“Rống!”
Vì yêu lực của Quan Tài Đen phát ra, ba cương thi cũng cuồng bạo, bẻ gãy xích sắt trói trên người.
“Đáng chết, cương thi này còn có thể bạo tăng lực lượng, bây giờ đã tăng lên cấp bậc cương thi vương rồi.”
Thấy thực lực của ba cương thi bạo tăng đến cấp bậc cương thi vương, đám người kim bài trảm yêu sứ cũng đột nhiên bị làm rối loạn tiết tấu.
“Cái gì, Khốn Yêu trận bị móng vuốt sắc nhọn của cương thi xé rách rồi sao?”
Đại bộ phận lực chú ý của trảm yêu sứ đều cảnh giác Quan Tài Đen nên còn chưa động thủ, ai ngờ điều này cho cương thi một cơ hội.
Cương thi này đánh văng kim bài trảm yêu sứ quấn lấy nó ra, vọt tới vùng ven Khốn Yêu trận, móng vuốt sắc nhọn tản ra tà khí màu đen lăng không một cái, Khốn Yêu trận bị rạch ra. “Tạm biệt các ngươi!”
Quan Tài Đen cũng giảo hoạt, thấy Trảm Yêu Ti người đông thế mạnh, Khốn Yêu trận vừa phá, xoay người chuẩn bị bỏ chạy.
“Yếm thổ thuật!”
Thời khắc quan trọng, Tô Hạo Hoa ra tay, hắn đánh yếm thổ thuật lên trên người Quan Tài Đen để Quan Tài Đen trong thời gian ngắn mất đi khả năng lẩn trốn.
Quan Tài Đen căng thẳng, biết trong thời gian ngắn rất khó diệt trừ yếm thổ thuật trên người, không có biện pháp chỉ có thể lăng không chạy về phía kia.
“Để lại hai hoặc ba người diệt trừ nó, những người khác đuổi theo ta.”
Thấy Quan Tài Đen để lại một cương thi muốn giữ chặt bọn họ, Tô Hạo Hoa cũng không do dự, để hai ba kim bài trảm yêu sứ ở lại quấn lấy hoặc là trừ bỏ cương thi, hắn dẫn những người khác đi đuổi theo Quan Tài Đen.
“Đó là gì?”
Lục Thế Viễn đang phòng vệ tình hình xung quanh, tinh thần bọn họ căng thẳng, bọn họ đều vội vàng nhìn về một hướng, vì phương hướng đó truyền đến yêu khí càng ngày càng gần. “Là Quan Tài Đen, hắn đột phá Khốn Yêu trận, đang chuẩn bị từ phương hướng này của chúng ta phá vòng vây đi ra ngoài.”
Vừa xác định thân phận người tới, thái độ bình thường của Chung Bình Phàm cũng lập tức căng thẳng.
“Ngăn hắn lại, đừng để hắn chạy!”
Bọn người Lục Thế Viễn liên tục lấy vũ khí ra chuẩn bị ngăn cản Quan Tài Đen.
“Một đàn kiến!”
Quan Tài Đen thấy người chặn đường đi của hắn đều là tiểu bối thất bát phẩm, không để bọn hắn vào mắt, để cương thi đi ra đánh.
“Rống!”
Không hổ là cương thi, vừa đối mặt đã đánh bay một đám trảm yêu sứ ra ngoài, có điều Quan Tài Đen cũng bị ba người Lục Thế Viễn bức dừng.
“Ngươi là ai?”
Quan Tài Đen muốn không kinh ngạc cũng không được, ba người trước mắt này bất đồng với những người khác, tu vi cao hơn so với những người khác một cấp, mấu chốt nhất chính là pháp bảo cao giai trên người ba người này cũng nhiều lắm.
Ví dụ như lúc này cái bóng của hắn bị Lục Thế Viễn dùng một cái quan tài đóng đinh, thân hình của hắn bị kính chiếu yêu của Chung Bình Phàm làm chấn động, chuỗi phật châu của Lâm Thiên Dương cũng trói hắn một vòng.
“Đạo môn thánh tử, Phật môn thánh tử, hẳn là các ngươi, ngoại trừ các ngươi ra lão già kia nỡ cho các ngươi pháp bảo như vậy.”
