tìm hắn, hắn nhất định sẽ hố ta.”
Hoàng Thiên Khải thấy ánh mắt khó hiểu của Kiều Vân Nhi, rất bất đắc dĩ giải thích.
“Ngươi không lo lắng cho an nguy của phụ vương ngươi sao?”
Kiều Vân Nhi hỏi.
“Ngươi không nghe bọn họ nói, trong rất nhiều danh hiệu phụ vương có, có một danh hiệu là lão âm bức hà?”
“Luận thủ đoạn của âm nhân, ta cảm thấy trên đời này hẳn là không ai có thể so sánh với phụ vương ta.”
“Phụ vương ở trong Trấn Võ quân vừa cẩu vừa âm, hắn có thể xuất hiện nguy hiểm gì chứ, lo lắng cho hắn, ta càng lo lắng cho địch nhân hơn, lo lắng địch nhân tặng đầu người cho hắn.” “Không đề cập đến phụ vương nữa, chúng ta ăn cơm xong thì xuất phát đến địa chỉ này.” “Nghe nói mười mấy năm trước có người gặp được Lục thần y ở đây.”