“Bốp!”
“Bốp!”
“Lão, lão đại, đừng đánh nữa, ta phục, ta phục là được chứ gì!”
Cũng không biết đánh bao lâu, cuối cùng chuột vương vẫn bị đánh phục.
Hoàng Đông Kiệt thấy chuột vương phục tùng thì thả chuột vương xuống, thấy vết thương của chuột vương chồng chất đáng thương, một cái bóng kéo dài tiếp xúc với cái bóng của chuột vương.
Một năng lượng thần bí từ cái bóng kéo dài thấm nhuần vào trong cái bóng của chuột vương, sau đó chuyện kỳ tích xảy ra, trên người chuột vương tản ra ánh sáng màu trắng, vết thương liền biến mất.
Chuột vương nhìn thay đổi trên người mình thì kinh ngạc nhìn Hoàng Đông Kiệt, nó không ngờ chủ nhân mới này lại có bản lĩnh như thế này.
“Ta mặc kệ ngươi phục thật hay là phục giả, ta cũng không thèm để ý, ngươi chỉ làm tốt chuyện ta bảo là được, đừng lừa gạt ta, ta đã đánh tọa độ ở trên người ngươi, ta muốn tìm ngươi cũng chỉ cần mở một cửa truyền tống là xong.”
“Ngươi có tên không?”
Hoàng Đông Kiệt không còn là bóng rắn, mà là bóng người đứng lên, chẳng qua hình bóng đen như mực nhìn không rõ dáng vẻ chân thật.
“Có, ta rất sớm đã đặt cho mình một cái tên, gọi là Kinh Nhạc.”
“Có nghĩa là, ta là một con chuột vô tư, vô cùng vui vẻ, đẹp trai giữa bầy chuột ở kinh thành, ăn no chờ chết…”
Chuột vương Kinh Nhạc nghe thấy trên người mình bị đánh tọa độ gì đó thì lòng lạnh xuống, thấy triệt để không thể đào thoát, nó chỉ có thể nhận mệnh.
“Ngươi quen thuộc kinh thành như thế nào?”
“Quen thuộc bao nhiêu? Ta cảm giác rằng lời này có hơi chút xúc phạm ta.”
“Khụ khụ...Ta chính là chuột vương chính thống ở kinh thành, sinh hoạt ở kinh thành hơn hai trăm năm, không ai quen thuộc kinh thành hơn ta.”
Chuột vương Kinh Nhạc trả lời.
“Kinh thành nơi nào có yêu ma quỷ quái nhiều nhất?”
“Yêu ngục!”
“Ngoại trừ yêu ngục!”
“Ngoại trừ yêu ngục, yêu ma quỷ quái tồn tại nhiều nhất thì chỉ có đường thoát nước ngầm dưới lòng đất kinh thành thông suốt lại vô cùng phức tạp, rất nhiều yêu quái trong kinh thành đều trốn ở nơi đó.”
Chuột vương Kinh Nhạc phán đoán ảnh yêu này hẳn là yêu quái từ bên ngoài tới, nếu không làm sao có thể không quen thuộc đối với kinh thành như thế…
“Cống thoát nước ngầm...”
Hoàng Đông Kiệt ngẫm lại cũng đúng, chỉ có nơi có hoàn cảnh phức tạp này mới có thể sinh ra nhiều yêu quái.
“Lão đại, ngươi tìm bọn họ để làm gì?”
“Tất nhiên là ăn thịt!”
Chuột vương Kinh Nhạc nghe vậy thân thể run lên, cúi đầu không dám nhìn Hoàng Đông Kiệt.
“Xong rồi, xong rồi, đụng phải tên ăn thịt yêu quái, đợi hắn lợi dụng ta xong, ta có bị hắn ăn tươi nuốt sống hay không.”
Chuột vương Kinh Nhạc sợ hãi thầm nghĩ.
“Ta có giới hạn của mình, chỉ ăn yêu ác, không ăn yêu tốt, tin hay không tùy ngươi.”
