“Lúc này Lục gia phong bế hậu viện, hậu viện chắc chắn có bí mật gì đó.”
Rắn yêu mò vào nói.
“Xà huynh, chúng ta phản bội Trảm Yêu Ti như vậy có tốt không?”
Bọ ngựa yêu bất an hỏi.
Trảm Yêu Ti lấy yêu trị yêu, thật ra chính là lấy chúng ta làm bia đỡ đạn, có lúc nào bọn họ coi chúng ta là người của mình đâu.”
“Hơn nữa, Vạn Ma Điện cho nhiều lắm, ngươi từ chối được sao?” Xà huynh bình thản nói.
“Đúng, chúng ta là yêu, làm sao có thể làm chó của nhân loại.” Bọ ngựa tìm một lý do cho sự phản bội của mình.
“Đó là cỏ Cửu Hồn, còn là cỏ Cửu Hồn thành tinh!”
Xà yêu phát hiện cỏ Cửu Hồn, đôi mắt nó gần như rớt ra ngoài.
Cỏ yêu thấy hậu viện có hai vị khách không mời cũng không sợ hãi, còn cố ý nhổ rễ của mình ra khỏi đất rồi nhảy lên tảng đá lớn bên cạnh hồ quan sát, uốn éo điệu múa của nó.
“Cỏ Cửu Hồn vốn đã là vật hiếm thấy, huống chi cỏ Cửu Hồn còn thành tinh, chả trách Lục gia phong bế hậu viện, thì ra nơi này có chí bảo như vậy.”
Bọ ngựa yêu kinh ngạc nói.
“Ngươi nói xem, hay là chúng ta trộm cỏ Cửu Hồn này đi.”
Xà huynh tham lam nói thẳng với bọ ngựa yêu.
“Nuốt riêng sao? Ngươi ngay cả Vạn Ma Điện cũng muốn phản bội.”
Bọ ngựa yêu trợn mắt nhìn xà yêu.
“Ngươi mang cỏ Cửu Hồn về, Vạn Ma Điện nhiều nhất cho ngươi một chút phần thưởng lừa gạt ngươi.”
“Nhưng nếu ngươi có được cây cỏ Cửu Hồn này, chịu đựng một hai trăm năm, chúng ta sẽ trở thành yêu vương mà không gặp nguy hiểm gì.”
“Ngươi muốn làm một hạ nhân vô danh ở Vạn Ma Điện hay là muốn trở thành bá chủ một phương hả?”
Xà yêu nhìn bọ ngựa yêu nói.
“Làm, có cơ hội trở thành bá chủ một phương, ai còn muốn làm hạ nhân vô danh.”
Bọ ngựa yêu đồng ý, hai yêu đều lộ ra ánh mắt tham lam nhìn cỏ Cửu Hồn.
Cỏ yêu nâng cành lá to như tăm xỉa răng ngoắc tay với hai yêu, ra vẻ các ngươi lại đây đi.
Dò xét chung quanh không có cạm bẫy, xà yêu cùng bọ ngựa yêu cũng không nhịn được đi tới bắt lấy cỏ yêu.
Rùa già hơi mở mí mắt, bóng đen từ dưới đất bay lên, trong nháy mắt nuốt chửng hai yêu.
Hậu viện Lục gia yên tĩnh!
Ngày hôm sau Quy Tiểu Thánh biết có hai ngự thường sứ mất tích, phái người đi tìm, kết quả không hề có tin gì.
Nhưng hắn không buông tha, cho đến khi người đưa tin nhanh của Bì Bì Thử nói cho hắn biết, hai yêu quái là nội gián thì việc này mới chấm dứt.
“Ngươi làm gì ở đây?”
Lục Thế Viễn vừa ra khỏi cửa đã bị Bạch Liên Ngọc chặn lại.
“Tiểu nam nhân, ngươi đã hứa với ta sẽ ở cùng ta một ngày.”
Bạch Liên Ngọc cười khẽ nói.
“Ngươi có thể đổi thành ngày mai hoặc ngày mốt hay không?”
Sắc mặt Lục Thế Viễn bỗng nhiên chua xót, vì hôm nay Khả nhi hẹn hắn đi đạp thanh, hắn đã đồng ý, ai ngờ Bạch Liên Ngọc cũng tìm tới cửa.
“Không thể, ngay hôm nay cơ!”
“Nhưng ta đã đồng ý đưa Khả Nhi đi đạp thanh rồi.”
