"Cái gì!"
"Thử Vương Kinh Nhạc ngăn chặn thông đạo rồi? Là chặn hết tất cả thông đạo ẩn giấu của chúng ta rồi ư?"
Đám người Nghị Vương đều luống cuống, cái này chính là chặn đứt hết đường lui của bọn hắn.
"Đại Vương, đúng vậy, tất cả thông đạo liên thông với Địa Hạ Thuỷ Đạo đều bị ngăn chặn."
Tiểu Thử Yêu thân thể run rẩy nói.
"Xong rồi, tiền hậu giáp kích, Trảm Yêu ty là muốn ép chết chúng ta."
Thử Vương cảm giác không có hy vọng, nhất thời không biết làm sao đứng dậy.
"Thử Vương Kinh Nhạc chắc hẳn là còn chưa đạt tới cấp bậc Yêu Vương, chênh lệch trình độ với chúng ta không nhiều, bốn người chúng ta đấu với một mình hắn, có lẽ nắm chắc từ Địa Hạ Thuỷ Đạo đột phá vòng vây đi ra ngoài."
Nghị Vương suy nghĩ một chút rồi nói.
"Ngươi nghĩ nhiều rồi, kinh thành ngoại trừ ta ra, tất cả Thử Vương đều thần phục hắn, có thể nói Địa Hạ Thuỷ Đạo đã sớm trở thành địa bàn của hắn."
"Thử triều của hắn đều đang ở trong thông đạo dưới lòng đất chờ chúng ta, một khi chúng ta dám xông vào, ta khẳng định chúng ta tuyệt đối sẽ bị hắn ăn không còn một chút cặn."
"Hơn nữa chúng ta làm sao khẳng định Hắc Đế có thể nào cũng ở trong cống thoát nước, chờ chúng ta dê vào miệng cọp hay không."
Lời này của Thử Vương khiến cho đám người Nghị Vương toàn bộ đều yên tĩnh.
Bọn hắn không sợ gì cả, chỉ sợ Hắc Đế ăn yêu không chớp mắt, chỉ cần nghe thấy kỳ danh, bọn hắn cũng không dám đánh cuộc Hắc Đế rốt cuộc có ở Địa Hạ Thuỷ Đạo hay không.
"Địa Hạ Thuỷ Đạo không được, vậy chúng ta sẽ từ phía trên đột phá vòng vây ra ngoài, chúng ta cũng không thể chờ chết ở đây đúng chứ?"
Nghị Vương nói.
"Đột phá vòng vây? Đâu có dễ dàng như vậy, Trảm Yêu ty lần này là hạ quyết tâm trừ bỏ chúng ta, bọn hắn sẽ dễ dàng để cho chúng ta chạy trốn ư?"
"Cái này không được, cái kia cũng không được, chẳng lẽ ngươi muốn chết ở chỗ này hả?"
Nói một hồi, bọn họ bởi vì phiền táo mà cãi vã lên rồi. "Không hay, là kiến bay tự nổ!"
Lục Thế Viễn cùng Quy Tiểu Thánh lại đụng phải kiến bay tự nổ, vừa gặp mặt đã nổ tung.
"Phi, lại tới rồi!"
Không có gì ngạc nhiên, thông đạo chỗ hai người Lục Thế Viễn lại bị nổ hư, dẫn tới hai người không ngừng rơi xuống một tầng.
"Pằng"
Hai người Lục Thế Viễn ngừng lại, cũng may bọn họ có kinh nghiệm lần trước, biết mượn lực, để lần này không chịu tổn thương gì.
"Đừng nhúc nhích, phía dưới có động tĩnh."
Lục Thế Viễn nghe thấy tầng kế tiếp có động tĩnh, liền ấn giữ Quy Tiểu Thánh không được nhúc nhích.
"Đỉnh đầu của chúng ta có động tĩnh!"
Đám người Nghị Vương dù sao cũng không phải là ngồi không, lập tức nghe thấy tầng trên của bọn hắn có thứ rớt xuống.
"Oanh"
Quỷ Vương nghĩ cũng không cần nghĩ, trực tiếp cho một kích về phía thạch bích trên đỉnh đầu.
Mặt đất nứt ra, bùm một tiếng, Lục Thế Viễn cùng Quy Tiểu Thánh lại rơi xuống.
Khói đất tán đi, Lục Thế Viễn và Quy Tiểu Thánh nằm trên mặt đất ngẩng đầu nhìn tứ yêu Nghị Vương, bọn họ có luồng cảm xúc khóc không ra nước mắt đang tràn ngập.
"Chư vị đại ca, quấy rầy rồi, cáo từ!"
Lục Thế Viễn cùng Quy Tiểu Thánh phản ứng lại, không cần suy nghĩ, đứng dậy quay đầu chạy về phía lối ra.
