“Vân Nhi, vậy tại sao ngươi lại bị cuốn vào chuyện phiền toái này, vì Thương Long kiếm là di vật của tổ tiên ngươi sao?”
Hoàng Thiên Khải thấy Nhậm Vân Nhi đã nhìn rõ sự tình như vậy, vì sao còn muốn mạo hiểm đi tranh đoạt Thương Long kiếm.
“Thứ nhất, ta là nữ la sát, ta đã giết rất nhiều người, nổi danh một chút cũng không sao cả.” “Thứ hai, ta thân bị bệnh nan y, đã sớm bỏ qua sinh tử, an tĩnh sống vài năm và náo nhiệt sống vài năm cũng không có gì khác nhau.”
“Thứ ba, phụ vương ngươi cần Thương Long kiếm, phụ vương ngươi đã có được hai Thương Long Toái Phiến rồi. Với mưu kế của phụ vương ngươi, hắn tuyệt đối có biện pháp thu những Thương Long Toái Phiến còn lại vào tay.”
“Thương Long kiếm là chìa khóa mở địa cung, trong mộ ngoại trừ thủ đoạn hộ thân phù tổ tiên để lại cho hậu nhân chúng ta ra, hẳn là có không ít thiên địa kỳ vật và linh đan diệu dược.”
“Nếu phụ vương ngươi lấy được thiên địa kỳ vật hoặc linh đan diệu dược trong địa cung, nói không chừng hắn sẽ có thể đạt tới Đại Tông Sư.”
“Một khi phụ vương của ngươi thành Đại Tông Sư, ngươi có một phụ vương Đại Tông Sư che chở, dù bệnh nan y của ta đột nhiên bộc phát, ta chết đi cũng sẽ không tiếc nuối mà nhắm mắt xuôi tay.”
Nhậm Vân Nhi bình tĩnh giải thích.
“Vân Nhi, ngươi, ngươi...”
Hoàng Thiên Khải không ngờ Nhậm Vân Nhi mạo hiểm tranh đoạt Thương Long kiếm cuối cùng vẫn là vì hắn, khiến cho nội tâm hắn khó có thể bình tĩnh.
“Đương nhiên còn có một mục đích khác, ta muốn vào mộ tổ tiên xem, xem có thiên địa kỳ vật và linh đan diệu dược gì trị được bệnh nan y trên người ta hay không.”
Nhậm Vân Nhi cười khẽ nói.
“Có, chắc chắn có, năm đó Thương Long Thiên Nhân đã đánh cướp không ít thế lực, Ma giáo, Đạo giáo, Phật Môn, ngay cả hoàng gia năm đó của chúng ta cũng bị cướp bóc.”
“Ta có thể chắc chắn, trong địa cung Thương Long Thiên Nhân chắc chắn cất giấu hơn phân nửa thiên tài địa bảo và thiên địa kỳ vật trong thiên hạ, bên trong địa cung chắc chắn có bảo vật trị liệu bệnh nan y của ngươi.”
Hoàng Thiên Khải tin tưởng chắc chắn rằng trong địa cung Thương Long Thiên Nhân mà chúng sinh đều khao khát, chắc chắn có kỳ vật thiên địa trị liệu bệnh nan y, hoặc là thần dược tồn tại.
“Hy vọng như thế, Thương Long kiếm là mấu chốt, bây giờ chúng ta đang chờ đợi Thương Long kiếm xuất thế.”
Vì thế hai người cứ chờ đợi, một ngày trôi qua, hai ngày trôi qua, ba ngày, cho đến Thần Binh Điển đến.
“Hôm nay Tông Sư nên tới tham gia Thần Binh Điển đều tới, Thương Long kiếm sẽ không xuất thế hôm nay chứ. Nếu là như vậy, có lẽ Thương Long kiếm cùng chúng ta vô duyên.”
Đợi mấy ngày không thấy Thương Long kiếm xuất thế, Hoàng Thiên Khải không khỏi lo lắng. “Xem vận khí đi, nếu Thương Long kiếm thật sự xuất thế hôm nay, ta có thể tiếp xúc với Thương Long kiếm, chứng tỏ Thương Long kiếm nhất định là của chúng ta.”
“Nếu mà không cách nào tiếp xúc, vậy chỉ có thể nói Thương Long kiếm và chúng ta vô duyên.”
