“Lý Trường An.”
Kiếm khách trung niên đáp.
“Đế Thích Thiên.”
Hoàng Đông Kiệt đã tạo ra một cái tên giả.
“Hai tên du thủ du thực này tên nghe vang dội, nhưng lại không phải là người tốt.“
Đồ Sơn Thiến Thiến không có hảo cảm với hai tên du thủ du thực này, tự nhiên cảm thấy bọn hắn không xứng với cái tên tốt như vậy.
“Ngươi thật thú vị, đặt tên bá đạo như vậy, ngươi xác định ngươi áp chế được sao?”
Lý Trường An vừa nghe cái tên Đế Thích Thiên liền cảm thấy không phải người bình thường có thể xứng với cái tên này, thấy rùa yêu chỉ có ba bốn trăm năm đạo hạnh, hắn luôn cảm thấy rùa yêu này tâm rất cao.
“Tên chỉ là tên, nếu như ngươi cảm thấy tên ta không tốt, ta cũng có thể đặt cho ta Trường Tôn Hạo Thiên, Dương Gian, Trương Tam Phong cũng được.”
Hoàng Đông Kiệt tùy ý nói.
“Yêu quái các ngươi đặt tên thật tùy ý.”
Lý Trường An đột nhiên chán nản lắc đầu.
“Ta vào Đồ Sơn là vì ăn uống miễn phí, vì sao ngươi lại lại tiến đến Đồ Sơn?”
Hoàng Đông Kiệt hỏi.
“Thử kiếm.”
“Thử kiếm à?”
“Đúng, thử kiếm.”
“Có thể ngươi không biết, từ khi ta tu luyện kiếm đạo tới nay, thanh kiếm này của ta còn chưa từng ra khỏi vỏ.”
“Ngươi đừng có không tin, vì nguyên nhân cá nhân, thời gian luyện kiếm của ta cực kỳ ít, nhưng kiếm đạo của ta thiên phú mạnh đáng sợ.”
“Có thể nói, luyện kiếm thuật luyện tùy tiện một chút cũng đã đạt được thành tựu lớn.” “Nhưng vì nguyên nhân cá nhân, ta cũng không có cơ hội thử kiếm thiên hạ, thậm chí người bên cạnh ta cũng không biết ta giỏi kiếm thuật.”
“Mấy ngày trước có cơ hội, ta đã chạy ra khỏi nhà để thử kiếm.“
“Kết quả một đường đi tới, không có một yêu quái nào có đủ tư cách khiến cho ta rút kiếm.” “Đi tới đi lui, ta đi tới phụ cận Đồ Sơn, vừa vặn nghe được Đồ Sơn gặp nạn, đang triệu tập bằng hữu năm châu bốn biển.”
“Ta nghĩ Đồ Sơn mời nhiều yêu quái như vậy, trong yến hội chắc chắn có yêu quái ta muốn rút kiếm, kết quả ta lại thất vọng lần nữa.”
“Trong yến hội thật sự không có đối tượng để ta thử kiếm.”
Lý Trường An thất vọng nói.
“Thật kiêu ngạo!”
Đồ Sơn Thiến Thiến vừa nghe xong lại càng thêm bất mãn với Lý Trường An, biết khoác lác như vậy sao không đến Thiên Yêu thành đi.
“Câu chuyện của ngươi có thể viết thành một quyển sách, dựa theo thiết lập của ngươi, ngươi thuộc về nhân vật chính có tài nhưng thành đạt muộn lại không mất phong độ.”
Hoàng Đông Kiệt sờ sờ cằm nói.
Lý Trường An cảm thấy hẳn là Hoàng Đông Kiệt không tin lời hắn nói, hắn cũng không giải thích quá nhiều.
Nhưng ngẫm lại thì thấy không thích hợp, sao hắn lại nói với rùa yêu mới quen này nhiều như vậy.
“Chư vị tới trợ quyền hắn là biết Đồ Sơn chúng ta lần này sẽ phải đối mặt với địch nhân.”
Đồ Sơn Dao Dao thấy bằng hữu có thể mời đều đã tới, bắt đầu thông báo tin tức của địch nhân.