Lục Thế Viễn khó xử nói.
“Đó là chuyện của ngươi, ta muốn hôm nay ngươi đi cùng ta.”
“Chuyện này...”
Đụng phải nữ nhân không nói lý lẽ, bất cứ ai cũng đau đầu không thôi.
“Ta cũng không phải người không nói lý lẽ, gọi mèo yêu đến, chúng ta cùng đi đạp thanh.” Thấy Lục Thế Viễn khó xử, Bạch Liên Ngọc vẫn mềm lòng, đề nghị đi cùng nhau.
“Còn nghĩ cái gì nữa, đi thôi!”
Lục Thế Viễn còn rối rắm Khả Nhi có đồng ý hay không nhưng Bạch Liên Ngọc không cho hắn cơ hội suy nghĩ, kéo Lục Thế Viễn đi.
Trảm Yêu Ti.
“Cộc!”
“Cộc!”
“Cộc!”
Tiếng gõ cửa vang lên.
“Vào đi!”
Một trảm yêu sứ đi vào phòng làm việc của Lục Trạch.
“Đại nhân, Mị cô nương tới rồi!”
Lục Trạch nghe vậy nhíu mày ngẩng đầu lên.
Nàng làm gì ở đây?
“Có phải các ngươi cho nàng vào hay không, ra thể thống gì nữa, nơi này là Trảm Yêu Ti, sao các ngươi lại tùy ý thả một yêu quái vào đây hả?”
Trảm yêu sứ không nói gì, yên lặng chờ Lục Trạch dặn dò.
“Đưa nàng đến đây!”
Thấy dáng vẻ hạ nhân heo chết không sợ nước sôi, Lục Trạch cũng rất bất đắc dĩ đành phải để hạ nhân mang Mị Nương tới.
Chỉ chốc lát sau, Lục Trạch thấy Mị Nương xách cái hộp nhỏ đi vào.
“Lá gan của ngươi cũng quá lớn, nơi này là tổng bộ Trảm Yêu Ti, ngươi là yêu quái, không phải ngự thường sứ, làm sao có thể tùy tiện ra vào Trảm Yêu Ti?”
Lục Trạch nói.
“Trên dưới Trảm Yêu Ti đều biết quan hệ của ta và ngươi, ta vào thì sao chứ?”
“Quan hệ rắm, ta không thừa nhận!”
Lục Trạch vừa nghe thấy đã nóng nảy.
“Ngươi không thừa nhận cũng đã muộn, dù sao tất cả mọi người cũng đã biết, bằng không ta làm sao dễ dàng tiến vào nơi này như vậy.”
“Người phía dưới xảy ra chuyện gì, rõ ràng biết ta là phó thống lĩnh, cao tầng Trảm Yêu Ti, làm sao ta có thể mở ra tiền lệ này.”
“Tiền lệ thì làm sao? Người phía trên lại không nói gì, ngươi sợ cái gì chứ?”
Mị Nương đặt cái hộp lên bàn, nghiêng người về phía Lục Trạch, Lục Trạch sợ tới mức lùi về sau.
“Trốn cái gì, sợ ta ăn ngươi sao?”
Mị Nương thấy Lục Trạch trốn nàng thì đột nhiên tức giận.
“Ngươi làm gì ở đây?”
Một nữ tử chủ động và xinh đẹp như vậy, nam nhân nào không động tâm chứ.
Lục Trạch rất hoảng hốt nhưng hắn vẫn cố tình trấn định hỏi Mị Nương đến làm cái gì.
“Ngươi làm phó thống lĩnh bận việc này nọ, sợ ngươi đến giờ cơm cũng quên ăn cơm nên ta làm một ít điểm tâm đưa tới cho ngươi.”
Mị Nương mở hộp ra, lộ ra điểm tâm tinh tế bên trong, nhìn hình dáng và màu sắc của điểm tâm là biết Mị Nương rất tốn công làm ra.
“Đến nếm thử đi, đây là chính tay ta làm, đến đây, há miệng ra!”
Mị Nương lấy tay cầm một miếng điểm tâm đưa tới miệng Lục Trạch.
“Ta còn chưa đói, để ở đó đi, ta đói bụng sẽ tự ăn.”
“Ngươi có ăn hay không, không ăn ta sẽ gây náo loạn!”
Thấy Lục Trạch không ngoan, tính tình cọp cái của Mị Nương cũng nổi lên...