Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 431 - Chương 431. Lão Tổ Ta Khổ Nha!

Chương 431. Lão tổ ta khổ nha!
Chương 431. Lão tổ ta khổ nha!

Huyền Thanh nghe vậy ánh mắt sửng sốt, hồi lâu hắn mới phản ứng lại.

“Thành chủ, ngươi đang đùa với ta phải không?”

Huyền Thanh không tin thái gia gia bị đại bàng yêu bắt đi còn sống, khi đó thái gia gia cũng không có khai mở linh trí thành yêu, làm sao đào thoát từ trên tay đại bàng yêu được?

Sợ là thái gia gia thật sự thoát khỏi khỏi tay đại bàng yêu sống sót cũng không thể nhảy lên trở thành yêu vương cấp ba cao cao tại thượng được.

“Với cấp độ bây giờ của ta, ta có cần phải nói dối ngươi không?”

Hoàng Đông Kiệt bình thản trả lời.

“Vậy thực lực của ngài...”

“Ta ăn yêu!”

“Ăn yêu? Nhưng ngươi làm sao tránh được nguy cơ tẩu hỏa nhập ma?”

“Ta là yêu loại đặc thù, lại được thần thú Huyền Vũ truyền thừa, tẩu hỏa nhập ma không có tồn tại.”

“Vậy vì sao ngươi không trở về hồ Thiên Thu tìm chúng ta?”

Hỏi đến đây, Huyền Thanh đã tám chín phần mười chắc chắn thành chủ chính là thái gia gia của hắn, cũng chính là bối phận thái gia gia.

Đúng như thành chủ nói, lấy thực lực địa vị của thành chủ căn bản là không cần thiết phải nói dối hắn.

“Lão tổ ta khổ nha, cả đời bận rộn ngủ say thật lâu, mới từ từ tỉnh lại, sau đó khai mở linh trí thành yêu.”

“Thức tỉnh kỹ năng độc hữu của yêu loại đặc thù, từng bước ăn yêu trưởng thành đến bây giờ.”

“Lại vì Huyền Vũ truyền thừa, ta trong bóng tối cảm giác được ta có đại địch tồn tại.”

“Nếu ta không đánh bại kẻ thù truyền kiếp của ta, thế giới sẽ rơi vào bóng tối vĩnh viễn.” “Sau khi ta khai mở linh trí, không phải không muốn trở về hồ Thiên Thu tìm các ngươi, chẳng qua cứu vớt thế giới là sứ mệnh của ta.”

“Đối mặt với đại địch uy hiếp, thời gian gấp gáp, vì trở nên mạnh mẽ, ta chỉ có thể lựa chọn buông các ngươi xuống trước.”

“Yêu thương các ngươi là tiểu ái, bảo vệ thế giới mới là đại ái, tin rằng các ngươi nhất định sẽ hiểu ta.”

Hoàng Đông Kiệt mở mắt nói dối, làm gì có có đại địch tồn tại.

Nếu thật sự có đại địch tồn tại, đại địch cũng chỉ có chính hắn.

Huyền Thanh bỗng nhiên cảm thấy kính nể, thì ra lão tổ còn có lòng mang thiên hạ.

“Lão tổ, đại địch này là ai, lấy lực lượng bây giờ của Thiên Yêu thành chẳng lẽ còn không thể đối phó?”

Huyền Thanh cũng không gọi thái gia gia mà gọi lão tổ. Huyền Thanh vô cùng để ý đại địch trong miệng lão tổ, có thể khiến cho lão tổ yêu vương cấp ba xưng là đại địch thì chắc chắc đại địch này rất khủng bố.

“Trước mắt còn chưa rõ ràng lắm, có thể thiên địa linh khí đại hồi phục, thần phật đầy trời trở về, cũng có thể là thiên ma vực ngoại xâm lấn vân vân.”

“Tóm lại bây giờ còn chưa thể xác định, trước mắt việc chúng ta có thể làm chính làm bản thân thêm lớn mạnh.”

Hoàng Đông Kiệt đã nói ra, dĩ phải làm tròn lời nói dối này.

“Lão tổ, nghe nói Thiên Yêu thành là thần khí, có thể tự do tiến vào hư không, cũng có thể an gia khắp nơi.”

“Ngươi muốn nói gì?”

Hoàng Đông Kiệt hỏi.

“Lão tổ, nếu muốn nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, ta đề nghị chuyển Thiên Yêu thành đến hồ Thiên Thu.”

“Hồ Thiên Thu rất đặc biệt, thiên địa linh khí sinh động dị thường, ở nơi đó tu luyện tiến độ không chỉ nhanh hơn so với yêu quái bên ngoài mà còn giảm bớt nguy cơ tẩu hỏa nhập ma.” “Hồ Thiên Thu có rất nhiều thế lực chiếm cứ, tự nhiên có rất nhiều ác yêu tồn tại, lão tổ muốn nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, càng không thể buông tha bọn họ.”

