“Xin lỗi, ta...”
“Đừng nói chuyện nữa, ngươi kiên trì đến bây giờ đã không dễ dàng rồi!”
Lục Trạch ôm Mị Nương ra ngoài, ra hiệu Mị Nương không nên nói chuyện, nghiêm túc điều trị thương thế.
“Các ngươi có biết nhân loại các ngươi có một nhược điểm rất rõ ràng hay không?”
Mạnh Thường ngăn cản tấn công, giọng rất nhẹ nhàng.
“Đó chính là thân thể nhân loại các ngươi quá yếu ớt.”
Ánh mắt Mạnh Thường lóe lên sự lạnh lùng, hắn hung bạo thọc bàn tay vào trái tim Hầu Thiên Nghĩa.
Chỉ là một giây sau sắc mặt hắn thay đổi.
Vì bàn tay của hắn không cảm giác được nhiệt độ cơ thể, máu trong cơ thể Hầu Thiên Nghĩa. “Ngươi nói không sai, thân thể nhân loại quá yếu ớt nên ta đã sơm đổi thân thể ta thành người giấy.”
“Bây giờ ta coi như là dị loại!”
Hai tay Hầu Thiên Nghĩa chợt khóa chặt cánh tay Mạnh Thường, chuẩn bị thi triển bí thuật.
Lôi Chấn Thiên biết Hầu Thiên Nghĩa muốn làm gì, dùng ánh mắt ra hiệu Bạch Liên Ngọc né tránh.
“Ngươi định làm gì?”
Mạnh Thường không thể thoát khỏi Hầu Thiên Nghĩa, thấy Hầu Thiên Nghĩa chuẩn bị phát động bí thuật gì đó hắn bèn nóng nảy.
“Chúng ta đánh không lại ngươi, vậy ta sẽ phong ấn thần hồn của ngươi ở trong người giấy.” Hầu Thiên Nghĩa phát động bí thuật, hấp lực thật lớn kéo thần hồn Mạnh Thường ra từng chút một.
“Muốn phong ấn ta sao, ngươi nằm mơ đi!”
Mạnh Thường phấn khởi phản kích, thần hồn vừa mới kéo ra được một chút lại bị Mạnh Thường kéo trở về cơ thể, Mạnh Thường sau kiếp nạn còn sống tự nhiên hoàn toàn nổi giận, sự cuồng bạo khiến cho lực lượng của hắn lại tăng vọt lên lần nữa.
Móng vuốt sắc bén mọc ra dữ dội, cứng rắn xé thành Hầu Thiên Nghĩa trước mắt nát bấy.
Lôi Chấn Thiên thấy Hầu Thiên Nghĩa bị Mạnh Thường xé nát cũng không lo lắng, vì hắn biết Hầu Thiên Nghĩa chưa chết, chẳng qua bây giờ Hầu Thiên Nghĩa trở về cửa hàng giấy tìm người giấy hồi sinh.
Những trảm yêu sứ khác không biết Hầu Thiên Nghĩa có thể sống lại, ai nấy đều bi phẫn nhìn Mạnh Thường.
“Đến lượt ta đánh trả rồi!”
Mạnh Thường đột nhiên xuất hiện về phía Bạch Liên Ngọc, đương nhiên Lôi Chấn Thiên sẽ không để Mạnh Thường đột phá từng người một, nhanh chóng tấn công Mạnh Thường.
“Ngươi đã bị lừa.”
Mạnh Thường cảm giác được phía sau có động tĩnh, nhếch môi đột nhiên xoay người tấn công từ phía sau, mục tiêu ban đầu của hắn không phải Bạch Liên Ngọc mà là Lôi Chấn Thiên.
“Ầm!”
Lôi Chấn Thiên bị ném đi, rơi xuống đất cách đó hơn mười dặm, hắn đập nát rất nhiều phòng ốc trên mặt đất mới dừng lại.
Lôi Chấn Thiên bị chôn trong phế tích không thấy động tĩnh, cũng không biết sống chết.
“Ngươi tiếp cận yêu vương cấp hai vô hạn, trong thời gian ngắn ta rất khó bắt được ngươi.”
“Bây giờ nếu ngươi tránh ra, ta sẽ tha thứ cho ngươi tội vô lễ lúc trước, nếu như ngươi tiếp tục dây dưa, vậy thì đừng trách ta giết ngươi.”
