Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 463 - Chương 463. Ngươi Rất Mạnh!

Chương 463. Ngươi rất mạnh!
Chương 463. Ngươi rất mạnh!

“Bái kiến thái ti đại nhân, thuộc hạ khẩn cầu thái ti đại nhân ra tay trị liệu cho hắn một chút.” Mèo trắng Khả Nhi ở bên cạnh dường như nghe được bí mật lớn gì đó, cố gắng giữ bình tĩnh. Nhưng thấy vết thương trên người Lục Thế Viễn, nàng vẫn không nhịn được muốn mời ngự thường thái ti ra tay trị liệu một chút.

“Một chút thương trên da thịt cũng không nhịn được, tương lai làm đại sự như thế nào, nhịn xem.”

Hoàng Đông Kiệt nhớ rõ ba ngày sau khi tới thế giới này hắn suy yếu nhất, tiểu tử thối Lục Thế Viễn này lật bốn chân của hắn lên trời, ân tình này Hoàng Đông Kiệt không quên.

Để cho Lục Thế Viễn sống tốt sao, nghĩ cũng đừng nghĩ.

“Để ngươi chờ lâu, có điều ngươi thật đúng là có kiên nhẫn, yên lặng nhìn chúng ta trao đổi lâu như vậy.”

Tân Nương Xác Khô không nhân cơ hội chạy trốn, không nhân cơ hội làm chút gì khác, khiến cho Hoàng Đông Kiệt không khỏi liếc mắt nhìn Tân Nương Xác Khô một cái.

Nhưng Hoàng Đông Kiệt không phải tới chơi, nên xử lý như thế nào thì xử lý thế ấy.

“Ngươi rất mạnh!”

Tân Nương Xác Khô nghẹn lâu như vậy, nói ra một câu ngươi rất mạnh.

“Ngươi cũng không kém.”

“Chẳng qua so với ta ngươi vẫn kém một chút.”

Hoàng Đông Kiệt giơ tay lên, ngón trỏ và ngón cái chụm lại tạo thành một đường nhỏ. “Trận chiến này nhất định phải đánh sao?”

Tân Nương Xác Khô không muốn đánh với Hoàng Đông Kiệt nhưng nàng biết Hắc Đế sẽ không bỏ qua bất kỳ yêu ma quỷ quái nào.

Vì an bình sau này, Tân Nương Xác Khô nhất định phải bức lui Hắc Đế, nàng muốn nói cho Hắc Đế biết nàng cũng không dễ chọc.

“Ngươi và Quan Tài Đen đều ở trên thực đơn của ta, ta không thể đến Vân Châu một chuyến vô ích được.”

Ý của Hoàng Đông Kiệt đã rất rõ ràng, hắn vì ăn yêu mà đến.

“Muốn ăn ta sao, vậy xem ngươi có bản lĩnh này hay không!”

Tân Nương Xác Khô không dám lơi lỏng, nhất là đối mặt với Hắc Đế ăn yêu không chớp mắt.

Nàng ra tay toàn lực ứng phó.

Yêu vực Tân Nương Xác Khô mở ra toàn bộ, Huyết Vụ Mê thành thâm trầm to lớn bao trùm cả trời đất.

Sát khí, quỷ khí, yêu khí, tử khí... cắn nuốt tất cả sinh cơ xung quanh, yêu vực khủng bố mãnh liệt như thế, ngoại trừ cấp bậc yêu vương ra, có lẽ những sinh vật khác tiến vào trong đó đều khó sống được.

Lục Thế Viễn cùng mèo trắng Khả Nhi thấy có một tầng bảo vệ màu xanh bao phủ bọn họ, biết đây là tác phẩm xuất phát từ ngự thường thái ti.

Quan Tài Đen cũng đang ở Vân Châu, trong khoảnh khắc yêu vực của Tân Nương Xác Khô mở ra, hắn ngẩng đầu lên.

“Đến rồi, hắn đến rồi!”

“Có thể khiến cho Tân Nương Xác Khô sinh ra động tĩnh lớn như vậy, ngoại trừ hắn ra thì không có ai khác nữa.”

“Ta tưởng hắn đến tìm ta trước, không ngờ lại đi tìm nàng trước.”

“Như vậy cũng tốt, cho ta thời gian chuẩn bị.”

“Tân Nương Xác Khô, ngươi phải chống đỡ lâu một chút, càng lâu đối với ta càng có lợi.” Quan Tài Đen nói thầm xong thì tăng nhanh tốc độ chuẩn bị.

