Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 201 - Chương 201. Hoàng Tộc Lão Tổ!

Chương 201. Hoàng tộc lão tổ!
Chương 201. Hoàng tộc lão tổ!

“Đáng tiếc, trẫm còn muốn ngũ hoàng thúc đến Nguyên Châu đi dạo một vòng, muốn nhìn xem ngũ hoàng thúc lại dùng kỳ mưu kinh thiên nào công lược Nguyên Châu, kỳ mưu của ngũ hoàng thúc thật khiến cho người ta mê mẩn.”

“Đúng rồi, Thánh Đình hội có hành động gì ở Thanh Châu?”

Hoàng Minh Long nói xong đột nhiên nghĩ đến Thanh Châu còn có bóng dáng Thánh Đình hội, vội vàng hỏi Thánh Đình hội khiến Phật Môn và Ma giáo chịu thiệt thòi lớn sẽ có hành vi dị thường gì.

“Sau khi Thánh Đình hội phục kích rất nhiều cường giả Phật Môn và Ma giáo phái đi Thanh Châu xong thì hoàn toàn biến mất vô tung vô ảnh.”

Trần Hoài Giang nói.

“Xem ra chúng ta đã đánh giá thấp Thánh Đình hội, có thể nhanh chóng phục kích rất nhiều cường giả Phật Môn và Ma giáo phái đi Thanh Châu, nếu như không có được tình báo chuẩn xác thì bọn họ sẽ không làm được.”

“Phật Môn và Ma giáo chắc chắn có người của bọn họ, hơn nữa địa vị không thấp, có thể phát triển người của mình ở hai đại thế lực siêu nhiên này thì Thánh Đình hội quả thực sâu không lường được.”

“Phật Môn và Ma giáo đều có người của bọn họ, vậy triều đình chúng ta chắc chắn cũng có người của bọn họ.”

“Trần lão, ngươi nói Thánh Đình hội có khả năng là lực lượng do tiền triều để lại hay không, bằng không thực lực của bọn họ không thể mạnh như vậy.”

Dám trêu chọc hai đại thế lực siêu nhiên, thực lực chắc chắn cũng đạt tới trình độ thế lực siêu nhiên, có được thực lực như vậy thì nhất định là đã tích lũy phát triển mới hình thành.

Thời điểm triều đình khí thịnh không xuất hiện, cố tình xuất hiện lức này, còn đột nhiên đứng ra trợ giúp triều đình.

Hoàng Minh Long không thể không hoài nghi Thánh Đình hội cố ý lộ ra vẻ bọn họ cùng triều đình là một nhóm để các thế lực siêu nhiên khác cố kỵ, cùng đoàn kết để đối phó triều đình.

Chờ triều đình cùng các thế lực siêu nhiên khác đánh đến lưỡng bại câu thương, bọn họ sẽ đứng ra làm ngư ông đắc lợi.

“Không loại trừ khả năng này.”

Trần Hoài Giang cũng biết tiền triều có lực lượng còn sót lại ẩn nấp trong bóng tối đang một mực nhìn chằm chằm các thế lực siêu nhiên lớn.

Thánh Đình hội xuất hiện quá trùng hợp, có tài nguyên lớn như vậy, có thực lực mạnh như vậy, muốn không khiến cho người ta hoài nghi cũng không được. “Theo dõi sát sao Thánh Đình hội, trước khi hoàn toàn xác định được bọn họ là địch hay là bạn, chúng ta phải chuẩn bị những việc cần làm.”

Hoàng Minh Long suy nghĩ một lát nói.

“Đã xảy ra chuyện gì? Lão phu vừa xuất quan thì cảm thấy cả hoàng cung đều vui mừng, không khí vui vẻ này từ đâu đến?”

Đột nhiên, thư phòng của Hoàng Minh Long xuất hiện một lão nhân, một lão nhân trông rất bình thường.

Nhưng khoảnh khắc Hoàng Minh Long và Trần Hoài Giang thấy ông lão thì sắc mặt đều thay đổi, vội vàng cung kính tiến lên hành lễ.

“Lão tổ, ngài xuất quan rồi.”

Lão nhân dáng vẻ bình thường này chính là trụ cột lớn của đế quốc Đại Hạ, Hoàng Thiên Thạch.”

“Lão tổ, cả hoàng cung vui mừng đều vì một người, ngươi nhìn cái này là biết.” Hoàng Minh Long lấy một quyển sách “Thiên cổ đệ nhất mưu thánh” ra, hai tay cung kính đưa cho lão tổ.

Hoàng Thiên Thạch thấy tiêu đề sách viết là Thiên Cổ đệ nhất mưu thánh thì hơi ngạc nhiên, dám dùng từ “thiên cổ”, còn dám thêm từ “đệ nhất”, mưu thánh nào trâu bò như vậy?

