“Cùng lên!”
Mấy yêu Tử Tiêu liếc nhau, không chút do dự, lần lượt ra tay với thiên bức vương.
“Hừ, quả thực buồn cười, các ngươi đều chưa đạt tới cấp độ yêu vương, còn vọng tưởng vượt cấp khiêu chiến yêu vương cấp hai.”
Thiên bức vương cảm thấy mình bị coi thường, ánh mắt lạnh lùng, tự động nghênh đón ngũ yêu Tử Tiêu.
Điểu tộc, Hầu tộc, Điêu tộc thấy đại biểu các tộc bao vây tấn công thiên bức vương, nội tâm đều chờ mong năm vị đại nhân có thể thắng, đang cổ vũ cho đại nhân của mình.
“Rống!”
Tinh tinh vàng mỗi một lần công kích đều ngửa đầu gầm gừ một tiếng, ỷ vào da thô thịt dày tấn công về phía thiên bức vương.
“Lực lượng đủ rồi nhưng tốc độ của ngươi quá chậm.”
Bàn tay tái nhợt của thiên bức vương in trên ngực khỉ đột vàng, lực đạo khổng lồ đánh bay tinh tinh vàng ra ngoài.
“Ầm!”
Thân thể khổng lồ đập xuống mặt đất tứ phân ngũ liệt, ngay khi Hầu Đại Thiên sắp rơi xuống vực sâu bị sương mù đen cắn nuốt, thân thể Hầu Đại Thiên chấn động, yêu lực cuồng bạo mà ra, khiến cho hắn bay lên trời.
“Tốc độ của ta không được nhưng lực đạo của ngươi cũng không tốt!”
Thật ra Hầu Đại Thiên bị thương nhẹ, dù sao thiên bức vương là yêu vương cấp hai, dù hắn là tinh tinh, cơ bắp rất cứng, nhưng chênh lệch đẳng cấp không cách nào bù đắp được.
Vì không để chiến hữu bị ảnh hưởng, cứ giả vờ không có chuyện gì.
“Ta sẽ ngăn cản công kích của hắn, các ngươi yên tâm to gan công kích hắn đi!”
Nội tâm Hầu Đại Thiên đại khái tính toán một chút, nếu lực công kích của thiên bức vương không thay đổi, cường độ thân thể của mình hẳn là có thể đối kháng hơn năm mươi chiêu của hắn.
Vì thế Hầu Đại Thiên chuẩn bị làm khiên chắn để các chiến hữu an tâm tấn công.
“Ồ!”
Thiên bức vương nghe Hầu Đại Thiên nói, không nói gì chỉ lộ ra tiếng quát lạnh.
“Phong Tuyết Trục Dạ!”
Khổng tước nữ Tử Tiêu phóng đại chiêu, thiên tượng bị yêu lực của Tử Tiêu vặn vẹo, khắp trời tuyết rơi, lạnh lẽo lan tràn thiên địa.
“Cái này, cái này”
Tiểu yêu thiên bức bị bông tuyết rơi xuống người, trên người bắt đầu đóng băng, không tới mấy hơi thở đã biến thành khối băng.
Ngũ tộc thuộc về đồng minh, dưới sự khống chế của khổng tước nữ Tử Tiêu cũng không bị ảnh hưởng của bông tuyết.
Bông tuyết rơi xuống, đa số đều là nhắm vào thiên bức vương, độ ẩm trong không khí đều ngưng tụ thành tinh thể, từng trận lạnh lẽo trùng kích thiên bức vương.
“Ngươi chỉ có bản lĩnh này thôi sao?”
Hào quang đỏ như máu từ trên người thiên bức vương khuếch tán ra từng tầng, không chỉ bao phủ hơi lạnh lan rộng mà cả thiên địa cũng bị bao phủ.
Cảm giác áp bách thuộc về yêu vương cấp hai đang cuốn lấy chúng yêu.
