Thiên Yêu thành.
“Thành chủ, đây là quy tắc mà chúng ta cùng nhau thương thảo chế định ra, thành chủ ngươi nhìn xem, có chỗ nào chưa đúng chúng ta lập tức chỉnh sửa.”
Khổng tước nữ Tử Tiêu dẫn mấy người Hầu Đại Thiên đi tới văn phòng Hoàng Đông Kiệt, thấy Hoàng Đông Kiệt xem tiểu thuyết tạp ký không biết tìm kiếm từ đâu ra, vừa xem vừa cười rất đê tiện.
Điều này khiến cho mấy yêu Tử Tiêu bỗng nhiên thấy rất mệt mỏi, bọn họ đều bận rộn đến mức mệt mỏi như con chó già nhưng thành chủ lại trốn đi lười biếng.
Có điều hai ngày bận rộn này bọn họ cũng an tâm rất nhiều.
Vì thành chủ thật sự trao quyền cho bọn họ, hơn nữa sau khi thành chủ thôn phệ thiên bức vương cũng không có thương tổn bất kỳ một yêu quái nào trong thành.
Dù yêu yếu đến mức không thể biến hóa, thành chủ cũng không có động thủ, vẫn ở trong phủ thành chủ làm trạch nam.
Lúc trước bọn hắn còn sợ thành chủ đang dưỡng cổ, lo lắng thành chủ sẽ lén thương tổn yêu các tộc bọn họ, nhưng vẫn không thấy thành chủ có động tác khác, bọn họ an tâm rất nhiều. Dần dần có cảm giác đồng ý đối với Thiên Yêu thành.
Hoàng Đông Kiệt cầm lấy quy tắc mà bọn Tử Tiêu chế định xem, nhìn một hồi cầm lấy bút vẽ mấy cái lại tăng thêm hơn mười điều.
Sau khi kiểm tra một lần quy tắc được thiết lập ra không có vấn đề gì, ném quyển sách cho bọn Tử Tiêu.
“Sau này cứ dựa theo quy tắc này mà làm việc!”
Bọn Tử Tiêu thấy thành chủ thêm hơn mười quy định thì càng thêm bội phục thành chủ.
Chẳng lẽ thành chủ toàn tài hay sao, mới thêm vào quy định đã hoàn thiện, hoàn mỹ, thích hợp, không có bất kỳ sơ hở nào.
Còn có cái gì mà thành chủ không biết!
“Thành chủ, nếu như các ngươi muốn biến Thiên Yêu thành thành đệ nhất thánh địa yêu giới, ta đề nghị chuyển Thiên Yêu thành đến trung ương Vạn Cổ quần sơn.”
“Chỉ có làm như vậy mới phù hợp với địa vị kết cấu của Thiên Yêu thành chúng ta.”
Khổng tước nữ Tử Tiêu đưa ra đề nghị nói.
“Có thể, đợi một lát ta sẽ chuyển Thiên Yêu thành đến trung tâm Vạn Cổ quần sơn.”
Hoàng Đông Kiệt suy nghĩ một chút rồi đồng ý.
“Thành chủ, quy tắc của Thiên Yêu thành chúng ta không chỉ có hiệu quả đối với trong thành mà cũng có hiệu quả đối với phạm vi nhất định ngoài thành, đây là vì bảo hộ yêu đến Thiên Yêu thành giao dịch.”
“Để phòng bọn họ vừa ra khỏi cửa thành đã bị cướp.”
“Chỉ có điều phạm vi quản lý đối ngoại của chúng ta là bao nhiêu, là phạm vi một vạn dặm phụ cận Thiên Yêu thành hay là toàn bộ Vạn Cổ quần sơn đều thuộc về quản lý của chúng ta.”
Từ khi Hầu Đại Thiên dần dần có cảm giác đồng ý với Thiên Yêu thành, nghĩ đến chuyện Thiên Yêu thành có thể nhất cử bắt được toàn bộ Vạn Cổ quần sơn.
Theo hắn thấy địa bàn càng lớn càng có thể làm nổi bật sự vĩ đại của thành chủ.
“Bên trong Thiên Yêu thành đã đủ lớn rồi, theo tu vi của ta mạnh mẽ hơn, nội bộ Thiên Yêu thành cũng sẽ càng ngày càng lớn.”
“Chỉ riêng nội bộ Thiên Yêu thành ta cũng sắp quản lý không được, nào còn có thời gian quản lý toàn bộ Vạn Cổ quần sơn.”
