Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 235 - Chương 235. Người Không Biết Xấu Hổ!

Chương 235. Người không biết xấu hổ!
Chương 235. Người không biết xấu hổ!

“Các chủ, đây là...”

Mười người Phương Chí Viễn đều trên bảng xếp hạng vũ khí tò mò nhìn các chủ Chu Bách Phong, Tàng Binh Các ở chỗ này kinh doanh mấy trăm năm, không thể không biết tình hình thần binh.

Nói không chừng thần binh này chính là Tàng Binh Các làm ra.

“Không gạt các vị, đây là thần binh mấy đời Tàng Binh Các chúng ta mất mấy trăm năm mới chế tạo ra.”

“Lúc vừa mới chế tạo ra thần binh, tổ tiên chúng ta cảm thấy thần binh còn chưa có linh tính, liền mang thần binh đặt ở hồ Đông Hành hấp thu địa khí tẩm bổ.”

“Chúng ta đoán chừng thần binh xuất thế còn có mấy năm thời gian, không ngờ thần binh sẽ xuất thế vào hôm nay, xin lỗi đã làm các vị kinh hãi.”

Các chủ Chu Bách Phong biết nơi này là địa bàn của bọn họ, đạt được thần binh khó khăn không lớn. Nhưng vì phòng ngừa vạn nhất, hắn vẫn không biết xấu hổ nói thần binh sắp xuất thế là thần binh do bọn họ chế tạo ra.

Hắn đang nói cho thế nhân rằng, thần binh là do bọn họ chế tạo ra, nếu như dám có tâm tư cướp đoạt vật có chủ chính là hành vi cường đạo, sẽ bị người trong thiên hạ thảo phạt.

“Thật không biết xấu hổ, Tàng Binh Các từ khi sinh ra đến bây giờ mới tồn tại mấy trăm năm, vọng tưởng nói Thương Long kiếm tồn tại hơn một ngàn năm trước là thần binh do bọn họ chế tạo ra!”

“Thật không biết dũng khí của bọn họ lấy đâu ra khi nói những lời không biết xấu hổ này.” Giọng nói của Chu Bách Phong rất lớn, hắn cố ý nói cho người trong trường nghe, là đang xua tan tham lam của mọi người ở hiện trường, hai người Hoàng Thiên Khải tự nhiên cũng nghe vào tai.

“Chuyện phiền toái rồi, nơi này là địa bàn của Tàng Binh Các, người Tàng Binh Các nói Thương Long kiếm là đồ của bọn họ, người ở hiện trường phổ biến đều cho rằng Thương Long kiếm chính là đồ của Tàng Binh Các.”

“Ý nghĩ này khiến cho rất nhiều người nổi lên tham lam nháy mắt kiềm xuống ý nghĩ không nên có.”

“Không ai dám ở trước mắt bao người cướp đoạt thần binh của Tàng Binh Các.”

“Nếu dám cướp, hành vi này sẽ bị liệt vào hành vi cường đạo, người trong thiên hạ đều có thể xem người cường đoạt trở thành người trong Ma giáo mà xử lý.”

“Đến tham gia Thần Binh Điển dường như đều thuộc về nhân sĩ giang hồ chính đạo, cường giả đông đảo, có lẽ không ai muốn trở thành địch nhân của quần chúng.”

Khi các chủ Tàng Binh Các nói Thương Long kiếm sắp xuất thế là thần binh do bọn họ chế tạo ra, Nhậm Vân Nhi biết cơ hội nàng tiếp xúc với Thương Long kiếm là rất nhỏ.

Không ai cưỡng đoạt Thương Long kiếm nhưng nàng lại không có cơ hội tiếp xúc với Thương Long kiếm.

“Đường đường là Tàng Binh Các mà lại có phẩm đức như này, nói Thương Long kiếm sắp xuất thế là thần binh do mình chế tạo ra, thật sự là không biết xấu hổ.”

Lúc này, trong đám người đột nhiên truyền đến một giọng nói trào phúng, giọng nói không lớn nhưng vừa vặn để mỗi người trong hiện trường đều có thể nghe rõ ràng.

Hai người Hoàng Thiên Khải nghe nói như vậy, nội tâm khẩn cấp chấn động, tầm mắt vội vàng quét về phía đám người, muốn tìm ra người phát ra giọng nói này.

Nhưng biển người đông đúc, hai người bọn họ căn bản không tìm được người phát ra giọng nói này là ai.

“Thương Long kiếm? Thương Long Thiên Nhân phối kiếm!”

