Ảnh yêu đặc thù khiến cho phụ tử Lục Hải Nguyên giật mình cả người đổ mồ hôi lạnh, thì ra ảnh yêu đặc thù đã biết sự tồn tại của Cửu Hồn Thảo từ lâu.
Nói cách khác có thể sau khi bọn họ đánh tan ảnh yêu đặc thù, ảnh yêu đặc thù vì trả thù, có lén lút lẻn vào nhà bọn họ, cuối cùng phát hiện sự tồn tại của Cửu Hồn Thảo.
Xuất phát từ một ý tưởng nào đó, ảnh yêu đặc thù thu hồi lòng trả thù, coi bọn họ thành công cụ hình người, để bọn họ nuôi Cửu Hồn Thảo.
"Thì ra là thế, lão đại anh minh, để bọn họ nuôi Cửu Hồn Thảo cho chúng ta tốt lắm."
Kinh Nhạc nịnh bợ xong, vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía đám người Lục Hải Nguyên.
"Khụ khụ, các ngươi cũng nghe thấy rồi đấy, nuôi Cửu Hồn Thảo cho tốt. Nếu như Cửu Hồn Thảo xuất hiện sự cố gì dẫn đến lão đại ta không thu gặt được, vậy các ngươi cứ chuẩn bị thêm mấy quan tài cho nhà các ngươi đi."
Kinh Nhạc cáo mượn oai hùm nói xong, liền theo Hoàng Đông Kiệt rời đi.
"Không được, ta tuyệt đối sẽ không để cho hắn cướp đi Tiểu Thảo Yêu của nhà chúng ta!"
Lục Thế Viễn siết chặt nắm đấm nhìn chằm chằm về hướng ảnh yêu đặc thù rời đi...
"Tiểu Viễn, chớ dại, cả nhà chúng ta đều không phải là đối thủ của hắn. Nếu quả thật đến ngày hắn tới thu gặt Cửu Hồn Thảo, chúng ta sẽ coi như không nhìn thấy hắn, để cho hắn thu gặt Cửu Hồn Thảo đi."
Lục Trạch biểu cảm rất phức tạp, ngữ khí có mang một tia uất ức cùng bất đắc dĩ, Kim Bài Trảm Yêu Nhân đều không phải là đối thủ của ảnh yêu đặc thù, bọn họ lấy cái gì đối kháng với ảnh yêu đặc thù chứ?
Đối mặt với sự uy hiếp của ảnh yêu đặc thù, bọn họ ngoại trừ thỏa hiệp ra, chẳng thể làm gì khác!
"Phụ thân, Tiểu Thảo Yêu đã từng cứu mạng muội muội mẫu thân và ta, sao chúng ta có thể trơ mắt nhìn Tiểu Thảo Yêu bị hắn cướp đoạt."
Nhìn thấy phụ thân trầm mặc không nói gì, Lục Thế Viễn quay đầu nhìn về phía gia gia.
"Gia gia, ngươi không phải có rất nhiều bằng hữu sao, chúng ta có thể mời Kim Bài Trảm Yêu Nhân giúp đỡ, Kim Bài Trảm Yêu Nhân không được, chúng ta có thể mời cường giả ngũ phẩm, thậm chí cường giả tứ phẩm."
Lục Thế Viễn mong chờ nhìn gia gia.
"Vô dụng thôi, gia gia căn bản là mời không được cường giả ngũ phẩm trở lên, cho dù có thể mời được, chúng ta dám bại lộ sự tồn tại của Cửu Hồn Thảo ư?"
"Một khi bại lộ Cửu Hồn Thảo, có người tham lam đánh cắp Cửu Hồn Thảo. Dẫn tới ảnh yêu đặc thù không thu gặt được Cửu Hồn Thảo, vậy kết quả chính là cả nhà chúng ta bị ảnh yêu đặc thù ăn thịt hết."
"Tiểu Viễn, người nhà quan trọng, hay là Cửu Hồn Thảo quan trọng, trong lòng ngươi phải có quyết định."
Nhìn thấy tôn tử truyền đến ánh mắt mong đợi, Lục Hải Nguyên rất muốn làm hậu thuẫn kiên cường nhất, vững chắc nhất phía sau tôn tử, nhưng nghĩ đến tình huống thực tế, hắn lắc đầu.
"Không, quyết định như vậy, ta không muốn, người nhà ta phải bảo vệ, Tiểu Thảo Yêu ta cũng phải bảo vệ."
"Người ngoài không thể tin cậy, vậy ta sẽ dựa vào bản thân, từ hôm nay trở đi ta sẽ tu luyện, chỉ cần ta trở nên mạnh mẽ hơn, ta có thể bảo vệ Tiểu Thảo Yêu khỏi ảnh yêu đặc thù kia."