Hoàng Đông Kiệt nhìn ra tâm tư của chuột vương bèn lên tiếng.
“Lão đại, ăn yêu quái thì tăng tu vi, nhưng năng lượng tiêu cực trên người yêu ác quá cao, ăn nhiều dễ dàng khiến cho người ta tẩu hỏa nhập ma, hơn nữa khi đối mặt với thiên kiếp cũng sẽ cửu tử nhất sinh.”
Chuột vương không được chọn, chỉ có thể đánh cược một phen, tin tưởng lời Hoàng Đông Kiệt nói là thật.
Thế nhưng tin tưởng thì tin tưởng, nên khuyên nó vẫn sẽ khuyên.
“Ta là dị tộc trong yêu tộc, sẽ không tẩu hỏa nhập ma.”
Hoàng Đông Kiệt không giải thích quá nhiều, chuột vương thấy thế cũng không khuyên bảo gì nữa, về phần khả năng sẽ không tẩu hỏa nhập ma thì nó thật đúng là không tin.
Có điều đây là chuyện của ảnh yêu, không phải chuyện của nó, ngược lại nếu ảnh yêu tẩu hỏa nhập ma chết thì nó cũng tự do.
“Nói cho ta biết về những yêu quái mà ngươi biết đi!”
Hoàng Đông Kiệt hỏi.
“Lão đại, yêu ma quỷ quái kinh thành rất phức tạp, ngươi nghe ta kể từ từ, kinh thành chia làm năm khu vực, thành đông, thành tây, thành bắc, thành nam và trung đình hoàng cung.”
“Mỗi khu vực đều có yêu quái, ví dụ như thành tây chúng ta hiện đang ở, có thể không nói tới cống thoát nước ngầm phía thành tây, thành tây chúng ta còn có một bãi rác khổng lồ.”
“Bãi rác có rất nhiều yêu quái, có bầy chó hoang do cẩu vương dẫn đầu, có đàn gián do gián vương dẫn đầu, cũng có một con chuột vương tồn tại, những tiểu yêu khác cũng có.”
“Trước mắt mà nói, ở bãi rác đó có cẩu vương, gián vương và con chuột vương đen sì, sở dĩ người của Trảm Yêu Ti không đi diệt chúng…”
“…là vì vì rác rưởi chất đống, cái gì cũng không nhiều duy có chuột gián dã cẩu là nhiều nhất, thấy lượng lớn chuột gián như thủy triều cuồn cuộn, người của Trảm Yêu Ti cũng sợ, dù sao kiến nhiều cũng có thể cắn chết voi.
“Đương nhiên, Trảm Yêu Ti muốn thật lòng muốn tiêu diệt yêu quái phía trên đống rác thật ra cũng đơn giản, chẳng qua sau đó thì ai xử lý bãi rác.”
“Cũng là vì gián có thể giúp mọi người xử lý những đống rác rưởi, hơn nữa gián vương rất ít khi ra ngoài làm ác, Trảm Yêu Ti mới mở một con mắt nhắm một mắt với chúng.”
“Lão đại, nếu như ngươi ghét bỏ yêu quái bãi rác bẩn, thành tây còn có rất nhiều yêu quái ẩn nấp, ta đều biết tung tích của bọn họ, đại yêu tiểu yêu đều có.”
Chuột vương Kinh Nhạc nói.
“Ta không kén ăn, bẩn hay không bẩn cũng không sao cả, ta muốn biết nếu như ta ăn hết yêu quái trên bãi rác thì có thể có ảnh hưởng gì hay không.”
“Ảnh hưởng không lớn, gián và chuột bình thường cũng có thể từ từ thanh lọc và tiêu hóa bãi rác, cộng thêm hoàn cảnh như vậy, sớm muộn gì cũng có yêu mới sinh ra.”
Chuột vương Kinh Nhạc suy nghĩ một chút trả lời.