Phi đao mới là sát chiêu chân chính.
Phi đao hay lắm, thời cơ xuất hiện cũng quá hoàn hảo.
Trong nháy mắt hai tay hắn đánh bay Phương Chí Viễn và Chu Bách Phong, lực đạo còn chưa thu hồi lại thì phi đao đã bay tới trước mắt hắn.
Hai người Chu Bách Phong và Tông Sư khác bay ngược ra ngoài đều nín thở nhìn thanh phi đao, thanh phi đao mà bọn họ gửi gắm hy vọng bắn về phía Ngô Kỳ Thiên.
“Keng!”
Phi đao chạm vào cổ Ngô Kỳ Thiên phát ra âm thanh kim loại bị bắn ra...
Cảnh này khiến cho tất cả mọi người trợn tròn mắt!
Ngay cả Lục Cương Hồng ném phi đao cũng khó tin khi thấy mình thất thủ.
“Thật sự là phối hợp hoàn mỹ, ta thừa nhận ta xem thường các ngươi.”
“Nếu như là Đại Tông Sư khác, bất cẩn đối mặt với các ngươi nói không chừng đã sớm trúng chiêu.”
“Đáng tiếc, người các ngươi đối mặt là ta.”
“Con người ta rất sợ chết, cho nên ta tu luyện một môn pháp tên là: Thần Công Cửu Chuyển Ma Thần.”
“Các ngươi cho rằng hao tâm tổn trí phá chân nguyên phòng ngự của ta xong rồi, không ngờ ta còn có thần công hộ thể tồn tại đúng không?”
Trên mặt Ngô Kỳ Thiên có bao nhiêu là đắc ý, hắn thích nhìn hy vọng của người khác bị hắn nghiền nát một khắc.
Nghe Ngô Kỳ Thiên nói, trong mắt không ít cường giả Tông Sư dần dần xuất hiện vẻ sợ hãi, bọn họ hao tâm tổn sức mới phá được chân nguyên phòng ngự, ai ngờ Ngô Kỳ Thiên còn có thần công hộ thể lợi hại hơn cả chân nguyên phòng ngự nữa.
Điều này khiến cho bọn họ đánh như thế nào, hơn năm mươi vị trưởng lão lợi dụng trận pháp phát đại chiêu đã mệt mỏi thở hồng hộc mà Ngô Kỳ Thiên còn vui vẻ nhảy nhót, dường như không tiêu hao gì.
So ra kẻ ngốc cũng biết bọn họ đã rơi vào tình hình cực kỳ bất lợi.
Sắc mặt Chu Bách Phong khó coi, vốn tưởng rằng có Thương Long kiếm gia tăng lực lượng của hắn, hắn chắc chắn chống lại được Đại Tông Sư, nhưng bây giờ xem ra, tất cả chỉ là ảo tưởng cá nhân của hắn mà thôi.
Vừa rồi đánh lén, hắn đã truyền hết toàn lực vào, ai ngờ phá vỡ chân nguyên phòng ngự của Ngô Kỳ Thiên rồi sẽ không có lực lượng tiếp theo.
Hắn toàn lực công kích chỉ đủ để phá vỡ chân nguyên phòng ngự của Ngô Kỳ Thiên, hắn không thể chấp nhận chuyện này được.
“Thật đáng tiếc, các ngươi sợ rồi, các ngươi không thể thoát khỏi ta nữa.”
“Như vậy các ngươi đi chết đi!”
Ngô Kỳ Thiên thấy trong mắt đông đảo cường giả hiện ra vẻ sợ hãi, bỗng nhiên hơi thất vọng, đồ chơi đã hỏng vậy thì không cần nữa.
Trong phút chốc, hắn xông vào đám người Tông Sư, hai tay vung lên không trung, bảy tám cường giả Tông Sư còn chưa có phản ứng lại, đầu bị bạo thành nước dưa hấu.
Thấy nước dưa hấu đầy trời, Ngô Kỳ Thiên cười càng thêm vặn vẹo, càng thêm điên cuồng, nhưng động tác của hắn cũng không dừng lại.
Nháy mắt lại có vài cường giả Tông Sư bị hắn móc mất trái tim.
Hắn há miệng cắn trái tim một phát rồi nuốt xuống, huyết quang trên người hắn càng thêm hội tụ sôi trào ra, sau khi hắn ăn bốn năm trái tim, rõ ràng khí tức của hắn đang làm tăng lên một phần ma công, hắn đang lợi dụng máu trong tim cường giả Tông Sư gia để tăng thực lực...
“Muốn chạy trốn hả, chạy được sao, ngoan ngoãn trở thành chất dinh dưỡng của ta đi!”
Ngô Kỳ Thiên thấy có mấy cường giả Tông Sư không phải của Tàng Binh Các bị dọa vỡ gan muốn chạy trốn, làm sao hắn có thể cho phép, thân ảnh biến ảo, ngăn cản trước mặt mấy cường giả Tông Sư chạy trốn.
Không để ý tới cảm xúc sợ hãi của mấy cường giả Tông Sư chạy trốn, quen tay nhanh nhẹn móc ra từng trái tim từ trên người những cường giả Tông Sư này.
Không hề cố kỵ hấp thu tại chỗ máu trong tim để tu luyện ma công, hoàn toàn không để cường giả Tông Sư ở hiện trường vào mắt.
“Ma đầu, ngươi đừng càn rỡ!”
Trận pháp tan rã khiến các trưởng lão Tàng Binh Các tổn thất thảm trọng, mới vài hơi thở, bọn họ đã có gần hai mươi cường giả Tông Sư chết trong tay Ngô Kỳ Thiên.
Thấy Ngô Kỳ Thiên cầm trái tim của các cường giả Tông Sư khác luyện công, bọn họ biết Ngô Kỳ Thiên thật sự coi bọn họ là con mồi.
Cũng có lẽ biết cơ hội chạy trốn trước mặt Ngô Kỳ Thiên rất nhỏ, nên các cường giả Tông Sư còn lại ai nấy đều liều mạng phản kháng.
Lấy bảng xếp hạng vũ khí làm chủ, hơn phân nửa bọn họ đều là cường giả Thiên Bảng, bây giờ cũng chỉ có cường giả Thiên Bảng mới có thể uy hiếp đến Ngô Kỳ Thiên.
“Toàn lực phối hợp với bọn Phương Chí Viễn!”
Chu Bách Phong thấy mười người trên bảng xếp hạng vũ khí liều mạng chuẩn bị ra tay, trên mặt vui vẻ, kêu mọi người phối hợp với bọn họ.
“Vốn định để những mỹ vị này lại để nhấm nháp cuối cùng ai ngờ các ngươi khẩn cấp như vậy, nếu đã như vậy thì ta cũng không khách sáo.”
Ngô Kỳ Thiên muốn ăn hết trái tim của cường giả Tông Sư bình thường trước, sau đó chậm rãi nhấm nháp máu trong tim cường giả Thiên Bảng, ai ngờ cường giả Thiên Bảng lại đến chịu chết trước.
Tuy rằng trình tự bị quấy rầy hơi khó chịu nhưng trong tim cường giả Thiên Bảng máu có tinh hoa gấp mấy lần của cường giả Tông Sư bình thường, hắn cũng không thèm để ý nhiều như vậy. “Phá thương thức. Thương khung nhất kích!”
“Kiếm Áo Tinh Phong Trần Lạc!
“Ảnh Huyễn nhất sát!”
Mười người đứng đầu danh sách bảng xếp hạng vũ khí toàn lực hướng về phía Ngô Kỳ Thiên.