Mạnh Thường lo lắng thời gian kéo dài, Hắc Đế chạy về kinh thành, đến lúc đó sẽ có phiền toái. Hơn nữa Bạch Liên Ngọc cũng là dị loại, tuy rằng bắt được nàng không có vấn đề gì nhưng đến cuối cùng, chắc chắn hắn cũng sẽ phải trả một cái giá lớn.
“Ngươi không động thủ với người ở đây thì ta không ngăn cản ngươi.”
Bạch Liên Ngọc suy nghĩ một chút nói.
Lục Trạch nghe Bạch Liên Ngọc nói, sắc mặt biến ảo mấy lần, cuối cùng hắn vẫn không nói gì. “Hừ, đám kiến hôi này ngay cả tư cách để ta ra tay cũng không có, ta cảm thấy hứng thú chính là hoàng đế của bọn họ.”
Thấy Bạch Liên Ngọc không ngăn cản, Mạnh Thường bay về phía trung đình hoàng cung.
“Lục Trạch, chúng ta có nên...?”
Chúng trảm yêu sứ thấy Mạnh Thường bay về phía hoàng cung, hỏi quyết định của Lục Trạch. “Hoàng cung hẳn là có...”
Lục Trạch ngay cả hai chữ cường giả cũng không chưa kịp nói thì ngây ngẩn cả người. Không chỉ có hắn, những người khác ở hiện trường đều ngây ra.
Bởi vì bọn họ nhìn thấy một luồng kiếm quang chấn động thiên hạ, quỷ khóc thần sầu phát ra từ hướng cung điện.
Trận kiếm khí này xẻ đôi mây trắng phủ trên bầu trời kinh thành.
Cảnh tượng này khiến cho người ta sinh ra một ảo giác như bầu trời bị chia làm hai.
Mạnh Thường ngây ngẩn cả người!
Hắn vừa tiếp cận hoàng cung, một luồng kiếm quang làm hắn sợ hãi xuất hiện, không chỉ khiến hắn dừng bước, còn chém rớt một tay của hắn.
Hắn ngơ ngác nhìn cánh tay cụt một hồi cảm thấy sợ hãi không thể giải thích được.
Lúc này, hắn ngay cả cánh tay đưts rơi trên mặt đất cũng không dám nhặt lên, quay người chạy ra khỏi thành...
“Sao có thể, trong hoàng cung làm sao có quái vật như vậy!
Trận kiếm khí kinh diễm thiên địa không chỉ có trảm yêu sứ thấy mà toàn bộ kinh thành đều nhìn thấy.
Hơn nữa thế lực hắc ám ẩn nấp ở kinh thành thấy một kiếm này đều trợn tròn mắt.
Trong tình báo của bọn họ, hoàng cung hẳn là không có cường giả kiếm đạo chí tôn như vậy. Một kiếm chém rớt một tay yêu vương cấp hai, còn bức lui hắn, mấu chốt yêu vương cấp hai này còn là một dị loại.
Người xuất ra một kiếm này rốt cuộc là ai, hắn rốt cuộc mạnh tới mức nào?
Tất cả mọi người nhìn phương hướng hoàng cung đều muốn biết người xuất ra một kiếm này rốt cuộc là ai.
Điều khiến cho bọn họ thất vọng chính là hoàng cung im ắng, dường như một kiếm này xuất xong, không có chuyện tiếp theo nữa.
Ngay cả khi Mạnh Thường trốn thoát, hoàng cung cũng không cử cường giả truy đuổi. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
“Tại sao ta không biết trong cung có cường giả kiếm đạo mạnh như vậy? Chẳng lẽ trong cung có lão tổ nào đó đã trở về? “
“Nhưng trong số những lão tổ ta biết cũng không có ai mạnh như vậy, nhất là phương diện kiếm đạo.”
Thái ti Lý Chí Đào trầm tư một hồi thật sự đoán không ra một kiếm này là của ai.
Hắn cũng lười suy nghĩ, đứng dậy đi hoàng cung xem tình hình là biết.
“Kỳ lạ, phía hoàng cung sao lại không phái người đuổi theo?”
Tuy đám người Lý lão rằng bị trận kiếm khí kinh thiên này làm cho chấn động nhưng thấy dị loại chạy đi, phía hoàng cung cũng không có phái người đi ra, bọn họ cẩm thấy thật kỳ quái.
“Đuổi theo!”
Lục Trạch suy nghĩ một chút, chuẩn bị dẫn mọi người đuổi theo.