"Bắt bọn hắn lại, bắt sống."
Thử Vương nhìn thấy người của Trảm Yêu ty, ánh mắt hơi sáng lên, hắn có chủ ý. Hắn cần con tin, chỉ cần có con tin hắn mới có cơ hội chạy thoát khỏi một kiếp này.
Các Thử Yêu xung quanh động rồi, tất cả đều nhảy bổ về phía Lục Thế Viễn và Quy Tiểu Thánh.
Đám người Nghị Vương nghe thấy bắt sống, cũng ý thức được Thử Vương đang có ý gì, lần lượt phái ra thủ hạ của mình vây công lên.
"Bà bà, hôm nay không thể không xuất huyết lớn!"
Lục Thế Viễn không dám dừng lại, biết không nhanh chóng thoát thân sẽ phải cùng nhau chơi bếp lò.
Vội vàng từ trong ngực lấy ra các loại Phù Thuật cùng pháp khí dùng một lần, hắn có chút luyến tiếc, bởi vì đây là toàn bộ gia sản của hắn, nhưng vì thoát thân, hắn không thể không bỏ nhiều máu.
"Đi chết đi, xem Bạo Liệt Phù, Tịnh Yêu Hỏa Phù, Kim Cương Phá Ấn Thuật, Vạn Kiếm Vũ của ta đây."
Lục Thế Viễn vì thoát thân, cũng không để ý động phủ này có thể bị hắn nổ sụp hay không, một lần đem Phù Thuật cùng tất cả pháp khí trên người đều thi triển về phía đám yêu tấn công tới.
"Oanh"
"Oanh"
"Oanh"
Có tiền chính là cho lực, số lượng lớn Phù Thuật cùng pháp khí đập xuống, nổ chết đám Tiểu Yêu vây đánh, hất bay ra ngoài.
"Còn sững sờ ra đó làm gì, mau trốn đi!"
Lục Thế Viễn nhìn đám tiểu yêu xung quanh đều bị hắn cho nổ mà ngây ngẩn cả người, vội vã kéo Quy Tiểu Thánh chạy ra phía ngoài.
"Một đám phế vật, vậy mà cũng có thể để người trốn thoát."
Quỷ Vương nổi giận, hắn cảm giác nhiều thủ hạ như vậy đều là đám ăn hại, dễ dàng bị hai nhân loại hù dọa. Hắn cũng không làm ra vẻ thanh cao, lên đường chuẩn bị tự mình đi bắt hai nhân loại kia.
"Quỷ Vương, nhớ kỹ phải bắt sống, có thể có nhiều hoàng phù cùng pháp khí như vậy, thân phận của hai người này nhất định không đơn giản."
"Bắt bọn hắn lại, nói không chừng chúng ta có thể bức ép Trảm Yêu ty nhượng bộ, thậm chí để cho chúng ta thoát thân."
Thử Vương nhìn thấy Quỷ Vương lên đường, lo lắng Quỷ Vương không phân biệt được nặng nhẹ đánh chết người rồi, vội vàng nhắc nhở Quỷ Vương.
"Không cần ngươi phải nhắc nhở, trong lòng ta còn rõ hơn ngươi."
Quỷ Vương trả lời hết câu, liền không quay đầu lại đuổi theo về phía hai người Lục Thế Viễn.
"Các vị, bắt hai người không đủ bảo hiểm, ta đi bắt nhiều con tin hơn về đây."
Thử Vương mặc dù nói như vậy, nhưng mục đích của hắn không phải là đi bắt người, hắn là muốn đi tìm lối ra.
Hắn nhát gan, hắn chỉ tin tưởng bản thân, đem mạng giao vào tay đám người Cốt Vương chính là ngu xuẩn, trong Yêu Giới tuyệt đối đừng tin tưởng yêu quái khác, người có thể tin tưởng chỉ có bản thân.
"Thử Vương đi bắt Trảm Yêu Sứ, vậy ta đi xem thử có đường ra khác hay không."
Nghị Vương hiểu Thử Vương đang suy nghĩ gì, nhưng hắn cũng không muốn chờ chết ở đây, mượn cơ hội lần này hắn cũng hành động đơn độc.
"Hai tên ngốc, đến lúc này rồi, không đoàn kết còn hành động đơn độc."
"Đến lúc gặp đại nạn thì một mình chống chọi, câu châm ngôn này thực sự là nói không sai chút nào cả."
Cốt Vương biết rõ khốn cảnh mà bọn hắn phải đối mặt, tuy rằng hắn tức giận Thử Vương và Nghị Vương có tư tâm, nhưng lúc này hắn cũng lười để ý đến Thử Vương và Nghị Vương.
Hắn không hành động là không được, bởi vì hắn cũng không muốn chờ chết ở đây.