“Thật là một cảm giác áp bức khủng khiếp!”
Ma Tương che chở Tiểu Ngải và Tiểu Bát, cảm giác áp bách này khiến cho tinh thần hắn căng thẳng, hô hấp của Tiểu Ngải và Tiểu Bát cũng bởi vậy mà dồn dập.
Những yêu quái nhỏ yếu khác càng vì cảm giác áp bách này sợ run rẩy.
“Trấn Ma Vũ!”
“Bạo Lực Cuồng Triều!”
“Chấn Thiên Sơn!”
“Mê phong!”
Mấy yêu khổng tước nữ Tử Tiêu biết nhẹ tay chính là hại người của mình, vì thế bọn họ đều sử dụng tất cả thực lực.
Tử Tiêu hóa thành bản thể khổng tước, khổng tước cực đẹp mở cánh của nàng, mấy tấm lông vũ lấp lánh vừa hiện ra.
“Ầm” một tiếng, phá không tấn công thiên bức vương.
Thiên bức vương không tránh né, hắn cảm giác mấy cái lông vũ này không nhắm vào mình, kết quả cũng đúng như hắn nghĩ, lông vũ đều bắn ra bốn phía xung quanh hắn.
Chỉ là một giây sau, mặt mày hắn nhíu lại, lông vũ này công kích đến bản thể hắn.
Hắn rất mờ mịt, rõ ràng lông vũ không bắn trúng thân thể hắn, sao hắn lại bị thương. Nhưng không có thời gian để hắn suy nghĩ nhiều, công kích của bọn Hầu Đại Thiên cũng đến.
Thiên bức vương không muốn kéo dài, lo lắng mấy yêu công kích cũng sẽ quỷ dị giống như công kích của khổng tước nữ, chuẩn bị né tránh.
Ai ngờ thân thể hắn không nhúc nhích được, cảm giác này giống như là bị người ta ghim trên mặt đất, cứng ngắc cúi đầu nhìn chỗ kk ổn mới phát hiện trên cái bóng của mình bị ba sợi lông vũ đóng đinh.
Đó là lông của khổng tước!
Đám Hầu Đại Thiên làm sao có thể bỏ qua cơ hội như vậy, yêu lực tăng lên cực điểm, đều là tấn công tới chỗ trí mạng của thiên bức vương.
Hầu Đại Thiên bạo lực đấm một cái, cổ thiên bức vương nghiêng ngả, Đằng Sơn một kích chấn thiên sơn, trái tim thiên bức vương xuất hiện một lỗ hổng.
Sừng hươu sắc bén của Cửu Phong vừa qua, nửa eo của thiên bức vương bị cắt ra, Nhạc Huyên móc nửa đầu thiên bức vương ra.
“Thắng, chúng ta thắng rồi!”
“Ha ha, ta biết các đại nhân sẽ không làm chúng ta thất vọng.”
Yêu các tộc thấy dáng vẻ thảm thiết của thiên bức vương lúc này, đều sôi trào, cho rằng bọn họ đã thắng.
Chỉ có điều khổng tước nữ bọn họ cũng không dám thả lỏng một khắc, vì thiên bức vương bại quá nhanh, đây vốn dĩ không giống thực lực của yêu vương cấp hai...
“Ta vốn tưởng rằng có thể lừa gạt ngươi, không ngờ các ngươi lại cẩn thận như vậy.”
Thiên bức vương thấy bọn Tử Tiêu còn đang cảnh giác bốn phía, biết không có lừa được bọn họ, thân ảnh hiện ra, thân giả rách nát không chịu nổi lúc trước đã biến mất không thấy.
Các tộc thấy thiên bức vương còn nguyên vẹn không tổn hao gì lại xuất hiện, sắc mặt đã hưng phấn sôi trào trở nên cứng đờ.
“Làm sao ngươi làm được?”
Ngũ yêu khổng tước nữ ánh mắt ngưng trọng hỏi.