“Đi thôi, chúng ta cũng đi góp vui!”
Nhậm Vân Nhi không đợi nữa, lôi kéo Hoàng Thiên Khải đi quan sát Thần Binh Điển.
Tàng Binh Các vì chuẩn bị Thần Binh Điển hai mươi năm một lần cũng hao phí khổ tâm, địa điểm rất lớn, lôi đài và kiến trúc tráng lệ.
Vì hôm nay là Thần Binh Điển, Tàng Binh Các cũng không hạn chế nhiều, chỉ cần là người trong giang hồ đều có thể đến quan sát hoặc tham gia Thần Binh Điển.
Điều này cũng dẫn đến người qua lại bên bờ hồ Đông Hành cực kỳ náo nhiệt.
“Ngươi nói người kia thật kỳ lạ, người khác dường như đều là tới góp vui, hắn lại chạy tới bờ hồ Đông Hành câu cá, câu một cái chính là một ngày, cảm giác không hợp với chúng ta.”
“Suỵt, ngươi không biết hôm nay tới bao nhiêu cường giả Tông Sư sao, cường giả Tông Sư có cá tính kỳ quái rất nhiều, nói không chừng hắn chính là như thế.”
“Chúng ta tới góp vui chứ không phải đến trêu chọc phiền toái, đừng ngốc nghếch trêu chọc người không biết lai lịch.”
Hai người kết bạn nghị luận một lát, vội vàng rời đi, rất sợ chọc đến người đội nón câu cá bên bờ.
“Cá cũng không cắn câu, có phải cảm giác được có một thanh kiếm sắp xuất thế nên theo bản năng bất an không cắn mồi câu.”
Hoàng Đông Kiệt bỏ cuộc khi thấy mình không câu được con cá nào, khi thấy Thần Binh Điển sắp bắt đầu, hắn cũng đứng dậy bước vào đám đông để góp vui.
“Thật náo nhiệt, Vân Nhi, ngươi mau xem, đây là bảng xếp hạng vũ khí giang hồ lần trước.” Hoàng Thiên Khải đầu tiên cảm thán biển người mênh mông, thấy một bên tảng đá lớn có bảng xếp hạng, vội vàng lôi kéo Nhậm Vân Nhi đi xem.
Vị trí thứ nhất: Phương Chí Viễn -Thanh Cương Trường thương Vị trí thứ hai: Đổng Hoành Thần - Tinh Trần kiếm
Vị trí thứ ba: Hứa Cao Hàng - Ảo Ảnh chủy
Vị trí thứ tư: Hạ Sách Nhiên - Long Phượng phiến
Vị trí thứ năm: Lục Cương Hồng - Như Ý phi đao
Vị trí thứ sáu: Khang Hùng Triển - Loan Nguyệt đao
Vị trí thứ bảy: Từ Thiên Đống - Long Thiên côn
Bảng xếp hạng vũ khí tổng cộng có mười vị trí, trên bảng không ai không phải là cường giả Tông Sư đỉnh phong.
Một nửa vũ khí trên bảng đều do Tàng Binh Các chế tạo ra, Tàng Binh Các lợi dụng tâm lý tranh đoạt danh lợi của người khác để làm ra Thần Binh Điển, thuận tiện vì bọn họ bán vũ khí mà tung một đợt quảng cáo.
Tàng Binh Các không thèm để ý kết quả xếp hạng trên bảng xếp hạng vũ khí, bọn họ chỉ để ý binh khí bọn họ chế tạo ra có thể bán được hay không.
Vì điều này, Tàng Binh Các công chính công khai bảng xếp hạng vũ khí, khiến cho người trong giang hồ khen ngợi liên tục Thần Binh Điển, khiến cho không ít cường giả cực kỳ bằng lòng đến tham gia Thần Binh Điển.
“Mười hai thế lực đỉnh cấp đều có lối sinh tồn riêng, Tàng Binh Các có thể thu hút những người mạnh như vậy đến tạo đà cho vũ khí do bọn họ chế tạo ra. Thủ đoạn này cũng rất độc đáo." Hoàng Thiên Khải thấy mười người trên bảng xếp hạng vũ khí có hơn phân nửa đều là cường giả Thiên Bảng, không thể không thán phục thủ đoạn buôn bán của Tàng Binh Các...