Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 184 - Chương 184. Nội Ứng Ngoại Hợp!

Chương 184. Nội ứng ngoại hợp!
Chương 184. Nội ứng ngoại hợp!

“Xin hãy đi với ta!”

Tiêu Chương Viễn vừa nghe câu trả lời này cũng không tiếp tục được một tấc tiến một thước, thành thật dẫn đám người Phan Vũ Trác đi xuống hầm rượu dưới lòng đất.

Ở hầm rượu dưới lòng đất, Tiêu Chương Viễn sai người hút cạn rượu trong ao rượu, ấn xuống một khối vuông ở đáy ao, di chuyển vị trí khối vuông, cơ quan chuyển động, đáy ao tách ra hai bên lộ ra một lối đi ngầm.

Phan Vũ Trác thấy lối đi ngầm xuất hiện thì niềm vui trên mặt cũng không giấu được, hắn bảo thủ hạ coi chừng người Tiêu phủ, hắn dẫn Tiêu Chương Viễn đi qua lối đi ngầm một lần.

Phát hiện thông đạo dưới lòng đất thật đúng là thông ra ngoài thành, hắn ném Tiêu Chương Viễn cho những người khác trông coi, hắn mang tin tức trở về trận doanh Trấn Võ quân.

“Vương gia, đã tìm được, kết nối thông đạo ngầm ngoài thành và trong thành đã tìm được.” Phan Vũ Trác cung kính vui sướng bẩm báo với Hoàng Đông Kiệt.

“Tìm được là được rồi!”

Hoàng Đông Kiệt thấy ánh mắt hưng phấn vừa khó hiểu của ba người Trương Hải Hoa, buồn cười bảo Phan Vũ Trác giải thích cho bọn họ nghe.

“Quả nhiên thế gia sinh tồn ở khu vực hỗn loạn cũng không đơn giản. Để sống sót, bất cứ điều gì bọn họ cũng làm được.”

“Thật tốt quá, có thông đạo này chúng ta có thể vận chuyển binh lực vào trong thành, chờ trời sáng chúng ta có thể nội ứng ngoại hợp công hạ Cao Hồng phủ.”

Đám người Trương Hải Hoa không biết có bao nhiêu hưng phấn, vừa nghĩ đến ngày mai bọn họ có thể tiêu diệt Thiên Thần giáo, nội tâm kích động thật lâu khó có thể bình phục.

“Vương gia, để ta đi, để ta dẫn đội quân tinh nhuệ lẻn vào trong Cao Hồng phủ. Chờ ngày mai bắt đầu công thành, ta sẽ mang quân cướp đoạt từ trong thành, mở cửa thành nghênh đón đại quân vào thành.”

Đinh Chính Trạch hiếu chiến, hắn muốn mượn cơ hội này biểu hiện tốt một lần.

“Ngươi cũng đã từng lừa cửa thành Hưng An phủ, lúc này đây hẳn là phải để cho ta, máu toàn thân ta đang sôi trào.”

Lư Vũ Long cũng đang tranh thủ cơ hội này.

“Sao các ngươi có thể như vậy, nhiệm vụ này là vương gia an bài cho ta, thông đạo ngầm cũng là ta phát hiện, chuyện cướp đoạt cửa thành nên để cho ta!”

Phan Vũ Trác bỗng nhiên bất mãn, hai người này đều có chiến tích truyền thế, bây giờ còn muốn tới đây cướp công việc của hắn, đây là chuyện người làm hay sao!

“Khụ khụ...Các ngươi còn trẻ, việc này các ngươi nắm không chắc, vẫn nên để lão phu đi.” Trương Hải Hoa mặt mũi già nua cũng không cần nữa, người đã già rồi nhưng máu của hắn vẫn còn nóng. Vì để sau khi về hưu có thể khoe khoang trước mặt con cháu, hắn nhất định phải xuất ra chiến tích đàng hoàng.

“Đại thống soái, sao ngươi có thể?”

“Đại thống soái, ngươi bị thương còn chưa lành, chuyện như thế này sao làm phiền ngươi đích thân làm chứ?”

Cứ như vậy, bốn người tranh nhau.

“Được rồi, làm việc có đầu có kết thúc, nhiệm vụ này ta vốn là an bài cho Phan Vũ Trác, nhiệm vụ kế tiếp tự nhiên do Phan Vũ Trác chấp hành đến cùng.”

“Phan Vũ Trác, ta cho ngươi bảy ngàn binh tinh nhuệ bí mật lẻn vào Cao Hồng phủ, người có lòng tin cướp được cửa thành từ bên trong hay không?”

Hoàng Đông Kiệt chê bọn họ quá ồn ào, giao chuyện này cho Phan Vũ Trác.

“Có thể, không cần bảy ngàn, có ba ngàn nhân mã ta cũng có thể chiếm được cửa thành.”

Phan Vũ Trác nghe được Đông Võ Vương giao nhiệm vụ này cho hắn, vẻ mặt hưng phấn nói. “Ba ngàn quân đánh chiếm cổng thành không có vấn đề gì, nhưng thương vong không phải là điều ngươi có thể tiếp nhận được. Bảy ngàn quân tinh nhuệ chắc chắn sẽ an toàn hơn. Ta không muốn ngày mai xảy ra chuyện bất ngờ. “

Nghe đến đây, Phan Vũ Trác tự thẹn cúi đầu không nói gì, hắn thiếu chút nữa đắc ý vênh váo không để ý đến tính mạng của các huynh đệ.

“Đi đi, bảy ngàn quân tinh nhuệ đã sớm chuẩn bị tốt cho ngươi.”

Phan Vũ Trác lĩnh mệnh, dẫn bảy ngàn bộ đội tinh nhuệ từ thông đạo ngầm bí mật lẻn vào trong thành Cao Hồng phủ.

Chớp mắt trời đã sáng rồi!

Chờ binh lính ăn no uống đủ, Hoàng Đông Kiệt bắt đầu chỉ huy đại quân công thành. “Tấn công!”

Hoàng Đông Kiệt vung tay lên, đại quân tấn công Cao Hồng phủ.

“Bắn tên!”

Ngay lúc Trấn Võ quân có động tĩnh, Đới Cao Hàng vội vàng chạy tới trên tường cao.

Thấy Trấn Võ quân tấn công ồ ạt thì vội vàng chỉ huy quân đội phóng tên bắn chết binh lính tới gần tường thành.

Nhưng Trấn Võ quân sớm đã có chuẩn bị, quân tiên phong đều có khiêng đỡ, một đám giơ lên ngăn trở công kích của mưa tên. Bọn họ cũng không cam lòng yếu thế, dùng càng nhiều mưa tên đánh trả những người tới gần tường thành, thang công tường từng cái một dựng lên tường cao, binh lính không sợ chết tất cả đều xông lên.

“Ngăn chặn chúng và không để chúng leo lên!”

“Giết!”

Thấy sĩ khí Trấn Võ quân tăng vọt tấn công, Thiên Thần quân bỗng nhiên rơi vào trạng thái bị động.

“Đã đến lúc rồi, gửi tín hiệu!”

Hoàng Đông Kiệt thấy binh lính đều áp sát tường thành, bảo thủ hạ phát tín hiệu cho bọn người Phan Vũ Trác hành động.

Vút!

Một chùm pháo hoa vút lên, pháo hoa màu đỏ xinh đẹp nháy mắt nổ tung trên bầu trời.

“Hành động!”

Phan Vũ Trác thấy tín hiệu thì hưng phấn dẫn theo bảy ngàn quân tinh nhuệ giết tới cửa thành...

Hết chương 184.
Bình Luận (0)
Comment