“Không cần phải nói tới Vạn Ma Điện, mọi người ít nhiều cũng biết bọn họ khủng bố như thế nào, có điều bọn họ thừa dịp cháy nhà hôi của, sẽ không chiến đấu với chúng ta đến cùng như bọn Hắc Hồ.“
“Xin chư vị không cần lo lắng, chủ lực Vạn Ma Điện hãy giao cho chúng ta.”
“Hắc Hồ là phản đồ của Đồ Sơn của chúng ta, tuy rằng thực lực của bọn họ không kém nhưng người hiểu rõ bọn họ nhất cũng là chúng ta.”
“Chỉ cần chúng ta đoàn kết một chút, bọn họ sẽ không tạo thành uy hiếp được.”
“Người cuối cùng là yêu vương Hắc Ưng, hắn thuộc về ác yêu trong ác yêu, mấy trăm năm trước, hắn vì ăn thiên tài địa bảo nào đó mà đạt tới thành tựu yêu vương.”
“Sau khi thành yêu vương, hắn triệu tập ác yêu công kích các thế lực nhỏ yếu khác của yêu tộc, thông qua thôn phệ tài nguyên của một đám yêu tộc nhỏ yếu, hắn trở nên cường đại hơn.”
“Nghe đồn thực lực của hắn đã sắp tiếp cận yêu vương cấp hai.”
“Mặt khác còn có một tin đồn, nghe đồn yêu vương Hắc Ưng đến từ hồ Thiên Thu.”
Nghe được tin tức này, đám yêu quái tại hiện trường đều im lặng.
So ra vẫn ở thế bất lợi.
Hoàng Đông Kiệt vốn không thèm để ý Đồ Sơn Dao Dao nói gì, nghe lại yêu vương Hắc Ưng là kẻ từ hồ Thiên Thu đi ra.
Hoàng Đông Kiệt thấy hứng thú.
Vì hắn nhớ rõ hắn bị một con đại bàng yêu bắt được từ hồ Thiên Thu.
Không cần suy diễn, dựa vào trực giác linh cơ của cường giả, yêu vương Hắc Ưng này chính là con đại bàng đã bắt hắn từ hồ Thiên Thu.
“Đại bàng yêu này thật sự đã đụng phải Diêm Vương rồi!”
“Ngươi có cừu oán với yêu vương Hắc Ưng à?”
Lý Trường An thấy ánh mắt Hoàng Đông Kiệt trong nháy mắt có thay đổi thì tò mò hỏi. “Coi như có đi!”
Hoàng Đông Kiệt trả lời.
“Có muốn ta giúp ngươi bổ hắn hay không, kẻ sắp tiếp cận thực lực yêu vương cấp hai hẳn là có tư cách để ta rút kiếm.”
Lý Trường An nhìn Hoàng Đông Kiệt thuận mắt, chuẩn bị giúp hắn một chút.
“Không cần, hắn là con mồi của ta, ta muốn chậm rãi chơi chết hắn.”
Hoàng Đông Kiệt từ chối ý tốt của Lý Trường An .
“Ngươi chắc chắn rằng ngươi đang chơi hắn, không phải hắn chơi ngươi à?”
Lý Trường An nghe vậy dùng ánh mắt khác biệt nhìn Hoàng Đông Kiệt, rùa yêu ba bốn trăm năm đạo hạnh muốn chơi đại bàng yêu sắp tiếp cận yêu vương cấp hai, đây là đang nằm mơ. “Ta cảm giác ngươi đang mắng ta!”
“Không phải mắng ngươi, là cảm thấy ngươi đi tặng đầu.”
“Ngươi khinh thường...”
Hoàng Đông Kiệt còn chưa nói xong đã bị hộ vệ Đồ Sơn hoảng hốt xông vào yến hội cắt đứt. Đại nhân, không tốt, người của chúng ta phát hiện Hắc Hồ, yêu vương Hắc Ưng tụ tập lượng lớn yêu quái đang tấn công tới Đồ Sơn chúng ta.”
Hộ vệ Đồ Sơn vội vàng bẩm báo.