Phụ tử Lục Hải Nguyên rất muốn nói cái gì đó, nhưng nhìn thấy ánh mắt kiên định của Lục Thế Viễn, bọn họ liền đem lời trong lòng nuốt xuống.
"Phụ thân gia gia, Khả Nhi nàng..."
Nhìn thấy người nhà không có phản bác hắn, dục vọng trở nên mạnh mẽ của Lục Thế Viễn càng kiên định hơn. Cảm giác được động tĩnh trong lòng Khả Nhi, Lục Thế Viễn có chút muốn nói lại thôi nhìn về phía phụ thân gia gia.
Dù sao phụ thân gia gia đều là Trảm Yêu Nhân, Khả Nhi là Miêu Yêu, giữa hai người có thể...
"Cấm văn đường Quý Nhân cần một khoảng thời gian mới có thể sửa chữa xong, trong khoảng thời gian này nàng có thể ở nhà của chúng ta dưỡng thương, một khi cấm văn được sửa xong, nàng nhất định phải rời khỏi nhà của chúng ta."
Lục Hải Nguyên biết Miêu Yêu là vì cứu tôn tử hắn mới bị thương, hắn không phải người vô tình, lúc nên biến báo, hắn vẫn biết biến báo.
"Gia gia, chúng ta có thể nhận nuôi Khả Nhi hay không?"
Nghe được lời của gia gia, trên mặt của Lục Thế Viễn nhất thời vui vẻ, trước đó hắn còn lo lắng phụ thân gia gia xuất phát từ chức nghiệp mà chém Khả Nhi, hiện tại phát hiện lo lắng của hắn là dư thừa.
Nhìn thấy gia gia dễ nói chuyện như vậy, hắn bắt đầu có chút được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.
"Không được, chúng ta là Trảm Yêu Nhân, trời sinh không đội trời chung với yêu ma, cho dù nàng là yêu tốt, chúng ta cũng không nên có quá nhiều tiếp xúc với yêu quái, đây là quy tắc."
Lục Hải Nguyên lắc đầu từ chối nói.
Lục Thế Viễn còn muốn nói điều gì đó, móng vuốt của Bạch Miêu Khả Nhi đột nhiên khấu chặt cánh tay của Lục Thế Viễn, một mạch lắc đầu với Lục Thế Viễn. Có lẽ là hiểu được ý của Bạch Miêu Khả Nhi, Lục Thế Viễn đem lời cắm ở yết hầu nuốt trở vào.
Lúc này, Chu Thành Văn đỡ Lý Nhiên Thiên chạy tới. "Có nhìn thấy ảnh yêu đặc thù không?"
Nhìn Thấy Lục Thế Viễn, hai người Lý Nhiên Thiên biết phụ tử Lục Hải Nguyên đã thành công cứu tiểu hài tử của nhà bọn họ ra ngoài, bọn họ bây giờ chỉ muốn biết tăm tích của ảnh yêu đặc thù.
"Có gặp, ảnh yêu đặc thù đã nuốt chửng Thử Vương Tiết Phàm.” Lục Hải Nguyên suy nghĩ một lát liền đem tình huống vừa rồi nói ra, chỉ có điều hắn đem chuyện của Cửu Hồn Thảo giấu đi.
"Thật không ngờ, không đến nửa ngày, bãi phế tích đã luân hãm."
"Tam hại bị nuốt chửng, liền đại biểu cho thế lực của Thử Vương Bì Bì Thử cũng càng ngày càng lớn mạnh, hiện tại toàn bộ Thành Tây đều là địa bàn của ảnh yêu đặc thù."
"Không được, không thể cứ tiếp tục như vậy, còn không trói buộc được ảnh yêu đặc thù, Thành Đông, Thành Nam, thậm chí toàn bộ kinh thành Địa Hạ đều bị thuộc hạ Bì Bì Thử của ảnh yêu đặc thù nắm trong tay."
Lý Nhiên Thiên bọn họ nghe xong, cũng biết sự việc nghiêm trọng, không ở lại bãi phế tích quá lâu, chạy về Trảm Yêu ty báo cáo tình huống.
Cùng ngày, vô số Trảm Yêu Nhân xuất hiện ở bãi phế tích, nhưng bọn họ không phát hiện ra gì cả, bãi phế tích ngoại trừ rác rưởi chỉ là rác rưởi.
Nhưng trên thực tế bãi phế tích đã bị Thử Vương Kinh Nhạc khống chế toàn diện, người của Trảm Yêu ty đối với chuyện lần này cũng là trong lòng biết rõ, không nhìn thấy chuột, có thể những con chuột đều trốn ở bên trong hang chuột tránh bọn họ.