Không nói hai người Hoàng Thiên Khải, người trong hiện trường nghe được thần binh sắp xuất thế là Thương Long kiếm thì trong lòng chấn động, điều này khiến cho tầm mắt của bọn họ cũng quét vào trong đám người, muốn tìm ra người nói ra câu này.

“Ai? Lời này là do vị bằng hữu nào nói, mời ra gặp một lần.”

Nội tâm Chu Bách Phong hơi hỗn loạn nhưng bề ngoài hắn vẫn không thay đổi.

Hắn biết bây giờ hắn không thể loạn, dù thần binh sắp xuất thế chính là Thương Long kiếm nhưng Thương Long Thiên Nhân phối kiếm hơn một ngàn năm, hiện trường lại có mấy người có thể xác định được, chỉ cần hắn không buông tha thì thần binh sắp xuất thế chính là do bọn họ chế tạo ra.

Bây giờ hắn muốn biết là ai ở trong đám người nói ra lời này, có mục đích gì. Hắn tìm kiếm hồi lâu trong đám người cũng không thấy có người đứng ra thừa nhận, như vậy cũng tốt, không ai đi ra tranh luận với hắn, vậy còn không phải tùy hắn nói như thế nào cũng được.

“Vị bằng hữu vừa rồi nói chuyện không dám đứng ra gặp, là chột dạ hay sao?”

“Nói thần binh sắp xuất thế là Thương Long kiếm, vậy ta hỏi một chút, chúng ta có ai gặp qua Thương Long kiếm hơn một ngàn năm trước chưa?”

“Vị bằng hữu vừa rồi nói chuyện, ngươi có chứng cớ gì chứng minh thần binh sắp xuất thế chính là Thương Long kiếm không?”

“Chỉ bằng những lời ngươi vừa nói?”

“Các vị, ta không biết người vừa rồi nói ra những lời này có mục đích gì, nhưng thanh thần binh sắp xuất thế trong hồ Đông Hành xác thực là do Tàng Binh Các chúng ta mấy đời chế tạo ra.” “Chúng ta sinh tồn mấy trăm năm ở chỗ này, chế tạo ra một thanh thần binh khó lắm sao, đặt thần binh ở đáy hồ hấp thu địa khí có vấn đề gì sao?”

“Công lý nằm trong lòng người, ta cũng nói nhiều như vậy, phân biệt thế nào là tuỳ các ngươi.” Chu Bách Phong rất giỏi giả vờ, cũng rất biết diễn, người khác nhìn cũng cảm thấy Chu Bách Phong nói thật.

“Chu các chủ, ta tin tưởng ngươi, ta tin Tàng Binh Các.”

“Chu các chủ, đừng để ý tới tiểu nhân vừa rồi nói ra những lời này, hắn đang ghen tị mà thôi.” “Tiểu nhân vừa rồi nói ra những lời này, đừng để ta tìm ra ngươi. Lừa gạt bịp bợm như thế, ta khinh...”

Hoàng Đông Kiệt đi ra từ trong đám người, lại ngồi ở một góc không nói gì nhìn mọi người, không phải chỉ là nói thêm một câu thôi sao, như thế nào lại chọc giận công chúng rồi?

Có điều Hoàng Đông Kiệt không thèm để ý, vì đối với người sắp chết mà nói, Hoàng Đông Kiệt thật sự không thèm để ý.

Nước trong hồ Đông Hành dâng lên, giống như nước suối từ mặt đất cuồn cuộn không ngừng trào lên, chùm sáng ngày càng phóng to và ngưng tụ, toàn bộ đáy hồ ngưng tụ, trở nên sáng hơn. Lúc này kiếm thế ngưng tụ cao nhất, một thanh thần kiếm chói mắt chậm rãi tuôn ra từ nước suối, cho đến khi toàn bộ thân kiếm lộ ra xong, chung quanh vạn kiếm hướng bái, mọi người mới phát hiện thanh thần binh này to lớn mỹ lệ như thế.

Lúc này Thương Long kiếm rời khỏi mặt nước chừng ba mươi cm, lẳng lặng bay lượn giữa không trung, phảng phất là đang chờ chủ nhân mới của nó đến.

“Các vị, trước tiên tạm dừng vòng khiêu chiến một chút, chờ ta thu hồi thần binh trấn sơn Tàng Binh Các chúng ta, chúng ta lại tiếp tục xếp hạng bảng xếp hạng thi đấu.”

Hết chương 235.
Bình Luận (0)
Comment