“Chư vị, xác sống đã không còn là người, bọn họ đều là nguồn gốc của chất độc. Vì lợi ích của người sống, đừng tỏ ra thương xót chúng, hãy hỏa táng chúng và để chúng biến mất.” “Mặt khác, còn phải cẩn thận phòng ngừa Âm Ty, tuy rằng không biết bọn họ có mục đích gì nhưng bọn họ có thể khiến cho Quan Tài Đen trở nên phiền toái như vậy chứng tỏ bọn họ thứ bọn muốn còn lớn hơn Quan Tài Đen.”
“Lần này đi trấn áp Quan Tài Đen có nguy hiểm vô hạn chờ đợi chúng ta, nhưng chúng ta là trảm yêu sứ, là một thanh đao của nhân loại dẹp tan bóng tối vô tận.”
“Chúng ta chỉ có vĩnh viễn tiến lên phía trước, không được lui về phía sau.”
Tất cả trảm yêu sứ nghe xong toàn bộ kiên quyết nhìn Lý Chí Đào, chờ đợi mệnh lệnh cuối cùng của hắn.
“Xuất phát!”
Lý Chí Đào ra lệnh, toàn bộ trảm yêu sứ, ngự thường sứ Trảm Yêu Ti dưới sự dẫn dắt của Tô Hạo Hoa xuất phát về quận Long Môn, Vân Châu.
“Ngươi không nên đi theo!”
Lục Trạch thấy nhi tử trong đội, ánh mắt phức tạp nói.
“Ta cũng là trảm yêu sứ, trảm yêu trừ ma là nghĩa vụ của ta, ta vì sao không nên đi, chẳng lẽ vì ta là nhi tử của ngươi?”
Lục Thế Viễn hỏi ngược lại phụ thân hắn.
“Trước khi Quan Tài Đen còn chưa trở thành yêu vương, thi độc thiếu chút nữa đã lấy mạng ta.”
“Bây giờ Quan Tài Đen thành công biến thành yêu vương, thi độc không chỉ biến dị còn trở nên thê khủng bố hơn, mặt khác sau lưng việc này còn có bóng dáng của Âm Ty.”
“Ngươi có mấy cái mạng bảo đảm ngươi sẽ không có nguy hiểm trong trận này hả?”
Lục Trạch không muốn nhi tử tới, nhưng nhi tử còn cứng đầu hơn hắn, hắn hơi tự trách mình từ nhỏ đã không giáo dục tốt nhi tử.
“Có hơn mười kim bài trảm yêu sứ, trăm ngân bài trảm yêu sứ tới, hơn nữa trảm yêu sứ từ các phân bộ chỗ lần lượt chạy tới, có nguy hiểm cũng đến ta được.”
Lục Thế Viễn cảm thấy phụ thân quá mức cẩn thận, với trận thế này của bọn họ, thế lực bình thường thấy bọn họ cũng phải đi đường vòng.
“Theo sát bên cạnh ta, không được chạy loạn khắp nơi.”
Mọi người đều đến, Lục Trạch cũng không tiện mưu đồ cá nhân đuổi nhi tử về trước mặt mọi người, chỉ có thể dặn dò nhi tử không được rời khỏi tầm mắt của hắn.
“Còn cần bao lâu mới chạy tới quận Long Môn?”
“Cưỡi ngựa nhanh thì mất một ngày.”
Tô Hạo Hoa hỏi người bên cạnh.
“Với tốc độ này của chúng ta, đại khái buổi tối sẽ chạy tới quận Long Môn.”
Người bên người dự đoán lộ trình một chút nói.
“Không được, tốc độ này quá chậm, ta luôn có cảm giác bất an.”
“Ra lệnh cho những người khác, tất cả ăn uống đều giải quyết ngay lập tức, chúng ta phải nhanh chóng đuổi đến quận Long Môn.”
Tô Hạo Hoa luôn cảm thấy nội tâm không bình tĩnh, để đội ngũ tăng tốc độ.
Khi mặt trời sắp lặn, Tô Hạo Hoa dẫn theo gần hai trăm đội ngũ tinh anh chạy tới phụ cận quận Long Môn.
Không phải Tô Hạo Hoa chỉ dẫn hai trăm người, là phía sau bọn họ còn có năm trăm người trảm yêu sứ không theo kịp đội ngũ, đang từng đợt đuổi theo.
“Kỳ lạ, sao quận Long Môn lại yên tĩnh như vậy?”
Tô Hạo Hoa không vào thành, cảm thấy có chuyện không ổn, lúc này quận Long Môn cửa thành mở rộng, trông có vẻ vắng vẻ.
“Quận Long Môn cũng thất thủ rồi sao?”
“Không thể nào, thủ vệ ở quận thành tốt hơn trấn, hơn nữa thời gian chúng ta chạy tới lại ngắn như vậy, Quan Tài Đen không thể đánh hạ trấn Bạch Tỉnh xong lại công hạ quận Long Môn nhanh như vậy.”
“Ngươi giỏi che giấu khí tức, tốc độ lại nhanh, ngươi vào bên trong xem tình hình gì.” Tô Hạo Hoa ra lệnh cho Phương Thiên Việt.
Phương Thiên Việt lĩnh mệnh lần mò vào quận Long Môn, rất nhanh hắn đi ra.
“Thành không nhà trống, dân chúng quận Long Môn đều biến mất không thấy đâu hết.” Phương Thiên Việt mang tin tức trở về.
“Làm sao có thể, quận Long Môn ít nhất cũng có hơn mười vạn dân chúng, sao lại không còn ai, dù Quan Tài Đen biến toàn bộ bọn họ thành xác sống cũng không thể dời nhiều người đi nhanh như vậy được.”
Lý Nhiên Thiên nghe vậy kinh ngạc nói.
“Mấy người các ngươi đang vào xem một chút đi.”
Tô Hạo Hoa lo lắng đây là cạm bẫy, để mấy người vào thành xem xét tình hình.
Nửa canh giờ sau mấy người trở lại, kết quả thu được là trong thành không có xác sống, ngay cả heo trâu gà dê cũng không có.
“Đi, vào thành kiểm tra tình hình và chờ đội tiếp theo.”
Tô Hạo Hoa sắc mặt rất nặng nề, rõ ràng sự tình đã vượt qua tầm khống chế của hắn.
Thấy mặt trời lặn, đêm tối bên ngoài thành càng nguy hiểm hơn trong thành, vì thế hắn dẫn hơn hai trăm người vào trong thành.
“Cuối cùng cũng vào thành, bây giờ đến phiên các ngươi trở thành thức ăn rồi.”
Trong bóng tối, Quan Tài Đen thấy bọn người Tô Hạo Hoa tiến vào quận Long Môn, hắn hoàn toàn kích động.
“Ra đây nào, những người hầu của ta!”
Quan Tài Đen triệu tập xác sống.
Chỉ thấy nước trong hào cuồn cuộn, xác sống từng tầng từng tầng cuồn cuộn ra ngoài.
Lý Nhiên Thiên hoài nghi đúng rồi, trong thời gian ngắn như vậy Quan Tài Đen không thể di dời hơn mười vạn quân đội xác sống được.
Hắn giấu đại bộ phận xác sống tầng tầng lớp lớp trong hào hộ thành, mượn nước sông hộ thành ẩn giấu khí tức xác sống...