“Ở giai đoạn này quản lý toàn bộ dãy núi Vạn Cổ chính là đang nhấc đá đập chân mình.” “Không nói rất nhiều yêu quái trong Vạn Cổ quần sơn không đồng ý, dù đồng ý cho ngươi quản lý, ngươi có thể khiến cho sinh linh của Vạn Cổ quần sơn đều tuân thủ quy tắc của Thiên Yêu thành chúng ta sao?”
“Vạn Cổ quần sơn quá lớn, nếu chỉ có binh lực của chúng ta thì một khi phát sinh tranh chấp, chờ các ngươi chạy tới xử lý chuyện đã sớm kết thúc.”
“Gom toàn bộ Vạn Cổ quần sơn vào phạm vi quản lý của Thiên Yêu thành chúng ta, quy tắc không thể thực hiện hiệu quả trong phạm vi quản lý, đây không phải là đánh vào mặt chúng ta, khiến cho người ta chê cười sao?”
“Nếu như yêu bên ngoài thấy quy tắc của chúng ta không có cách nào thực hiện hiệu quả, bọn họ vẫn sẽ tin chúng ta và coi trọng những quy tắc của chúng ta sao?”
Hầu Đại Thiên vừa nghe thành chủ nói bỗng nhiên cảm thấy mình quá ngây thơ.
Vốn tưởng Thiên Yêu thành có vị thành chủ yêu vương cấp ba này tọa trấn, chuyện gì cũng dễ làm, ai ngờ hắn suy nghĩ quá đơn giản.
Vì thế quên mất Thiên Yêu thành mới vừa mới bắt đầu, tất cả đều rất khó khăn.
“Không cần suy nghĩ nhiều tới Vạn Cổ quần sơn, chuyện trong thành cũng đủ để chúng ta quan tâm rồi.”
“Phạm vi quản lý đối ngoại của chúng ta trước tiên định là lấy Thiên Yêu thành làm trung tâm, xung quanh ngàn dặm đều thuộc về địa bàn của chúng ta.”
“Trong phạm vi quản lý thuộc về chúng ta thì do chúng ta quản lý, ra khỏi phạm vi quản lý sẽ không liên quan đến chúng ta. Đương nhiên, nếu các ngươi không quen nhìn những chuyện phát sinh ngoài thẩm quyền, cũng có thể lấy danh nghĩa cá nhân đi quản.”
“Con người ta rất dễ nói chuyện, đối với rất nhiều chuyện đều là mắt nhắm mắt mở.”
Hoàng Đông Kiệt rất bình tĩnh nói.
Bọn Tử Tiêu nghe xong đại khái cũng nghe ra ý của thành chủ, bỗng nhiên bọn họ không khỏi thả lỏng rất nhiều.
“Thành chủ, chúng ta còn chưa tuyên truyền thì ngoại giới đã biết đến tồn tại của thành chủ ngươi.”
“Trong dãy núi Vạn Cổ, bọn Mật Phong nhất tộc (ong mật), Tùng Thử nhất tộc (con sóc) nếu rời khỏi rừng rậm rất khó sinh tồn, bọn họ rõ ràng có ý thần phục chúng ta.”
“Ở bên ngoài, các thế lực lớn án binh bất động muốn xem động tác tiếp theo của chúng ta.” “Một ít tán yêu và yêu có dã tâm cũng bởi thế mà muốn tới gia nhập vào Thiên Yêu thành chúng ta, cũng có một bộ phận yêu quái bán tín bán nghi với chuyện thành chủ ngươi là yêu vương cấp ba.”
“Bây giờ cửa thành chúng ta đóng chặt, chờ một khắc chúng ta mở cửa thành, có lẽ số lượng yêu quái tràn vào Thiên Yêu thành chúng ta không ít.”
Tử Tiêu bẩm báo tình báo bên ngoài với thành chủ.
“Tất cả dựa theo quy tắc đã định sẵn mà làm, quan tâm có phải hắn có dã tâm hay không làm gì, cũng không cần quan tâm hắn có phải là nội gián của các thế lực khác hay không, phù hợp với điều kiện tiến vào cũng có thể trở thành cư dân của chúng ta.”
“Nếu không đủ điều kiện thì làm theo quy tắc không phù hợp với điều kiện.”
“Nếu như có náo loạn thì càng tốt, bắt tới làm khổ lao, hoặc là để ta ăn tươi nuốt sống, làm chất dinh dưỡng mở rộng Thiên Yêu thành.” Hoàng Đông Kiệt nói xong phất tay để bọn Tử Tiêu rời đi, chuẩn bị tiếp tục lười biếng.