Thấy bọn người Lâm Thiên Dương không trả lời, nhưng thấy tính chất pháp bảo, Quan Tài Đen cũng đoán ra thân phận của Lâm Thiên Dương.
“Các ngươi cho rằng như vậy là có thể giữ ta lại sao?”
Quan Tài Đen biết ba người trước mắt muốn ngăn cản hắn để chờ đợi truy binh phía sau, hắn cũng không dám cho bọn họ cơ hội như vậy, vội vàng khống chế cương thi công kích ba người Lục Thế Viễn.
Đối mặt với công kích của cương thi, ba người Lục Thế Viễn bỗng nhiên luống cuống tay chân.
Nhưng cũng chỉ trong chốc lát, đám người Tô Hạo Hoa đã đuổi theo.
“Đáng chết!”
Thấy bọn người Tô Hạo Hoa đuổi theo, Quan Tài Đen nội tâm cũng gấp, chuẩn bị chạy, ai ngờ bị phi kiếm bay tới chặn đường đi.
“Các ngươi làm rất tốt, còn lại giao cho chúng ta đi!”
Tô Hạo Hoa khen ngợi ba người Lục Thế Viễn, sợ thời gian kéo dài sẽ xuất hiện biến cố, cùng kim bài trảm yêu sứ khác bao vây tấn công Quan Tài Đen.
“Muốn mạng của ta sao, ta sẽ dẫn theo trụ cột tương lai của nhân tộc các ngươi cùng nhau xuống địa ngục!”
Giao chiến hơn mười phút, đối mặt với trảm yêu sứ người đông thế mạnh, Quan Tài Đen dần dần rơi vào thế hạ phong, thấy ba người Lục Thế Viễn đang xem kịch ngoài sân, Quan Tài Đen chợt có một chủ ý. Chỉ thấy một trong hai cương thi chợt bộc phát đánh bay cac kim bài trảm yêu sứ khác, toàn lực bắn về phía ba người Lục Thế Viễn.”
“Không tốt, mau giết hắn!”
Đám người Tô Hạo Hoa thấy Quan Tài Đen lại xuống tay với tiểu bối, bỗng nhiên nóng nảy, ba người Lục Thế Viễn chỉ cần tiếp tục trưởng thành, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành trụ cột của nhân loại.
Bọn người Tô Hạo Hoa làm sao có thể cho phép ba người Lục Thế Viễn xảy ra chuyện ở chỗ này, nhất thời đại bộ phận kim bài trảm yêu sứ đều chạy tới cứu viện.
“Các ngươi đã bị lừa!”
“Ầm!”
Kim bài trảm yêu sứ tốc độ nhanh, cương thi nhanh chóng một bước ngăn trở trước mặt ba người Lục Thế Viễn, trong khi những người có tốc độ chậm cũng sắp tiếp cận cương thi chuẩn bị ngăn cản nó.
Ai ngờ bất ngờ xảy ra, cương thi tự bạo ngay tại chỗ, chưa kịp phản ứng đại bộ phận kim bài trảm yêu sứ bị nổ bay ra ngoài.
Lục Trạch lo lắng cho nhi tử mình, cũng bởi vậy mà trở thành một người bị nổ bay.
“Bây giờ xem ngươi làm thế nào để ngăn cản ta.”
Quan Tài Đen nhân lúc đại bộ phận trảm yêu sứ còn chưa lấy lại tinh thần, lại ra lệnh cho cương thi còn lại ra tay với ba người Lục Thế Viễn còn đang ngây người.
Có điều trước khi ra tay, hắn biến trở về bản thể quan tài, để cương thi đánh hắn bay qua hướng sông Thông Thiên.
Tô Hạo Hoa còn muốn ngăn cản hắn, đáng tiếc bị cương thi phun thi độc ra bức lui.
Khoảnh khắc Quan Tài Đen bị cương thi kia ném bay, chính là lúc cương thi động thủ với ba người Lục Thế Viễn.
Lục Trạch đứng lên chắn trước mặt nhi tử muốn ngăn cản cương thi, nhưng hắn lại không để ý tới vết thương trên người, vô tình, bả vai của hắn bị móng vuốt sắc nhọn của cương thi cào xước.