Lão nhân rất tò mò bèn tiếp nhận quyển sách của Hoàng Minh Long mở ra xem kỹ. Dần dần, khuôn mặt già nua của hắn đã thay đổi, từ ngạc nhiên đến vui mừng, từ vui mừng đến khiếp sợ, từ khiếp sợ đến kích động.

“Hắn, hắn thật sự là người trong hoàng thất sao?”

Hoàng Thiên Thạch xác nhận với Hoàng Minh Long.

Hoàng Minh Long gật đầu xác nhận.

“Ha ha ha...Tốt tốt tốt, trong hoàng thất chúng ta lại có người đại tài như vậy, thật sự là vạn hạnh của hoàng tộc chúng ta.”

“Hơn một tháng thu phục Thanh Châu, cộng thêm nhiều chiến tích kinh thiên như vậy, hắn xứng đáng với danh hiệu thiên cổ đệ nhất mưu thánh.”

Hoàng Thiên Thạch tươi cười, hắn thật sự cũng không dễ dàng nha.

Hắn sợ mình chết đi toàn bộ Đại Hạ sẽ hoàn toàn sụp đổ, nên hắn làm hết mọi khả năng sống sót.

Bây giờ thấy hậu bối xuất hiện kỳ tài như thế, tương đương với khả năng đế quốc Đại Hạ quật khởi lần nữa.

“Lão phu cứ cách vài năm sẽ xuất quan một hai lần, sao lão phu lại chưa từng gặp hắn?”

Hoàng Thiên Thạch cứ cách vài năm xuất quan, không chỉ là vì ổn định lòng người, chủ yếu vẫn là xem có con cháu đời sau thiên phú tuyệt đỉnh xuất hiện hay không.

Đáng tiếc hoàng tộc nhiều con cháu đời sau như vậy mà hắn mỗi lần xuất quan là mỗi lần thất vọng, thiên phú tuyệt đỉnh không có một người cũng không nói, chất lượng lại càng ngày càng kém hơn.

Chuyện này không nói nữa, nói nhiều làm lão nhân cứ đổ lệ trong lòng.

Kỳ tài thiên cổ như Đông Võ Vương theo lý hắn hẳn phải biết mới đúng chứ, sao hắn không có bao nhiêu ký ức với Đông Võ Vương thế nhỉ? Chẳng lẽ hắn hồ đồ rồi.

“Lão tổ, ngài đã từng gặp hắn, tuy rằng chỉ gặp hai ba lần mà thôi.”

Ngay sau đó, Hoàng Minh Long miêu tả dáng vẻ hoàng Đông Kiệt một cách chi tiết.

“Có ấn tượng, ngươi nói tiểu tử tràn ngập dã tâm bừng bừng trong mắt đó chính là thiên cổ đệ nhất mưu thánh trong quyển sách này miêu tả sao?”

Hoàng Thiên Thạch nhớ ra rồi, nhưng hắn hơi không tin tiểu tử dã tâm lúc trước hắn xem nhẹ lại là thiên cổ đệ nhất mưu thánh ở Thanh Châu.

“Lão tổ, đúng vậy đó!”

Hoàng Minh Long cung kính trả lời.

“Không ngờ lão phu còn có lúc nhìn nhầm, gọi hắn tới đây, lão phu muốn gặp hắn.”

Hoàng Thiên Thạch rất tò mò với hậu bối này, rất muốn gặp hắn.

“Lão tổ, ngũ hoàng thúc còn đang ở Thanh Châu, nếu ngươi muốn gặp...”

“Cái gì, hắn còn ở Thanh Châu! Người làm hoàng đế như ngươi nghĩ sao vậy? Hắn đã phá hỏng bố cục của Phật Môn và Ma giáo ở Thanh Châu.”

“Bây giờ Phật Môn và Ma giáo đều hận hắn thấu xương, đều muốn hắn chết.” “Dù hắn có đại quân đoàn bảo vệ nhưng sao có thể xem thường nội tình của Ma giáo và Phật Môn, chúng ta thật cho rằng bọn họ không có cách nào thì đúng là ngu xuẩn.”

“Lập tức gọi hắn về hoàng cung, chỉ có ở trong hoàng cung thì hắn mới được an toàn nhất.”

Hoàng tộc thật vất vả mới xuất hiện một kỳ tài thiên cổ, Hoàng Thiên Thạch tuyệt đối không cho phép hắn xảy ra chuyện, tương lai của đế quốc Đại Hạ còn phải dựa vào hắn bày mưu tính kế...

Hết chương 201.
Bình Luận (0)
Comment