Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 538 - Chương 538. Thiên Tai Nhân Họa!

Chương 538. Thiên tai nhân họa!
Chương 538. Thiên tai nhân họa!

“Có gì kỳ lạ?”

Mị Nương tò mò hỏi.

“Báo cáo tài liệu của mười mấy quận ở Thân Châu đều hơi kỳ quái, có nơi xuất hiện động đất nhưng trên văn kiện không báo cáo động đất lớn bao nhiêu, vì số người chết vì động đất chỉ mơ hồ viết một hai ngàn người.”

“Một nơi khác có nạn châu chấu, ban đầu châu chấu hơi nghiêm trọng nhưng các quan chức địa phương đã báo cáo tài liệu.”

“Châu chấu đã được họ khống chế một cách hiệu quả, chỉ có một lượng nhỏ châu chấu bay đến Hoa Châu bên cạnh.”

“Nhưng chuyện kỳ lạ chính là quan viên bên Hoa Châu đối với chuyện châu chấu không nói một chữ.”

“Còn có một bộ phận diện tích Thân Châu xuất hiện hạn hán, đã lâu không mưa. Nạn đói đã xảy ra nhưng đã được phát hiện kịp thời và kiểm soát bởi các quan chức địa phương.”

“Một châu phủ xuất hiện nhiều vấn đề như vậy nhưng đều được giải quyết hời hợt, đây chính là một vấn đề.”

“Không được, ta phải phái người đi âm thầm điều tra tình hình của Thân Châu mới được.”

Lục Trạch cảm thấy quan viên Thân Châu nhất định đã che giấu vấn đề quan trọng với cấp trên, mới đưa ra báo cáo hời hợt như vậy.

Nhưng không đợi hắn phái người đi Thân Châu, một trảm yêu sứ vội vàng chạy vào.

“Đại, đại nhân, không tốt rồi, Thân Châu xuất hiện bạo dân, Thân Châu đã mất khống chế.” “Cái gì, bạo dân!”

“Rốt cuộc Thân Châu đã xảy ra chuyện gì?

Thấy Lục Trạch nhìn chằm chằm, trảm yêu sứ vội vàng giao tin tình báo trong tay cho Lục Trạch.

Lục Trạch tiếp nhận mấy tờ giấy văn kiện trong tay trảm yêu sứ đưa tới, càng nhìn sắc mặt hắn càng khó coi.

“Tốt lắm, thật sự là thật không ngờ triều đình lại nuôi một đám sâu mọt.”

“Phát sinh trận động đất lớn như vậy, ngay cả núi cũng sụp đổ, chết mấy vạn người, hời hợt nói là một hai nghìn người.”

“Một tháng trước Thân Châu bắt đầu xuất hiện hạn hán, hơn nữa châu chấu bị cuốn vào Thân Châu, ăn hết lương thực chủ lực của dân chúng là lúa.”

“Quan viên địa phương không giải quyết vấn đề, còn đè bẹp dân chúng không được báo cáo, ngay cả chi bộ trảm yêu địa phương cũng cùng bọn họ thông đồng làm bậy.”

“Sâu mọt, một đám sâu mọt, thời gian một tháng, các nơi ở Thân Châu đã sớm có nạn đói, làm sao lại không xuất hiện bạo dân cho được?”

“Quan viên địa phương chết tiệt, dám lừa trên gạt dưới.”

Lục Trạch cắn chặt răng, mắt toát ra lửa giận.

“Thân Châu xuất hiện bạo dân có thể là do người của Âm Ty hay là Vạn Ma Điện ở sau lưng giở trò quỷ quái.”

Mị Nương suy nghĩ một chút lên tiếng nói.

“Có khả năng, vừa là động đất, vừa là châu chấu, lại có nạn đói, chuyện này cũng quá trùng hợp.”

“Còn giấu diếm tin tức lâu như vậy không bị người của chúng ta phát hiện, có khả năng rất lớn có người giở trò.”

“Bây giờ không phải là thảo luận kẻ cầm đầu giật dây sau hậu trường là ai, phải giải quyết vấn đề bạo dân trước đã.”

“Ta hoài nghi không chỉ đơn thuần là Thân Châu xuất hiện nạn đói đơn giản như vậy, Hoa Châu cùng Mộc Châu bên cạnh Thân Châu chắc chắn cũng có vấn đề.”

