Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 260 - Chương 260. Bán Đại Ca!

Chương 260. Bán đại ca!
Chương 260. Bán đại ca!

“Lão tổ, ta thấy hai nhi tử của Đông Võ Vương không tệ, tìm bọn họ về, chọn người đủ tư cách nhất trong bọn họ làm hoàng đế.”

“Đúng, ta cũng cảm thấy hai nhi tử của Đông Võ Vương không tệ, tin tưởng nhi tử của Đông Võ Vương lên ngôi thì những người khác cũng sẽ không nói thêm gì.”

Nhất thời các lão hồ ly trong phòng đều coi trọng hai nhi tử của Đông Võ Vương.

“Theo ý của các ngươi, nhưng ngôi vị hoàng đế chỉ có một, các ngươi phải suy nghĩ rõ ràng, ngôi vị hoàng đế này do ai làm.”

Rất nhanh, triều đình công bố hai người dự bị hoàng đế.

Người trong thiên hạ thấy hai người được chọn đều là nhi tử của Đông Võ Vương, đầu tiên là kinh ngạc sau đó suy nghĩ một chút cũng không ai cảm thấy bất ngờ.

Khi tin tức lan truyền, ảnh hưởng bất lợi do hoàng đế Hoàng Minh Long mang lại bị đè xuống.

“Các ngươi là ai?”

Hoàng Thiên Khải nhìn mấy lão nhân tới tìm hắn, nói rõ thân phận của hắn. Điều này khiến cho hắn không muốn khẩn trương cũng không được, hơn nữa Nhậm Vân Nhi cảm giác được nồng đậm khí tức nguy hiểm từ trên người bọn họ, hắn bỗng nhiên lâm vào bị động.

“Đừng khẩn trương, theo bối phận mà tính, ta là hoàng thái nhị gia của ngươi.”

“Hoàng thái nhị gia?”

Hoàng Thiên Khải thấy mấy lão nhân hòa ái dễ gần nhìn hắn không có địch ý, cũng nhìn không ra vấn đề gì, nhưng hắn vẫn ôm lòng cảnh giác.

Hoàng Bách Nam cầm đầu thấy trong mắt Hoàng Thiên Khải còn có ý phòng bị cũng không cảm thấy bất ngờ, lấy toàn bộ gia phả, ấn ký hoàng thất, mật lệnh ra ném cho Hoàng Thiên Khải. “Không biết tông lão tìm vãn bối có chuyện gì?”

Hoàng Thiên Khải nhìn kỹ mấy vật phẩm Hoàng Bách Nam ném tới, phát hiện những vật phẩm này không thể làm giả, đều là thật.

Hắn cũng buông bỏ cảnh giác, hỏi mấy tông lão hoàng thất tìm hắn có chuyện gì.

“Xem ra hai ngày nay ngươi cũng không chú ý đến biến động của triều đình, vậy chúng ta sẽ nói với ngươi, nguyên nhân chúng ta tới tìm ngươi.”

Ngay sau đó, Hoàng Bách Nam nói chuyện ứng cử viên hoàng đế cho Hoàng Thiên Khải. “Hoàng đế không đủ tư cách, muốn đổi hoàng đế, ta là một trong hai ứng cử viên, một ứng cử viên khác là đại ca ta?”

Sau khi Hoàng Thiên Khải nghe xong cũng mờ mịt, Hoàng đế không đủ tư cách cũng không tới phiên trên đầu hắn, làm sao hắn lại trở thành ứng cử viên hoàng đế được chứ? Nhưng nghĩ một hồi, hắn cũng thoải mái.

Ngoại trừ nguyên nhân phụ vương của hắn ra, còn có thể có nguyên nhân gì khác?

“Người mà tông thân hoàng thất và văn võ cả triều hy vọng nhất sẽ trở thành tân hoàng thật ra là phụ vương của ngươi, nhưng phụ vương ngươi đã từ chối.”

“Chúng ta lui một bước, lựa chọn hai huynh đệ các ngươi, hãy trở về cùng chúng ta đi.”

“Chúng ta sẽ lựa chọn hoàng đế đủ tư cách nhất trong hai huynh đệ các ngươi.”

Hoàng Bách Nam vốn dĩ không thèm để ý hai huynh đệ này ai sẽ kế vị, chỉ cần người kế vị là nhi tử của Đông Võ Vương là được.

“Đại ca tốt hơn ta, ta có thể buông tha thân phận ứng cử viên hoàng đế hay không?”