“Truyền thuyết kể rằng hồ Thiên Thu ẩn giấu bí mật tối cao, nếu chúng ta chiếm lấy hồ Thiên Thu, Thiên Yêu thành được hưởng lợi nhiều hơn tưởng tượng.”

Huyền Thanh đưa ra đề nghị như vậy thật ra là có tư tâm, hắn muốn báo thù, muốn lão tổ trở về hồ Thiên Thu làm thịt thế lực yêu vương Hắc Long.

“Ngươi muốn trở về báo thù.”

Hoàng Đông Kiệt liếc mắt một cái nhìn ra ý nghĩ của Huyền Thanh.

“Đúng, ta muốn báo thù, lão tổ, ngươi chưa trải qua nỗi bi thương của người đầu bạc tiễn người đầu xanh.”

“Nghĩ đến gia tộc chúng ta đã phục vụ yêu vương Hắc Long không mệt mỏi hàng trăm năm, cuối cùng lại bị đối xử như vậy.”

“Tuy rằng chúng ta là vì sinh tồn mới dựa vào hắn, nhưng hắn cũng không thể nói giết thì giết.”

“Lão tổ, nhi tử thứ hai của ta chỉ không cẩn thận làm đổ chén rượu của hắn, hắn mang nhi tử thứ hai của ta ra đóng đinh tứ chi, sau đó yêu cầu khách quý lấy nhi tử thứ hai của ta làm bia để luyện tên.”

“Đêm đó, thi thể nhi tử thứ hai của ta bị kéo trở về, trên người toàn là mũi tên, máu cũng chảy khô.”

“Mấu chốt là nhi tử thứ hai của ta chết mắt không nhắm lại, nhi tử thứ hai ta chết không nhắm mắt!”

“Lão tổ, cừu hận như vậy ta không nên báo sao?!”

Huyền Thanh vô cùng đau thương lại tràn đầy cừu hận nói.

“Nên báo, có điều phải các ngươi tự báo, ta sẽ không ra tay.”

Huyền Thanh dùng ánh mắt không rõ nhìn Hoàng Đông Kiệt, đây là ý gì?

“Trong mắt thế nhân, bây giờ Thiên Yêu thành còn cao hơn hồ Thiên Thu.”

“Hồ Thiên Thu có một bí mật truyền thuyết hư vô, nhưng Thiên Yêu thành quả thật có yêu vương cấp ba như ta tồn tại.”

“Ngươi xem hồ Thiên Thu xác thực có yêu vương cấp ba tồn tại hay không, đều nói có nhưng có ai thấy?”

“Thiên Yêu thành đã là thánh địa trong mắt tất cả yêu quái, Thiên Yêu thành làm gì còn phải hạ thấp cấp độ đi đoạt lấy hồ Thiên Thu.”

“Hơn nữa Thiên Yêu thành có quy tắc, vì trật tự và quy tắc mới hấp dẫn tới vô số yêu quái trong thiên hạ mộ danh mà đến.”

“Đi xâm lấn hồ Thiên Thu chỉ làm hỏng danh tiếng của Thiên Yêu thành.”

“Trước mắt Vạn Cổ quần sơn rất tốt, Thiên Yêu thành trước mắt còn chưa có phương châm chuyển nhà.”

“Trên đây là nguyên nhân không thể xâm lấn hồ Thiên Thu, về phần ta vì sao không ra tay, các ngươi tự tay báo thù không phải càng có khoái cảm hơn sao?”

“Hai đội ngũ thương nhân khác là rút một thành lợi ích, mà các ngươi có thể rút ba đến năm phần, đây chính là chiếu cố lão tổ ta dành cho các ngươi.”

“Có nhiều tài nguyên như vậy, chẳng lẽ các ngươi trở nên mạnh mẽ hơn rất khó sao?”

“Nếu cảm thấy trở nên mạnh mẽ chậm quá, các ngươi không muốn chờ, tiền là một thứ tốt, Thiên Yêu thành không thiếu nhất chính là thợ săn tiền thưởng, ngươi có thể thuê mấy yêu vương đi xử hắn.”

“Ngươi phải hiểu được, ở Thiên Yêu thành rất ít việc tiền không làm được.”

Hoàng Đông Kiệt nói ra nguyên nhân hắn không ra tay, nhưng tình hình thực tế là vì hắn lười, lười nhúc nhích, lười đi xa, càng lười chuyển nhà.

Hết chương 431.
Bình Luận (0)
Comment