Lục Trạch nghi ngờ nạn đói ở Thân Châu hẳn là có một bộ phận đã tràn vào Hoa Châu và Mộc Châu.

“Xuất hiện nạn đói, thứ cần là lương thực, lương thực triều đình có lẽ không đủ.”

“Phải điều lương của năm châu giàu có nhất phương nam mới có thể làm dịu tình hình ở Thân Châu.”

“Nhưng cũng chỉ là mức độ làm dịu, không giải quyết vấn đề căn bản của Thân Châu là không được.”

“Quan viên sâu mọt, châu chấu, hạn hán, có người giật dây sau lưng hay không, một loạt nguồn gốc đều phải giải quyết, phải phái một người đáng tin cậy đi giải quyết mới có lực.”

“Bây giờ Ti bộ thiếu nhân thủ làm việc, người có thể phái tới Thân Châu có lẽ chỉ có Tiểu Viễn.” Lục Trạch suy nghĩ một chút, quyết định phái nhi tử đến Thân Châu, nếu nhi tử có thể giải quyết vấn đề Thân Châu thì đây cũng một công lao lớn.

“Thân Châu loạn như vậy, nếu có người của Âm Ty và Vạn Ma Điện ở trong đó giở trò quỷ, ngươi phái nhi tử của ngươi qua chẳng phải là nguy hiểm sao.”

Mị Nương cảm thấy Lục Trạch quá liều mạng, bây giờ Thân Châu có bao nhiêu loạn cũng không rõ lắm, dưới tình hình không biết toàn cục Thân Châu mà phái nhi tử của mình đi qua đó, thật không sợ nhi tử mình sẽ xảy ra chuyện sao.

“Bây giờ Ti bộ thiếu nhân thủ làm việc, Tiểu Viễn thân là nhi tử ta, lẽ ra phải xông lên phía trước, hơn nữa ai nói nhi tử ta không bảo đảm an toàn.”

“Ngược lại, Tiểu Viễn đến Thân Châu, hắn còn an toàn hơn những người khác của Ti bộ.” Đương nhiên Lục Trạch biết phái nhi tử mình đi Thân Châu có nguy hiểm, có điều hắn sẽ không làm chuyện hại nhi tử mình, không bảo đảm thì làm sao hắn dám để nhi tử mình đi Thân Châu.

Mị Nương thấy Lục Trạch đối với nhi tử mình yên tâm như vậy, biết Lục Trạch hẳn là có hậu thủ bảo đảm an toàn cho hắn. Thấy thế nàng cũng không hỏi nhiều hậu thủ bảo đảm là gì.

“Ta không sợ Thân Châu bạo loạn có người giở trò, ta chỉ sợ Thân Châu không chỉ là nhân họa.” Thân Châu phát sinh quá nhiều tai kiếp, Lục Trạch bắt đầu lo lắng Thân Châu bạo loạn không phải do nhân loại tạo ra, mà là ông trời trừng phạt.

“Ngươi hoài nghi là thiên tai nhân họa sao?”

Mị Nương mặt mày căng thẳng hỏi.

“Động đất, châu chấn, hạn hán...Sức mạnh nhân tạo quả thật có thể làm được nhưng nếu không phải do nhân loại tạo ra, đó chính là thiên tai nhân họa.”

“Nếu như là thiên tai nhân họa, đối mặt với sự trừng phạt của lão thiên gia, không chỉ riêng Thân Châu chịu khổ, ngay cả mấy châu phụ cận Thân Châu cũng sẽ xảy ra vấn đề.”

“Muốn hóa giải trừng phạt của lão thiên gia, nhân lực có vẻ không đáng kể, có lẽ lấy ngũ châu giàu có nhất phương nam đưa lên cũng rất khó hòa hoãn tình hình mấy châu phụ cận Thân Châu.”

Lục Trạch muốn không lo lắng cũng không được, mỗi một lần thiên tai nhân họa xuất hiện đều là hài cốt khắp nơi, giống như đây là sự trừng phạt của ông trời đối với nhân loại.

Thiên tai nhân họa có thể chịu đựng được thì chịu đựng, không thể chịu đựng được thì thì trơ mắt nhìn dân chúng mấy châu bị thiên tai nhân họa thanh lý.

Hết chương 538.
Bình Luận (0)
Comment