Hoàng Thiên Khải nhìn Nhậm Vân Nhi một cái, thấy ánh mắt Nhậm Vân Nhi có ý bảo ngươi quyết định là được, Hoàng Thiên Khải suy nghĩ xong thì quyết đoán buông tha tư cách người được chọn.

“Ngươi có chắc không?”

Hoàng Bách Nam hơi bất ngờ, ai mà không muốn làm hoàng đế, đừng nói là người trong hoàng thất, vậy mà hậu bối này lại chống lại được sự hấp dẫn của ngôi vị hoàng đế.

“Trước khi các ngươi tới tìm ta, hẳn là cũng đã hiểu rõ ta, con người ta từ nhỏ đã phản nghịch, mười sáu mười bảy tuổi đã chạy ra giang hồ lang bạt.”

“Một thân khí tức nhân sĩ giang hồ thô lỗ, không hiểu lễ nghĩa, tri thức rất ít, người như ta vốn dĩ cũng không thích hợp làm hoàng đế.”

“Hơn nữa ý trung nhân của ta bị bệnh nan y, ta còn phải tìm Lục thần y và phục sinh đan, nào có tâm tư làm hoàng đế.”

“So ra, đại ca ta thì khác.”

“Thời gian đại ca ở vương phủ dài hơn ta nhiều, đại ca chắc chắn học được không ít thứ trên người phụ vương.”

“Đại ca bây giờ nhìn thật thà, nói không chừng là phụ vương bảo hắn ngụy trang.”

“Cho nên các ngươi vẫn nên đi tìm đại ca ta đi.”

Hoàng Thiên Khải cũng không có áy náy gì, mang đại ca của hắn đi bán.

Mấy tông lão hoàng thất nghe xong mắt hơi sáng lên, Hoàng Thiên Trấn là nhi tử ở bên cạnh Đông Võ Vương lâu nhất, chắc chắn học được không ít thứ trên người Đông Võ Vương.

Bọn hắn muốn không nhiều lắm, chỉ cần Hoàng Thiên Trấn có một phần mười Đông Võ Vương cũng tuyệt đối dư sức làm hoàng đế.

“Được, chúng ta đi tìm đại ca ngươi.”

Thấy Hoàng Thiên Khải đã nói như vậy, mấy tông lão hoàng thất cũng không do dự quá nhiều, dặn dò Hoàng Thiên Khải không được đi loanh quanh ở bên ngoài rồi rời đi lên đường tới Trùng Cốc.

Vì sao bọn họ biết Hoàng Thiên Trấn ở Trùng Cốc, đây chính là bí mật của hoàng thất.

“Đại ca ngươi thật sự học được không ít thứ trên người phụ vương ngươi, ngươi không hâm mộ sao?”

Nhậm Vân Nhi bên cạnh hỏi.

“Cái này ngươi cũng tin, lúc trước ta phản nghịch như vậy, đại ca ta sẽ tốt đến đâu chứ. Ta nói như vậy chỉ là để các tông lão đi tìm đại ca gây phiền toái.”

Hoàng Thiên Khải cười nói.

“Ngươi bán đại ca ngươi cũng không sao, dù sao làm hoàng đế cũng là chuyện tốt.”

“Có điều ngươi không cân nhắc học chút gì đó với phụ vương ngươi đi, phụ vương ngươi chính là bảo khố di động đó!”

“Bất kể là vũ lực, y thuật, học thức đều không phải người bình thường có thể địch lại, nếu ngươi có thể học được một phần của phụ vương ngươi thì sẽ có một thân vô cùng thoải mái.”

Hoàng Thiên Khải nghe thây không khỏi thở dài một hơi.

“Ngươi không hiểu, ngươi cho rằng phụ vương không muốn truyền thụ bản lĩnh một thân của hắn cho chúng ta sao?”

“Phụ vương muốn nhưng phụ vương cũng biết, vạn cổ trường tồn, thế gian cũng chỉ sinh ra một truyền kỳ như hắn, hắn biết hắn không thể bồi dưỡng ra một người ưu tú hơn hắn.”

“Phụ vương cũng nhìn thấu con cháu tự có phúc của con cháu, một quyển Thiên Cương Quyết cũng đã khiến chúng ta hưởng thụ vô cùng.”

Hoàng Thiên Khải biết thế gian chỉ có một Đông Võ Vương tồn tại, không thể có vị thứ hai. Nhìn một chút là được rồi, học hắn thì thôi miễn đi.

Nhậm Vân Nhi không nói gì nữa, đi theo Hoàng Thiên Khải tiếp tục tìm Lục thần y.

Hết chương 260.
Bình Luận (0)
Comment