Hai người bọn họ canh giữ ở chỗ này ngăn cản những người khác tới gần Thái Hành Sơn, vì người của bọn họ ở Thái Hành sơn phát hiện mấy gốc cỏ Thiên Xích Đế.
Đây chính là một trong những vị thuốc chủ yếu luyện chế phục sinh đan, rất quý giá, một trong năm đại sứ giả của tổ chức đã đi lên hái.
Vì không để người ngoài quấy rầy sứ giả hái cỏ Thiên Xích Đế, bọn họ ở lại dưới chân núi xua đuổi tất cả người leo núi.
Cũng may đỉnh núi Thái Hành Sơn hiểm trở, không có mấy người muốn lên Thái Hành Sơn ngắm cảnh, khiến cho hai người Cùng Vô Sinh thoải mái hơn rất nhiều.
“Chủ tử chúng ta thật đúng là một thần nhân, Thanh Châu rung chuyển không chịu nổi mấy chục năm, chủ tử mới đi Thanh Châu hơn một tháng đã thu phục toàn bộ Thanh Châu.”
“Không tử vong tàn sát mười lăm vạn phản quân, ngụy trang phản quân lừa mở cửa thành, nước ngập bốn mươi vạn đại quân, bố cục từng cái một đều khiến cho người ta kích động sôi trào.”
“Nếu lúc ấy ta ở Thanh Châu thì tốt rồi, có thể nhìn xem chủ tử một kế định càn khôn, một mưu định sinh tử như thế nào.”
Cùng Vô Sinh nói xong giọng rất kích động.
“Chúng ta lựa chọn quá chính xác, có chủ tử như vậy ai mà không kiêu ngạo” “Chủ tử bất kể là mưu lược hay là thực lực đều tuyệt luân vô cùng, hơn nữa chủ tử có thể xem bệnh có thể luyện đan, thử hỏi thiên hạ có ai so sánh được với chủ tử.” “Chỉ cần chủ tử ở đây, Thánh Đình hội sẽ càng ngày càng cường đại, ta đã thấy tương lai Thánh Đình hội ngược đãi các thế lực siêu nhiên khác giống như ngược đãi tiểu bằng hữu.”
Cùng Vô Sinh vui vẻ cười hì hì.
“Còn không phải sao, thánh chủ luyện ra nhiều đan dược thần kỳ như vậy, chúng ta đã được lợi, biết được tác dụng kinh khủng của những đan dược này.”
“Chúng ta bây giờ và chúng ta lúc trước quả thực như hai người khác nhau, ta có thể cam đoan một thân lực lượng này có thể tát một phát đánh chết ta trước lúc trước.”
Cuồng đồ Mạc Quy Đồ cũng rất hài lòng với lựa chọn ban đầu của mình, nếu không gia nhập Thánh Đình hội, hắn còn không biết bản thân mình còn có thể trở nên mạnh mẽ như vậy.
“Chúng ta giấu tài lâu như vậy, chủ tử lại chủ động tiết lộ hắn có được hai Thương Long Toái Phiến, xem ra chúng ta rất nhanh sẽ có hành động lớn.”
“Tin rằng rất nhanh thôi quan tài mới của ta sẽ chứa càng nhiều thi thể cường giả.”
Cùng Vô Sinh phảng phất thấy sau này có thi thể cường giả không ngừng bị hắn thu thập đến tay.
“Quan tài mới của ngươi lớn hơn lúc trước không ít, chiều dài và chiều rộng vừa đủ để chứa ta, không phải là ngươi...”
“Không, ta sao có thể là loại người này, sở dĩ ta cùng ngươi thành lập một đội là vì ta tin tưởng ngươi thuần túy ra tay nhất định có thể mang đến cho ta càng nhiều thi thể cường giả.”
Cùng Vô Sinh hơi chột dạ nói.
“Sột soạt!”
Ngay lúc Mạc Quy Đồ đang muốn nói chuyện, đột nhiên bọn họ nghe được âm thanh lá khô bị giẫm nát bèn quay đầu nhìn qua, xa xa có một bóng người đi về phía bọn họ.
Có người muốn lên Thái Hành Sơn, khi người đó tới gần một chút, hai người Cùng Vô Sinh hơi híp mắt lại.