“Ngươi như vậy cũng không được, mặc dù uy hiếp của ngươi có thể so với yêu vương cấp hai, nhưng trình độ này của ngươi cũng không thể khiến cho ta tận hứng được.”

Hoàng Đông Kiệt giống như một viên đá bướng bỉnh ở trong yêu vực của Tân Nương Xác Khô, mặc cho yêu vực nguy hiểm vô tận tập kích đều bất động như đá.

Trong mắt Tân Nương Xác Khô, Hoàng Đông Kiệt lại là một cảnh khác.

Rõ ràng Hắc Đế đang ở trong yêu vực của nàng, nhưng nàng không cảm giác được sự tồn tại của Hắc Đế.

Hết lần này tới lần khác nàng lại thấy sát khí trong yêu vực của nàng, tử khí sắp đến gần bốn phía Hắc Đế đã bị Hắc Đế thanh lọc. Tình hình quái dị này rất mâu thuẫn, ngay cả nàng cũng không biết Hắc Đế đã làm như thế nào.

“Huyết thực dạ!”

Tân Nương Xác Khô rõ ràng là nửa thi nửa quỷ, nhưng trên người nàng truyền ra huyết khí mãnh liệt.

Trang phục tân nương của nàng đỏ hơn, móng tay và đôi môi đỏ cũng toát ra màu máu tươi. Huyết vụ trong yêu vực dày đặc đến mức không thấy năm ngón tay.

“Tách!”

“Tách!”

“Tách!”

Âm thanh của những giọt nước mưa.

Mưa máu đỏ tươi đang rơi xuống, mưa máu dày đặc rơi về phía Hoàng Đông Kiệt, nhưng bị kết giới vô hình trên người Hoàng Đông Kiệt ngăn cách.

Tân Nương Xác Khô thấy một giọt mưa máu cũng không rơi vào trên người Hắc Đế cũng không bất ngờ, dù sao thực lực của Hắc Đế cũng ở chỗ đó.

“Ồ!”

Mỗi một giọt mưa máu đều sống, vô số mưa máu ngưng tụ thành nước lũ trong nháy mắt bao phủ Hoàng Đông Kiệt.

“Sao có thể?”

Khi Tân Nương Xác Khô thấy Hoàng Đông Kiệt không tổn hao chút nào từ trong biển máu hiện ra cái bóng, đồng tử Tân Nương Xác Khô co lại.

Biển máu của nàng không chỉ có tính ăn mòn vừa siêu cường lại bá đạo, còn có thể thôn phệ yêu lực, trấn áp tất cả dị đoan.

Bình thường yêu vương dưới chiêu này của nàng không chết cũng sẽ bị thương nặng.

Hắc Đế lại không tổn hao chút nào, nàng ít nhiều có chút không tiếp nhận được.

“Tuy ngươi không phải yêu loại đặc thù nhưng ngươi lại có năng lực của yêu loại đặc thù, mỹ vị của ngươi lại tăng lên.”

Hoàng Đông Kiệt cảm giác hắn đến đúng rồi, càng là yêu ma quỷ quái đặc thù, hắn ăn càng có lợi.

“Ngươi đã bao giờ bị thương chưa?!”

Tân Nương Xác Khô chợt ngẩng đầu lên và nói những lời kỳ lạ.

“Cẩn thận phía sau!“

Ánh mắt Lục Thế Viễn chợt biến đổi, vội vàng hét lên với Hoàng Đông Kiệt.

“Xoẹt!”

Nhưng vẫn chậm một bước, thân thể Hoàng Đông Kiệt bị dị đoan phía sau dùng móng vuốt sắc bén xé toạc ra.

Dị đoan phía sau còn muốn động thủ đã bị cái bóng dưới chân Hoàng Đông Kiệt quét sạch. Hoàng Đông Kiệt nhìn dị đoan đánh lén hắn, là một Tân Nương Xác Khô khác, có điều Tân Nương Xác Khô này không giống Tân Nương Xác Khô lúc trước.

Tân Nương Xác Khô trước đó tượng trưng cho sắc mặt vui mừng, Tân Nương Xác Khô này lại tượng trưng cho tang lễ trắng.

Bất kể đó là quần áo, khuôn mặt, đồng tử, móng tay đều là màu trắng.

Nàng rõ ràng là quỷ!

Hết chương 463.
Bình Luận (0)
Comment