Nhân vật số hai Thính Vũ Các, Dạ Trảm, hắn tới đây làm gì, không phải hắn đi tìm chủ tử sao?
“Người của Thánh Đình hội?”
Dạ Trảm dừng bước, nhìn thấy hai người phía trước ăn mặc kỳ lạ, hắn nhận ra hai người này là người của Thánh Đình hội, hắn thấy rất kỳ lạ.
Sao lại gặp phải người Thánh Đình hội ở chỗ hoang vắng như vậy, xem ra là đang canh giữ chỗ này ,ngăn cản người ngoài tiến vào Thái Hành Sơn.
Thái Hành Sơn có cứ điểm Thánh Đình hội hay là có bảo bối gì hấp dẫn người của Thánh Đình hội tới đây.
“Tránh ra!”
Dạ Trảm là một người bá đạo cố chấp, hắn mặc kệ Thánh Đình hội làm gì ở Thái Hành Sơn, chỉ cần không phải là Đại Tông Sư, ai cũng không ngăn cản được hắn lên Thái Hành Sơn.
Hắn cũng là một người kỳ lạ, sát thần giết người tất trời mưa. Trước khi hắn giết người sẽ chạy đến đỉnh núi hiểm trở luyện kiếm một chút, ngắm nhìn cảnh đẹp mặt trời mọc và mặt trời lặn.
Sở dĩ đến Thái Hành Sơn là vì Thái Hành Sơn cách vị trí của hắn gần nhất nên hắn chạy tới Thái Hành Sơn.
“Đường này không thông, ngươi muốn lên Thái Hành Sơn xin chờ ngày mai hãy đến.”
Cùng Vô Sinh cũng xem tình báo Dạ Trảm, biết tên kỳ quái này thích ở trên đỉnh núi ngắm mặt trời mọc, mặt trời lặn.
Đây là sở thích cá nhân, giống như hắn thích cõng quan tài chạy loạn khắp nơi, cường giả có sở thích kỳ quái rất nhiều, cái này cũng không có gì để nói.
Có điều đối phương muốn lên Thái Hành Sơn lúc này là không được, lúc này sẽ quấy rầy sứ giả hái cỏ Thiên Xích Đế.
“Các ngươi là người cõng quan tài Cùng Vô Sinh và cuồng đồ Mạc Quy Đồ đúng không, ngoại trừ nhân vật mục tiêu ra, ta không thích sát sinh, nhưng nếu có người không có mắt thì kiếm của ta cũng hỏi không hỏi đúng sai.”
“Hôm nay tâm trạng của ta không tệ, các ngươi hôm nay nhặt được một cái mạng, mau cút đi!”
Dạ Trảm đoán ra thân phận hai người, một người cõng quan tài thật lớn, một tráng hán cao lớn cầm cự khuyết, dấu hiệu rõ ràng như vậy, đội nón màu nâu mang thắt lưng trắng.
“Cút? Vậy xem ngươi có bản lĩnh này hay không!”
Mạc Quy Đồ lại tái phát bệnh cũ, hắn không e ngại đối phương là nửa bước Đại Tông Sư, ngược lại còn vì đối phương là nửa bước Đại Tông Sư mà hưng phấn... Hắn ở trong tổ chức không phải uổng công, có tài nguyên tích lũy như vậy, tu vi của hắn đã sớm đạt tới Tông Sư đỉnh phong.
Theo lý thuyết, Trảm Dạ cũng thuộc về Tông Sư đỉnh phong, chẳng qua cùng cấp bậc cũng có phân chia mạnh yếu.
Trảm Dạ mạnh hơn cường giả Tông Sư đỉnh phong bình thường nhiều lắm, mới có thực lực nửa bước Đại Tông Sư.
Mạc Quy Đồ muốn thử một chút, so với cường giả Tông Sư đỉnh phong bình thường rốt cuộc mạnh hơn bao nhiêu, hắn không tin cùng đẳng cấp mà chênh lệch thật sự lớn như vậy.
Cùng Vô Sinh thấy tình hình của đồng bọn thì biết ngăn cản không được, không có biện pháp gì, chỉ có thể càn quấy một phen với hắn.